Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 788: Hoang Thạch đế quân, đích thân chỉ đạo? (3)

Chương 788: Hoang Thạch đế quân, đích thân chỉ đạo? (3)
­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­
Dù sao ngũ vực bây giờ không được hòa bình như vẻ bề ngoài, Tà Linh giáo trong óng tối ngo ngoe muốn động, đối với những thiên kiêu trẻ tuổi mà nói đó là sự uy hiếp lớn.
Vạn năm qua, Tà Linh giáo đều tổ chức hành động chém đầu nhắm vào thiên kiêu của các thế lực lớn.
Rất nhiều thiên kiêu vẫn còn chưa trưởng thành đã phải nuốt hận trong tay Tà Linh giáo.
Điều này khiến rất nhiều thế lực đều chú trọng bảo vệ thiên kiêu của tông môn mình.
Chuyến đi Tắc Hạ Học Cung lần này nếu có thể được Chiến Vương che chở dĩ nhiên sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Dù sao Chiến Vương cũng là Cửu Kiếp Thánh Quân, cho dù là Tà Linh giáo thì cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Nhóm thiên kiêu đều đang đợi để đi Tắc Hạ Học Cung.
Nơi đó là vùng đất triều thánh của rất nhiều thiên kiêu, tràn ngập cơ duyên tạo hóa, làm cho người ta phải mong chờ.
Trong Thần Tiêu thánh địa cũng có rất nhiều thiên kiêu đều đang chuẩn bị, trừ Thẩm Thiên được Đế quân đích thân điểm danh ra, các đệ tử chân truyền từ Kim Đan Lục Chuyển trở lên cũng sẽ đi cùng.
Chẳng hạn như Thần Tiêu tứ kiệt Trương Vân Hi, Trương Vân Đình, Phương Thường, Triệu Hạo.
Sau khi họ uống Hỗn Độn Bổ Thiên Đan xong thực lực đều đã tăng lên tới Nguyên Anh cảnh hậu kỳ.
Cho dù Tắc Hạ Học Cung không chiêu sinh mở rộng, với thực lực và thiên phú của họ thì đều có thể vào được.
Đúng lúc lần này còn có thể đi cùng với Thẩm Thiên nên trong lòng tứ kiệt không khỏi cảm thấy hưng phấn.
Dù sao Thẩm Thiên cũng được công nhận là đứa con khí vận, có thể đi cầu học chung với hắn tất nhiên không còn gì tốt hơn!
Điều này cũng khiến cho số lượng thiên kiêu tiến đến Tắc Hạ Học Cung lần này đông hơn nhiều lúc trước!
Cũng may Đại Hoang Tiên triều đã chuẩn bị trước nên có mang theo một phi thuyền Thánh khí, có thể dung nạp được hết tất cả mọi người.
Phi thuyền khổng lồ lơ lửng trên bầu trời Thánh địa, thân thuyền lượn lờ năng lượng pháp tắc vô cùng xán lạn.
Thân thuyền màu vàng rực rỡ giống như được đúc bằng thần kim, không thể phá vỡ.
Màn sáng màu vàng óng đã hoàn toàn che phủ phi thuyền tản ra khí tức cường đại.
Đây là Thánh khí Đại Hoang Tiên triều đặc biệt chế tạo, đủ để ngăn chặn công kích cấp bậc Chân Thánh.
Mọi người chung quanh nhìn thấy cảnh tượng này cũng không kìm được cảm thán.
Có thể bỏ ra được khoản chi phí lớn như vậy để chế tạo phi thuyền Thánh khí e là chỉ có Đại Hoang Tiên triều mới có thể làm được!
Chuyến đi Tắc Hạ Học Cung lần này dĩ nhiên không cần phải lo lắng nữa rồi.
Không chỉ có Thánh khí có lực phòng ngự cường đại như thế mà còn có Chiến Vương Cửu Kiếp Thánh Quân tọa trấn, đạo chích bình thường căn bản không dám chọc vào!
“Xuất phát!”
Giọng Chiến Vương vang lên, cả phi thuyền hóa thành trường hồng chói lọi trốn vào hư không, mau chóng tiến đến Trung Châu.
Trung Châu, trong Thánh điện.
Đại điện vàng son lộng lẫy, khí thế rộng rãi,, giống như Thánh địa Phật môn.
Chung quanh đều là vài đồ vật của Phật môn, tượng Kim Thân Phật Đà, bồ đoàn, mõ...
Có điều những pháp bảo Phật môn này đều bị nhiễm tia sáng màu đen, không hề có chút khí tức thánh khiết.
Có Kim Thân Phật Đà hai con ngươi nhuốm máu, vô cùng thê lương, cũng có Kim Thân Phật Đà không hề có tia sáng màu vàng mà tỏa ra tia sáng vô cùng đen nhánh, tản ra khí tức tà ác.
Như vậy xem ra nơi này căn bản không giống Thánh địa Phật môn mà giống với vùng đất tà ác hơn.
Trên bồ đoàn màu đen kia có một bóng dáng cực kì tà ác đang ngồi xếp bằng.
Một bên là tia sáng màu đen đậm, một bên là kim quang chói lòa, vừa Phật vừa ma, Phật ma một thể.
Đây chính là Vô Sinh Pháp Vương Tà Linh giáo!
Chỉ thấy con ngươi của Vô Sinh Pháp Vương đột nhiên mở to, trong mắt bắn ra tia sáng màu đỏ, vô cùng thê lương.
Nhưng khí tức của hắn ta còn lâu mới bằng được trước kia, rõ ràng thực lực đã bị hao tổn.
“Thẩm Thiên đáng chết hại bổn tọa liên tục tổn thất mất hai đại pháp thân!”
Từ khi Vô Sinh Pháp Vương tương lai bỏ mình trong kiếm quang kinh hãi thế tục kia, ngay cả bản thể cũng bị trọng thương.
Hắn ta tĩnh tâm tu dưỡng hơn một tháng, cho tới bây giờ mới hơi ổn định lại thương thế.
Nhưng cho dù như thế, thực lực của Vô Sinh Pháp Vương cũng không còn được như trước.
Hắn ta liên tiếp mất đi hai đại pháp thân, không chỉ khiến thực lực của hắn ta giảm đi mấy cấp độ mà còn tổn hao ngàn năm tu vi.
Thậm chí tu vi tu luyện công pháp Tam Thế Thân này cũng gặp phải trở ngại to lớn!
Vô Sinh Pháp Vương vốn định tu luyện Tam Thế Thân đến cực hạn mới hòa nó thành một thể.
Nói như vậy không chừng có thể giúp tu vi của hắn ta tiến thêm một bước, đạt được cảnh giới trước nay chưa từng có.
Nhưng bây giờ, hai đại pháp thân bị hủy hết khiến Vô Sinh Pháp Vương đã hoàn toàn từ bỏ ý định này.
Không có mấy ngàn năm lắng đọng trên cơ bản không thể nào tiến thêm bước nữa.
Cho dù có ngưng tụ lại hai đại pháp thân, cũng cần hao phí một lượng tài nguyên và tinh lực lớn.
Điều này khiến Vô Sinh Pháp Vương có thể không hận được sao?
Nhưng Vô Sinh Pháp Vương cũng ý thức được, tiểu tử Thẩm Thiên này thực sự quá kỳ quái.
Thân quá khứ đối phó Thẩm Thiên kết quả bị cái tháp nát kia đánh bại, khiến đại quân Tà Linh giáo cũng bị diệt toàn quân!
Thân tương lai cũng đang trên đường đi đối phó Thẩm Thiên thì bất ngờ bị một kiếm quang đánh vỡ nát.
Mà hết thảy những chuyện này đều vì đối phó với Thẩm Thiên mà ra.
Điều này khiến trong lòng Vô Sinh Pháp Vương vô cùng lo lắng.
Nếu hắn ta lại đi đối phó với Thẩm Thiên, nếu lại xảy ra điều gì ngoài ý muốn thì sẽ chết thật đấy.
Vô Sinh Pháp Vương thầm thề: “Thẩm Thiên, đợi bổn tọa tu lại được Tam Thế Thân thì đó cũng là ngày chết của ngươi!”
Vô Sinh Pháp Vương quyết định đợi sau khi hắn ta khôi phục được chiến lực lại đi tìm Thẩm Thiên báo thù.
Nhưng điều này không có nghĩa là khoảng thời gian này sẽ buông tha cho Thẩm Thiên.
“Đã như vậy, vậy bổn tọa sẽ đòi tiền lời ở quê nhà của ngươi.”
“Hoàng thất nước Đại Viêm sao? Thập tam hoàng tử?”
“Hừ hừ , chờ đi!”
Vô Sinh Pháp Vương cười lạnh, tiếng cười truyền khắp đại điện!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất