Chương 847: Nhân Yêu cùng xã giao (2)
Khụ khụ, được rồi!
Tuy là ta có bị đánh thật.
Nhưng ta đã nhận hắn là lão đại rồi, ít nhất cũng không bị thua!
Tề Hỏa hai mắt sáng ngời khi nhìn thấy sự xuất hiện của Tề Chiến.
"Đại ca ta đã ra ngoài rồi, nhất định phải khiến đám tiểu tử tộc kia đẹp mặt!"
Có Tề Chiến và Ngao Băng ở đây, muốn trấn áp đám thiên kiêu của Nhân viện dễ như trở bàn tay.
Tề Hỏa hung hăng trừng mắt nhìn Vương Thần Hư, y vung hầu quyền lên như muốn nói tiểu tử kia ngươi chết chắc rồi.
Ngay khi tình hình sắp chuyển biến xấu thì một tiếng ầm ĩ vang lên từ trong đám yêu tinh.
"Đợi một chút, mọi người dừng tay lại!"
"Đừng đánh, dừng tay trước đã!"
"Người một nhà, đều là người một nhà!"
Người lên tiếng là Ngao Ô, Phượng Vũ, và thiên kiêu Yêu viện mới thăng cấp Khổng Mộc.
Ngoài ra Côn Minh, Côn Ngọc và các lão đại thiên kiêu khác cũng ngăn cản các yêu tinh đang chuẩn bị rục rịch.
Đặc biệt là Long thái tử Ngao Ô chạy thẳng đến, vẫy tay thân thiết hét lên: "Thẩm Thiên ca ca!"
"Thẩm Thiên ca ca là ta đây! Huynh còn nhớ ta hay không?"
"Là ta Ngao Ô, Ngao Ô nè!"
"..."
Nhìn Ngao Ô vô cùng kích động, trên trán của Tề Thiểu Huyền nổi đầy gân xanh.
Tiểu tử ngươi là đồng bọn hợp tác của ai vậy?
Ta đứng đây từ nãy giờ.
Tiểu tử ngươi không cần tới thì đánh rắm, ra tay không một chút lưu tình như vậy!
Đến Thẩm Thiên ra thì ngươi không muốn đánh nữa à?
Tề Thiểu Huyền hít sâu vài hơi khí lạnh, ép bản thân bình tĩnh lại!
Nếu không thì y cảm giác phổi mình sẽ nổ tung mất!
Các thiên kiêu khác cũng đi ra để chào hỏi Thẩm Thiên.
Ngao Băng cũng không quan tâm đến Thạch thiên tử, quay ngoắt đầu nhìn Thẩm Thiên chăm chú.
Khuôn mặt lạnh lùng nhưng rõ ràng có thêm vẻ uy nghiêm của hoàng cung.
Thạch thiên tử: "???"
Cái gì, Thẩm Thiên ở đây thì không thèm nhìn ta nữa?
Tuy thực lực của hắn mạnh hơn hắn ta một chút, vẻ ngoài cũng đẹp trai hơn hắn ta một chút.
Nhưng tốt xấu gì ta cũng là thiên kiêu mạnh nhất Đại Hoang Tiên Triêu, là vị thiếu niên chí tôn kia!
Các người có cần không thèm nhìn bản điện hạ như vậy được không?
Bản điện hạ cũng biết sĩ diện mà!
Cảm xúc tiêu cực trong lòng Thạch thiên tử +9999999
...
Nhìn vô số những gương mặt quen thuộc, Thẩm Thiên khẽ nhếch miệng.
Những người này đều là cửu đệ và cửu muội của hắn, không ngờ có thể gặp lại ở đây!
Cửu Thái viên của bản thánh tử có thể lớn mạnh thêm rồi!
Sau đó Thẩm Thiên và Ngao Băng cùng nhìn nhau, hơi sửng sốt.
Tại sao vị đại tỷ này cũng ở đây?
Giọng nói lạnh nhạt của Ngao Băng vang lên: "Tiểu tử ngươi thật sự có thể lăn qua lăn lại."
Kể từ lần bế quan khi trở về Hắc Long đảo trước đây thì Thẩm Thiên đã bắt đầu bôn ba đi khắp nơi, tu luyện ở khắp chốn.
Mãi cho đến khi Ngao Băng kết thúc bế quan thì nàng đã không thấy bóng dáng của Thẩm Thiên đâu.
Sau khi Ngao Băng nghe nói Thẩm Thiên gia nhập Tắc Hạ Học cung thì nàng mới tới đây.
Đột nhiên, vẻ mặt Ngao Băng ngưng đọng: "Trên người ngươi tại sao lại có khí tức của Phượng Hoàng thối kia?"
Thẩm Thiên khóe miệng giật giật, nói: "Băng tỷ tỷ, ở đây nhiều người như vậy ta sẽ nói cho tỷ nghe sau."
"Hừ, nếu tiểu tử ngươi không giải thích rõ ràng thì nhất định chết chắc!"
Ngao Băng khoanh hai tay, vẻ mặt cực kỳ lạnh lùng.
Nàng có mâu thuẫn với Bất Tử hoàng hậu từ xưa đến nay.
Đột nhiên nhận ra trên người của Thẩm Thiên có khí tức của Bất Tử hoàng hậu, sao có thể tha thứ dễ dàng được?
Thẩm Thiên thở phào nhẹ nhõm, âm thầm nói nãi nãi có mũi thật thính.
Không ngờ đã lâu như vậy vẫn có thể ngửi ra được!
Nguyên nhân chắc là do Phượng Thần Huyết Mạch trong cơ thể hắn.
Lợi hại, làm người ta đau lưng nửa tháng đó!
...
Vào lúc này, thiên kiêu của cả hai viện đều dừng lại.
Tề Hỏa ngẩn ngơ gãi gãi đầu, nghi ngờ nói: "Đại ca, chúng ta có đánh nữa hay không?"
Ngươi sao vậy!
Hai bên đánh nhau phấn khích đến vậy mà.
Kết quả là đều dừng tay khi đại ca và tiểu tử kia xuất hiện?
Thật khó chịu!
Nghe được lời nói của Tề Hỏa, cơn giận của Tề Chiến không biết bắt nguồn từ đâu, thẳng tay cú một phát!
"Đánh cái gì mà đánh, đây là lão đại của ta, cũng là lão lão đại của ngươi, ngươi còn muốn động tay hay sao?"
Tề Hỏa che đầu đầy ủy khuất: "Đạy tỷ, đại ca khi dễ đệ!"
Ngao Băng giơ tay cú thêm một cái: "Tiểu tử này là kỵ sĩ khế ước của lão nương, ngươi còn muốn đánh hắn?"
Long kỵ sĩ?
Tên trước mặt này là Long nam nhân có thể táo bạo cưỡi đầu của đại tỷ sao?
Tề Hỏa che hai cục nhô lên trên đỉnh đầu mình, khóc không ra nước mắt!
Rốt cuộc ta đã chọc giận ai đây!
Tại sao người bị thương luôn luôn là ta?
...
Các cường giả đứng đầu hai bên đều là những cụ già, mọi người biết trước trận đánh này không thể đánh được.
Nhưng khi nghe Ngao Băng nói Thần Tiêu thánh tử là Long kỵ sĩ khế ước của nàng thì tất cả thiên kiêu Yêu viện đều tò mò.
Lũ yêu tinh này từng chứng kiến sức mạnh của Ngao Băng.
Vài ngày trước, nàng đánh rất nhiều yêu tinh trong viện, tạo được uy nghiêm hiển hách!
Rất nhiều Yêu tộc kính trọng nàng không gì bằng!
Nhưng bọn họ mãi không nghĩ ra, sự tồn tại mạnh mẽ như vậy làm sao có thể ký kết khế ước với Thần Tiêu thánh tử?
Lẽ nào bên trong có bí mật gì đó?
...
Nhưng sau đó, một việc khác đã hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Các thiên kiêu đảo mắt: "Vừa rồi Tề Chiến rời đi chính là để đấu với Thần Tiêu thánh tử."
"Vậy tình hình thế nào, cuối cùng ai thắng ai thua?"
Có người không nhịn được hiếu kỳ hỏi, khiến Tề Chiến xấu hổ.
Hắn ta không thể kể mình vừa vào thì bị Thẩm Thiên đánh cho một trận nha!