Chương 857: Vừa định lập đoàn, người đã hết! (1)
Không chỉ như vậy!
Huỳnh Hoặc Điện Chủ vung tay lên, lại một lần nữa thay đổi trận pháp, khiến cho vùng này bắn tung huyết vũ đỏ rực.
Màn mưa máu này có tính acid, có thể khiến cho tu sĩ Nguyên Anh kỳ chỉ còn xương trắng.
Chẳng mấy chốc, nơi này đã như hóa thành luyện ngục, vô số tu sĩ kêu gào rú thảm!
“Làm sao có thể? Đây là trận pháp gì?”
“A!”
“Tay của ta!”
“Chân của ta!”
“A a a a a!”
Tu sĩ Nguyên Anh kỳ dính phải mưa máu, chỉ trong vòng mấy hơi thở đã chỉ còn lại một đống xương trắng.
Ngay cả Thiên Tôn cảnh giới Hóa Thần cũng không chống đỡ được bao lâu, pháp lực hộ thân nhanh chóng tan rã.
Một màn này dọa cho tất cả mọi người sợ đến lạnh toát toàn thân.
“Liên thủ bày trận!”
Từ An giận dữ hét lên, vội vàng lệnh cho mọi người liên thủ.
Cứ tiếp tục như vậy, cả thành Đông Hải sẽ biến thành núi thây biển cốt!
Các tu sĩ cường đại của các tộc đều ra tay, nhao nhao thôi động pháp lực dựng nên tầng phòng ngự sáng.
Màn sáng óng ánh dâng lên, bao phủ các tu sĩ nơi này, tạm thời ngăn cản khỏi màn mưa máu.
Nhưng khí tức tà ác vẫn ào ào tràn vào, khiến cho tâm cảnh vô số tu sĩ dao động, nổi lên sát niệm.
Hhdc khinh thường cười gằn nói: “Lại dám ngoan cố chống lại!”
“Trận pháp này còn có thể luyện hóa cả Chân Thánh, các ngươi còn muốn ngăn cản sao?”
Ở đây, người có tu vi cao nhất cũng chính là Thành chủ thành Đông Hải Từ An.
Cho dù còn có Thánh giả khác nhưng tu vi cũng không cao, số lượng cũng không đông!
Bọn họ tới đây chỉ vì muốn tham gia đại hội giao dịch, làm sao ngờ nổi Tà Linh Giáo sẽ phục kích ở đây!
Dưới đại trận huyết tế, căn bản tu sĩ Trung Châu không có cơ hội phản kháng!
…
Màn mưa máu đổ sập xuống, phô thiên cái địa.
Giọt mưa rơi lên màn sáng khuấy lên vô số gợn sóng, dường như lúc nào nó cũng có thể vỡ vụn.
Đông đảo Thánh giả biến sắc, vội vàng gia trì lực lượng giữ vững trận pháp.
“Nhất định phải nghĩ biện pháp phá trận!”
Từ An kinh hãi lên tiếng nhắc. Đại trận huyết tế quá kinh khủng, cho dù là Thánh giả cũng không chèo chống được quá lâu.
Trái tim của các tu sĩ nơi này đều nảy lên thình thịch, vô cùng sợ hãi.
Một khi trận pháp vỡ vụn, nơi này chắc chắn sẽ biến thành luyện ngục nhân gian.
Ánh mắt của Huỳnh Hoặc Điện CHủ lại càng tàn ngược hơn: “Không bao lâu sau, các ngươi sẽ hóa thành chất dinh dưỡng cho Thánh Binh!”
Lão ta vung tay lên, uy năng của trận pháp lại tăng lên.
Vô số huyết dịch dồn lại thành một con sông lớn.
Đó đều là tinh huyết huyết tế bị Huỳnh Hoặc Điện Chủ điều khiển tập trung vào sâu trong Huỳnh Hoặc Điện.
Chỉ trong chốc lát, huyết mang sáng chói rực rỡ, chiếu rọi thiên địa.
Khí tức tà ác bắn ra khiến cho vô số người run rẩy tận tâm thần.
Nơi đó có tà binh lột xác đang hấp thu chất dinh dưỡng, sắp trở nên vô thương.
Mặt Từ An trắng bệch, ông nói: “Nếu không phá trận sẽ chết ở đây thật đấy!”
Bất kể là đại trận huyết tế hay tà binh, bọn họ đều không thể ngăn cản.
Nếu cứ tiếp tục thế này, chờ đợi bọn họ chỉ có một con đường chết!
“Liên thủ công kích, đánh vỡ trận pháp!”
Từ An rống lên, cùng mấy vị Thánh giả chống chọi với áp lực đồng loạt ra tay.
Muốn đánh nát trận pháp!
Rầm rầm rầm.
Từng đạo năng lượng đánh lên chân trời, nhưng chẳng có lấy tí tác dụng nào.
Tất cả đòn tấn công đều bị đại trận huyết tế thôn phệ, không thể khiến nó rung lên lấy một cái.
“Lần này chết chắc rồi!”
Vô số người không ngừng kêu rên, cho rằng hy vọng sống đã quá xa vời.
…
Lúc này, cuối cùng Tề Chiến cũng ra tay.
Y đứng giữa hư không, toàn thân tỏa sáng kim quang, chiến giáp hoàng kim phát sáng rực rỡ, khí tức uy vũ!
Mưa máu rơi lên người y trực tiếp bị kim quang hun nóng bốc hơi, không thể xâm nhập mảy may.
Tề Chiến đột nhiên phóng lên tận trời, huy động cây gậy lớn tỏa kim quang trong tay nhắm thẳng đường chân trời mà đánh.
“Ăn một gậy của lão Tề ta đây!”
Y thét dài một tiếng, như chiến thần vô địch thiên hạ.
Một giậy giáng xuống, hư không vỡ nát, tựa như khai thiên tích địa, quét sạch sơn hà.
Ầm!
Thiên địa rung động, hư không chôn vùi.
Tề Chiến tấn công vô cùng cuồng bạo, sức mạnh tràn trề không gì chống đỡ nổi, chấn vỡ hư không thành phế tích, khuấy động thần năng.
Nhưng đập vào màn mưa máu cũng chỉ chấn lên vô số gợn sóng mà không làm nó vỡ được.
“Mẹ nó, thứ này cứng vậy sao?”
Ánh mắt Tề Chiến đanh lại. Y dốc toàn lực ra tay lại không thể nện nát được đại trận huyết tế sao?
Huỳnh Hoặc Điện Chủ cười lạnh không thôi: “Vì lễ tế điện hôm nay, Thánh Giáo đã chuẩn bị nhiều năm.”
“Không ngại nói cho các ngươi biết, trận này chính là do trưởng lão bố trí, không có sức mạnh cấp Thánh Quân thì đừng mong đánh vỡ nổi!”
“Nơi này chỉ có thể vào mà không thể ra!”
“Sau khi các ngươi chết, tất cả tu sĩ thành Đông Hải tiến vào đây đều sẽ chết cùng các ngươi!”
Tề Chiến gãi gãi đầu khỉ, bực bội nói: “Lần này phiền toái rồi!”
Y vốn định trấn áp Huỳnh Hoặc Điện, không ngờ lần này lại gây ra phiền toái lớn.
Nhưng dù Tề Chiến không ra tay, Huỳnh Hoặc Điện Chủ cũng sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Nếu chờ thêm mấy ngày nữa, đại trận huyết tế hoàn thiện hoàn toàn, thì không thể làm gì được nữa!
Tề Chiến cào cào da đầu, muốn tìm phương pháp giải quyết!
Thấy Tề Chiến không thể mở trận pháp, sắc mặt mọi người đều đầy tuyệt vọng!
Vô số người bi thiết cho rằng chắc chắn sẽ phải chết ở đây.
Huỳnh Hoặc Điện Chủ cười như điên nói: “Các ngươi chết chắc rồi!”
“Giáo đồ Thánh Linh, giết cho ta!”