Chương 862: Người trẻ tuổi, ngươi quá phận rồi (2)
Phụt!
Máu tươi ba thước!
Một cái đầu lâu bay lên tận trời, máu tuôn ra vọt thẳng tới tầng mây.
Đầu lâu vẫn đang bay giữa không trung, ánh mắt của nó tràn đầy không thể tin.
Chỉ một kiếm, đã chém bay đầu Huỳnh Hoặc Điện Chủ!
Nhưng sau đó, một đạo u quang từ bên trong đầu của Huỳnh Hoặc Điện Chủ bắn ra.
Đó chính là nguyên thần của lão, lúc này đang vô cùng sợ hãi muốn bỏ chạy.
Mặc dù nhục thân đã vong, nhưng nguyên thần chưa diệt còn có thể đoạt xá trùng sinh, có thể quay lại đỉnh phong!
Huỳnh Hoặc Điện Chủ thân là Chân Thánh ngũ kiếp, đương nhiên không muốn cứ thế mà chết đi.
Nhưng kiếm khí vẫn bay múa khắp nơi không dứt, kiếm ý kinh khủng như biển kiếm lật úp, bắn ra vô số kiếm quang thật đáng sợ.
Nguyên thần của Huỳnh Hoặc Điện Chủ vừa chạm vào kiếm quang đã bị xoắn nát hoàn toàn.
Thậm chí, ngay cả nhục thể của lão cũng bị đạo kiếm quang này quấy thành một đống thịt nát, chết đến mức không thể chết thêm!
Một màn này khiến cho mọi người đều sững sờ tại chỗ!
Thành Đông Hải to lớn như vậy mà lặng ngắt như tờ.
Trong lòng mọi người chấn động, ánh mắt tràn đầy hãi nhiên!
Đường đường Chân Thánh ngũ kiếp, Điện chủ Tà Linh Giáo, lại bị đập phát chết luôn?
Rốt cuộc là ai mà có chiến lực như vậy?
“Chẳng lẽ có cường giả giáng lâm!”
“Viện quân tới!”
“Cuối cùng chúng ta cũng được cứu rồi!”
Có thể giết gọn Chân Thánh ngũ kiếp chỉ trong giây lát, chắc chắn là cao thủ cực kỳ cường đại rồi.
Có người này tọa trấn ở thành Đông Hải, không chừng bọn họ có thể tránh thoát được kiếp này mà sống sót.
…
Thân thể Tà Hỏa Thánh Quân rung lên, ánh mắt ngưng trọng.
Đạo kiếm quang này quá kinh khủng, có thể giết gọn cả Chân THánh ngũ kiếp.
Huỳnh Hoặc Điện Chủ đó nào phải củ cải trắng bên đường!
Đó là một vị Chân Thánh ngũ kiếp đó!
Cứ như vậy mà chết rồi sao?
Một kiếm kia là ai chém?
Không phải có Thánh Quân của Đại Hoang Tiên Triều đuổi tới chứ?
Tà Hỏa Thánh Quân ngưng thần dò xét tứ phía muốn tìm ra người vừa ra tay.
Hư không vặn vẹo, một nam tử áo trắng đi tới, trong tay còn cầm một thanh trường kiếm thánh khí màu tím.
Trường kiếm tỏa ra ánh sáng lạnh thấu xương, trên đó vẫn còn có máu chảy tí tách.
“Là ngươi?”
Con ngươi Tà Hỏa Thánh Quân hơi co rút lại, không ngờ người này vẫn còn ở đây.
Tề Chiến lại càng không hiểu: “Thẩm Thiên lão đại, sao huynh còn ở đây?”
Y sững sờ. Rõ ràng vừa rồi mình đã dùng phù đại na di đưa lão đại ra ngoài rồi mà!
Sao lại về rồi?
Chẳng lẽ thực lực của lão đại khủng bố như vậy sao Có thể chạy được mấy chục vạn tới đây chỉ trong mấy phú?
Không phải đâu. Không phải đâu. Không phải đâu.
Nhanh như vậy sao?
Tề Chiến gãi gãi đầu, nghĩ mãi mà không hiểu nổi.
Dường như nhìn ra được suy nghĩ của Tề Chiến, khóe miệng Thẩm Thiên hơi run rẩy.
Đương nhiên không phải!
Chớp mắt đi vạn dặm, tưởng bổn Thánh tử bật hack thật hả?
Có được thực lực đó, bổn Thánh Tử đã một tay chụp chết đám con non Tà Linh này rồi!
Thẩm Thiên bất đắc dĩ lắc đầu nói: “Phù đại na di hết hạn rồi, không truyền tống ta ra ngoài được!”
Trong lòng hắn thầm cười khổ: “Con khỉ này vẫn rất trượng nghĩa.”
Thẩm Thiên biết Tề Chiến nghĩ gì. Bởi vì thành Đông Hải đã luân hãm, lại thêm Tà Hỏa Thánh Quân đem lại uy hiếp cực lớn.
Tề Chiến lo lắng toàn quân bị diệt, bèn dùng phù đại na di cho mình thoát đi trước.
Nhưng hình như tiểu tử này còn chưa hiểu rõ tình huống!
Bổn Thánh tử đi rồi, tiểu tử ngươi phải làm sao?
Còn định ở lại đây nữa, không chừng tiểu tử ngươi sẽ chết đó!
Tề Chiến: “…”
Lần này, Tề Chiến lại càng ngơ ngẩn.
Phù lục Hoang Thạch Đế Quân ban cho còn có hết hạn sao?
Đế Quân cho ta hàng giả? Lừa ta sao?
Mặc dù khó có thể tin, nhưng y chỉ có thể chấp nhận.
Ngoài ra, hình như không có lý do gì có thể giải thích được.
…
Mà Tề Chiến cũng kịp phản ứng, vội vàng đi tới bên cạnh Thẩm Thiên nói: “Lão đại, xin lỗi!”
“Lần này là ta hại huynh.”
“Cho dù chết, ta cũng sẽ chết trước huynh!”
Mặc dù Thẩm Thiên đã giết được Huỳnh Hoặc Điện Chủ nhưng nguy cơ vẫn không được giải trừ.
Uy hiếp lớn nhất của Tà Linh Giáo là tới từ Tà Hỏa Thánh Quân bảy kiếp kia!
Có thể giết được Huỳnh Hoặc Điện Chủ chưa chắc đã là đối thủ của Tà Hỏa.
Chênh lệch thực lực của Thánh Quân và Chân Thánh thực sự quá lớn!
…
Tà Hỏa Thánh Quân kịp phản ứng lại, phát hiện không phải Thánh Quân của Đại Hoang Tiên Triều giang lâm, lập tức thầm thở phào một hơi.
Sắc mặt lão vô cùng dữ tợn: “Nếu vừa rồi ngươi đánh lén ta, quả thực bổn tọa chưa chắc đã có thể tự vệ an toàn.”
“Nhưng hiện giờ, các ngươi hoàn toàn không có cơ hội nữa.”
Một tên tiểu bối lại có được sức chiến đấu cỡ này, không chỉ ngăn cản được đại thánh binh mà còn có thể giết được Huỳnh Hoặc Điện Chủ.
Nếu để hắn tiếp tục trưởng thành, sẽ có uy hiếp lớn với Thánh Linh Giáo.
Hôm nay bổn Thánh tử nhất định phải giết thằng nhãi này ở đây!
Nghĩ vậy, Tà Hỏa Thánh Quân dạo bước tiến tới, tà hỏa dâng trào, sát ý lăng nhiên!
Đây là Chân Thánh thất kiếp, khi đã dốc toàn lực xuất thủ, khí tức cực kỳ kinh khủng.
Tà hỏa quỷ dị che khuất bầu trời, bao phủ cả bọn họ, không để lại một tia cơ hội nào có thể thoát đi.
Thẩm Thiên cau mày lại, cảm thấy não mình hơi đau.
Hắn chưa từng đánh với đối thủ kiểu Thánh Quân thất kiếp này, nói thật là không tự tin.
Hắn thở dài nói: “Nếu không phải cỗ thân thể kia đã bị truyền tống đi, việc cực khổ này cũng sẽ không rơi tới thân Thẩm mỗ.”
Nhưng Thẩm Thiên cũng không từ bỏ, tế ra một đống lớn Thánh khí phòng ngự cho mình.
Từng kiện Thánh khí bay ra, có hình chuông, có hình đỉnh, còn có hình kính, đều là THánh khí phòng ngự.
Không chỉ như vậy, Thẩm Thiên lại tế ra một đống lớn Thánh khí loại tấn công.