Chương 87: Tân Hỏa, Lôi Đế Luyện Thể Quyết! (2)
Nhìn Thẩm Thiên có vẻ không vui, Quế công công bèn hỏi: “Điện hạ đã luyện thành tiên thuật cường đại như vậy vì sao vẫn còn rầu rĩ không vui?”
Thẩm Thiên bất đắc dĩ trả lời: “Mặc dù lực phòng ngự của pháp thuật này rất mạnh, nhưng quá khó coi.”
Nghe Thẩm Thiên nói vậy, Quế công công dở khóc dở cười.
Tu tiên giả bình thường vì cướp đoạt một môn tiên pháp tuyệt thế mà không tiếc liều mạng giết người.
Điện hạ nhà mình thì hay rồi, có được tiên pháp tuyệt thế có thể luyện thành chỉ trong mấy canh giờ lại còn ghét bỏ tạo hình quá khó coi nữa.
Quế công công cười nói: “Điện hạ không cần sầu lo. Xét đến cùng bất kỳ pháp thuật gì cũng đều là điều động linh lực.”
“Nếu Điện hạ cảm thấy hình dáng Huyền Vũ Giáp kia không ưng mắt, thì thử sửa lại xem.”
A, có lý nha!
Quế công công đã khiến Thẩm Thiên bừng tỉnh đại ngộ.
Trước đó hắn vẫn một mực nghiên cứu Nhâm Thuỷ thần lôi, để tâm vào chuyện vụn vặt.
Trong thiên hạ này, không phải tất cả các công pháp đều do các vị tiền bối tu tiên giả sáng tạo ra sao?
Bổn Điện hạ đã hiểu rõ pháp môn thi triển Huyền Vũ Giáp rồi, thử cải tạo nó một chút không được sao?
Nghĩ vậy Thẩm Thiên liền nhìn xuống số linh thạch vẫn chưa hút khô dưới mông.
Hắn khép hờ hai mắt, bắt đầu cân nhắc thiết kế tạo hình mới cho Huyền Vũ Giáp thế nào.
Màu đen, phải huyễn khốc, mà lực phòng ngự cũng không thể quá kém.
Trong đầu Thẩm Thiên không ngừng thay đổi mấy kiểu tạo hình.
Đột nhiên linh cơ hắn khẽ động. “Có rồi!”
…
Hít sâu một hơi, Thẩm Thiên bắt đầu kết ấn pháp môn dựa theo Ngũ Lôi Chính Thiên Quyết.
Nói như vậy, khi tu sĩ thi triển pháp thuật nhỏ thì không cần kết ấn.
Bởi vì khi ngươi kết ấn thì người khác đã bắt đầu tấn công rồi.
Đương nhiên như vậy cũng không có nghĩa là việc kết ấn hoàn toàn vô dụng với tu sĩ.
Nhờ kết ấn, tu sĩ có thể dùng linh lực trong cơ thể điều động linh khí trong thiên địa, uy lực phát huy ra càng mạnh mẽ hơn.
Tiếp theo Thẩm Thiên cần phải thi triển Huyền Vũ Giáp phiên bản cải tiến, cần tiêu hao quá nhiều linh khí.
Chỉ dựa vào linh khí dự trữ trong cơ thể khẳng định là không đủ.
Bởi vậy hắn nhất định phải kết ấn nhanh chóng hấp thu linh thạch dưới mông.
Có vậy mới có thể đảm bảo thi triển được pháp thuật không sơ sẩy gì.
…
Thẩm Thiên không ngừng kết tụ linh ấn, điên cuồng hấp thu linh khí, linh thạch xung quanh.
Hắn có thể cảm nhận được linh khí hội tụ bên ngoài cơ thể mình đã nồng đậm đến mức tối đa.
Lúc này toàn thân Thẩm Thiên từ trên xuống dưới được bao phủ bởi lôi đình màu đen.
Hắn cảm giác có lẽ đã súc tích được đủ linh lực.
Thế là hắn hít sâu một hơi, bất ngờ quát lớn.
“Hắc tê khải giáp. Hợp thể!”
Dưới ánh mắt rung động của Quế công công và Tần Cao, lôi đình ngưng tụ khắp toàn thân Thẩm Thiên.
Lôi đình màu đen quấn quanh cơ thể Thẩm Thiên, ngưng tụ thành một bộ áo giáp màu đen huyễn khốc.
Trước ngực, sau lưng và bả vai đều được giáp trụ lôi đình nặng nề bao phủ.
Ở trán và hai vai khảm thêm bốn cái sừng tê màu bạc.
Đó là do Thẩm Thiên phủ Nhất Nguyên Trọng Thủy lên trên.
Nói tóm lại, bộ giáp này cực kỳ huyễn khốc.
So với bộ Huyền Vũ Giáp hình rùa đen lúc trước thì ngầu hơn không biết bao nhiêu lần.
Biến thân xong, Thẩm Thiên móc một tấm gương từ trong ngực ra, cẩn thận nhìn ngắm, hết sức hài lòng.
Đây mới là bộ chiến giáp huyễn khốc xứng với thân phận bổn Điện hạ chứ!
Lão thần rùa cái gì. Ta không thích!
…
Không biết uy lực bộ áo giáp Hắc Tê Lôi Đình Nhâm Thủy này thế nào.
Trong lòng Thẩm Thiên dâng lên chờ mong vô hạn, đang muốn để Quế bá tiếp tục tấn công mình.
Bỗng nhiên hắn cảm giác toàn thân chấn động, cảm giác mệt mỏi và trống rỗng mãnh liệt ập tới như thủy triều.
Áo giáp lôi đình huyễn khốc nặng nề bên ngoài thân thể cũng nhanh chóng vỡ tan, sụp đổ.
Tốc độ sụp đổ quá nhanh, đến mức Thẩm Thiên chỉ có thể vội vàng hô.
“Hắc Tê Khải Giáp, giải thể!”
Sau đó, Thẩm Thiên lại xuất hiện trước mặt Quế công công và Tần Cao.
Trong mắt hắn tràn đầy bất lực, tẻ nhạt và chán chường.
Quá nhanh mà. Còn chưa đã nghiền nữa!
Ánh mắt Tần Cao tràn đầy ngưỡng mộ nói: “Áo giáp Điện hạ tự mình thiết kế quá khôi ngô!”
Quế công công cũng khẽ gật đầu tán thành: “Uy vũ bất phàm, đại khí lẫm nhiên!”
“Nếu khi chiến đấu Điện hạ thi triển pháp thuật này thì Thiên Tiên Tử cũng phải cảm mến đó!”
Nghe hai người khích lệ, trong lòng Thẩm Thiên thầm thở dài.
Xem ra hai gia hỏa này không nhìn ra được bổn Điện hạ bị ép phải giải thể.
Làm sao lại kết thúc nhanh như thế nhỉ? Thật khó làm.
…
Độ ngầu của tạo hình bộ khải giáp Hắc Tê Nhâm Thuỷ này hoàn toàn đè bẹp được Huyền Vũ Giáp.
Nhưng vấn đề là, cái ngầu này đều là biến ra từng tí một.
Thẩm Thiên tính toán lại một chút, với lượng linh khí khổng lồ mà mình thu nạp được.
Nếu thi triển Huyền Vũ Giáp toàn thân, chí ít có thể chống đỡ được một khắc đồng hồ.
Nhưng đổi lại thành bộ khải giáp Hắc Tê này, không đến ba phút.
Chênh lệch thời gian gấp năm lần, quá khoa trương rồi.
Bên kia người ta vừa mới bắt đầu, bên này ngươi đã kết thúc.
Còn so bì năng lực tác chiến gì nữa, bị giết luôn rồi.
Nguyên nhân không chỉ vì khải giáp Hắc Tê sử dụng nhiều thần lôi hơn, còn có một nhân tố sâu xa hơn.
Huyền Vũ Giáp chính là lôi pháp do Lôi Đế xem kết câu giáp lưng của thần thú Huyền Vũ sáng tạo ra.
Với tình hình linh lực ngang nhau, đương nhiên ngưng tụ ra phòng ngự hình mai rùa càng mạnh hơn.
Bởi vì lực phòng ngự của Huyền Vũ đã được công nhận là rất mạnh rồi.
Mà nếu muốn khải giáp Hắc Tê đạt được hiệu quả tương tự chỉ có thể nện thêm linh lực vào đó thôi.
Tiêu hao linh lực gấp năm lần, đây là cái giá cực lớn nếu muốn ngầu.
Linh lực của tu sĩ bình thường căn bản không chịu nổi.
…
Nhưng dù như vậy, bổn Điện hạ cũng tình nguyện dùng khải giáp Hắc Tê, không cần khải giáp rùa đen!
Thẩm Thiên nghĩ bụng, đầu đội mũ rùa, lưng đeo mai rùa, ta không cần tạo hình này!
Không phải chỉ là tiêu hao gấp năm lần thôi sao? Bổn Điện hạ cái gì cũng không có, chỉ có linh thạch là nhiều.
Cùng lắm thì nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì không biến thân là được.
Dầu gì đi nữa, nếu thực sự gặp tình huống nguy cấp.
Hắn lại mặc Huyền Vũ Giáp không phải xong rồi sao?
…
Sau khi hoàn toàn luyện thành Nhâm Thuỷ thần lôi, Thẩm Thiên mới chú ý sang một môn truyền thừa khác.
Nói thật, môn truyền thừa này càng khiến Thẩm Thiên chờ mong hơn.
Đúng vậy, môn truyền thừa này chính là Lôi Đế Luyện Thể Quyết.
Đây là một môn truyền thừa khác trong Thần Tiêu Lôi Đế Kinh, cùng với Ngũ Lôi Chính Thiên Quyết.
Nếu nói Ngũ Lôi Chính Thiên Quyết chính là truyền thừa luyện khí hạch tâm của Thần Tiêu thánh địa.
Vậy thì Lôi Đế Luyện Thể Quyết chính là truyền thừa luyện thể hạch tâm.
Trước đó Thẩm Thiên vẫn luôn tu luyện Tân Hỏa Kinh.
Hắn rất tò mò rốt cuộc thuật luyện thể chỉ mua mất năm lượng bạc này chênh lệch với Lôi Đế Luyện Thể Thuật chí cao vô thượng của Thần Tiêu thánh địa bao nhiêu!