Chương 891: Lan nhi, là nàng sao? (1)
Thẩm Thiên thì càng không cần phải nói, khóe miệng hắn đang run rẩy, cả người đều ngây ra như phỗng.
Những người này, chẳng lẽ gắn camera trên người bản Thánh tử hay sao?
Chuyện đã xảy ra bên trong hư không loạn lưu, tại sao bọn họ lại biết!
Chẳng lẽ có người mở Thiên Nhãn, trốn ở một góc nhìn trộm?
Những người này, đồn đại lại còn là thật sự!
Thật sự là, quá không hợp thói thường!
"Thôi, thuận theo tự nhiên đi!"
Thẩm Thiên lắc đầu, cũng không định đi ra giải thích.
Hắn vẫn thích biết điều làm người, thế nhưng tình hình chân thực lại không cho phép.
Lúc này không dễ giải thích, càng giải thích lại càng phiền phức.
Cho nên, cả hai người đều không quan tâm tới lời đồn đại, đi thẳng trở về chỗ ở rồi bế quan.
Theo lời đồn càng truyền càng xa, tất cả học viên của Tắc Hạ Học Cung đều nhận định cả hai người đều có chiến lực tương đương với Thánh Quân!
Chỉ trong thời gian ngắn, danh tiếng của hai người cực cao!
...
Cùng lúc đó, nước Đại Viêm!
Một bóng người lao nhanh về phía thủ đô quốc gia!
Người này là một hòa thượng đầu trọc mặc một bộ tăng y, cả người đều phát ra phật lực thánh thiện!
Thế nhưng luồng phật ý này lại không ổn định, lúc ẩn lúc hiện!
Sau khi phật lực ẩn đi thì có một luồng ma ý vô cùng lạnh lẽo thay thế!
Người này giống như một Thánh tăng Phật môn, cũng giống một Ma vương tuyệt thế!
Người này, chính là một trong tứ đại pháp vương của Tà Linh giáo - Vô Sinh Pháp Vương!
Sau khi thiệt hại hai pháp thân đỉnh phong liên tiếp, thực lực của Vô Sinh Pháp Vương giảm mạnh, thiệt hại ngàn năm tu vi!
Sự oán hận của hắn ta đối với Thẩm Thiên, lớn giống như ngân hà trên chín tầng trời, mênh mông cuồn cuộn!
Vô Sinh Pháp Vương vẫn luôn muốn tìm tới Thẩm Thiên để báo thù, thế nhưng mỗi lần đều bị thiệt hại nặng nề.
Thằng nhóc đó, thật sự quá quỷ dị!
Bởi vì cả hai pháp thân của hắn ta đều đánh giết Thẩm Thiên mới bị đánh nát!
Ngã một lần khôn hơn một lần, cuối cùng Vô Sinh Pháp Vương từ bỏ ý định giết chết Thẩm Thiên một cách quang minh chính đại!
Hắn ta quyết định, ra tay với người nhà của Thẩm Thiên!
Trải qua khoảng thời gian khổ tu này, cuối cùng Vô Sinh Pháp Vương cũng đã ngưng tụ ra hai pháp thân mới!
Sau khi chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, Vô Sinh Pháp Vương không thể kìm nổi sát ý trong lòng, bắt đầu chạy về phía nước Đại Viêm!
Hắn ta muốn ra tay với quốc vương Thẩm Tiếu của nước Đại Viêm, để mà trả thù Thẩm Thiên!
Vô Sinh Pháp Vương cười gằn: "Thẩm Thiên, bản tọa phải giết sạch người nhà của ngươi!"
Hắn ta bước nhanh, đi về phía cửa hoàng cung.
Tốc độ hắn ta cực nhanh, giống như một tia điện chớp, bóng người giống như hòa với hư không thành một thể vậy!
Chu dù xuất hiện bên cạnh một người khác, cũng không làm cho người đó phát hiện hắn ta!
...
Lăng Lan Phi!
Đây là lăng mộ của Lan Phi nương nương!
Từ khi Lan Phi qua đời, Thẩm Tiếu làm lễ truy điệu bà, rồi tự mình xây dựng nghĩa trang cho bà!
Nơi này rất yên tĩnh, chỉ có Thẩm Tiếu thỉnh thoảng sẽ tới, những người khác không được phép đi vào.
Thẩm Tiếu nâng hoa trắng trong tay, nhìn về phía bia mộ trước mặt, trong mắt xuất hiện sự tưởng nhớ.
Ông đặt hoa trắng lên, rồi thắp mấy nén nhang.
Ánh mắt Thẩm Tiếu bình tĩnh, nhìn chằm chằm vào mộ bia của Lan Phi, lẩm bẩm: "Lan nhi, nàng biết không?"
"Hiện tại Thiên nhi rất tốt, thành công gia nhập thánh địa, thành tựu trước nay chưa từng có!"
"Nghe nói dù cho ở trong Thánh địa, Thiên nhi cũng là thiên tài cấp bậc cao nhất."
"Nếu nàng trên trời có linh thiêng mà biết được chuyện này, cũng nên mỉm cười cửu tuyền!"
...
Lúc này, hư không sau lưng Thẩm Tiếu vặn vẹo, bóng người Vô Sinh Pháp Vương bỗng hiện lên.
Khi nhìn thấy Thẩm Tiếu, vẻ mặt Vô Sinh Pháp Vương rất dữ tợn, lạnh lẽo nói: "Hóa ra trốn ở nơi này."
"Hôm nay bản tọa sẽ giết ngươi, để cho Thẩm Thiên biết được cảm giác mất đi người thân là như thế nào."
"Con kiến hôi, đi chết đi!"
Cho dù Vô Sinh Pháp Vương ở gần ngay sát, thế nhưng Thẩm Tiếu vẫn không phát hiện được!
Dù sao cũng là tồn tại trên Thánh Quân, với tu vi của Thẩm Tiếu, cơ bản là không thể cảm ứng được!
Vô Sinh Pháp Vương đưa tay ra, pháp lực kinh khủng ngưng tụ thành một ma trảo khổng lồ, dự định đập Thẩm Tiếu thành một đống thịt nhão!
Đúng lúc này, từng luồng mây tía từ trong hư không hiện ra, khí tức mênh mông khó lường.
Từng luồng mây tía từ trong hư không hạ xuống, giống như ngân hà trên chín tầng trời, cuồn cuộn không dứt.
Thế nhưng lực lượng vĩ đại ẩn chứa trong đó lại mang theo vạn pháp thiên địa, hóa thành một bàn tay khổng lồ màu tím, đập mạnh về phía Vô Sinh Pháp Vương!
"Cái gì?"
"Tại sao lại vậy!"
Vô Sinh Pháp Vương cảm nhận được một luồng lực lượng cực kỳ đáng sợ, làm cho hắn ta run rẩy, tim gan như nứt ra!
Luồng lực lượng này giống như là vạn pháp đổ xuống, mạnh mẽ không gì chống nổi!
"Chạy trốn!"
Đây là ý nghĩ duy nhất trong đầu Vô Sinh Pháp Vương, đang định quay người chạy trốn!
Bởi vì loại lực lượng trước mặt quá kinh khủng, chạm vào thì chết, làm hắn không có chút lòng phản kháng nào!
Hắn ta không thể tưởng tượng nổi, chỉ là một nước Đại Viêm nho nhỏ, lại ẩn chứa loại lực lượng khủng bố như vậy!
Chẳng lẽ Thẩm Thiên đã đoán được ý nghĩ của hắn ta, đã chuẩn bị từ trước rồi?
Không thể nào, chỉ là một thiếu niên mà thôi, làm sao lại có thủ đoạn kinh khủng như vậy được!
Vô Sinh Pháp Vương thực sự là khó có thể tin, thế nhưng hiện tại không phải là lúc để hắn ta nghi ngờ!
Hắn ta bỗng xé rách hư không phía sau lưng, muốn chạy trốn đi.
Thế nhưng không đợi Vô Sinh Pháp Vương hành động, đã bị bàn tay màu tím khổng lồ nắm chặt lại.
Mạnh như Vô Sinh Pháp Vương, khi bị bàn tay lớn màu tím nắm chặt lại giống như một con gà con bị xách lên vậy.
Dù cho hắn ta phản kháng như thế nào, đều không thể tránh thoát bàn tay này!