Chương 911: Cho dù phải lấy thân báo đáp ta cũng bằng lòng! (3)
Trong chốc lát, hư không vỡ vụn, không gian vỡ từng mảng lớn thành một vùng phế tích.
Thế của ngôi sao máu kia không thể đỡ, ầm ầm đụng vào màn sáng màu vàng, thần uy kinh khủng như cơn sóng dữ quét sạch trời đất.
Ầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên!
Màn sáng màu vàng kia nổ tung trong nháy mắt, hóa thành bột mịn bay toán loạn giữa trời đất.
Thẩm Thiên thả người tiến lên, cầm Nhật Kim Luân trong tay, lập tức cảm nhận được một cỗ sức mạnh thái dương hừng hực tụ họp trong cơ thể.
Thái Dương Thánh Thể trong cơ thể hắn cùng cộng hưởng, Thái Dương Chân Hỏa phun ra ngoài lượn lờ quanh Nhật Kim Luân.
Thần hỏa hừng hực lượn lờ quanh Nhật Kim Luân bắn ra thần quang vô tận.
Cả hai hỗ trợ lẫn nhau, gia trì cho nhau bộc phát ra uy lực mạnh mẽ hơn.
“Đây đúng là một bảo bối tốt!”
Thẩm Thiên hài lòng gật đầu, xem ra chuyến đi này không uổng phí rồi.
Không những có thể hưởng ké cơ duyên mà còn thu hoạch được một món Tiên khí cực phẩm.
Sau đó Thẩm Thiên đưa mắt nhìn sang Thanh Nguyệt Tiên tử thì thấy nàng ta vẫn còn đang cực khổ công kích nhưng hiệu quả không lớn lắm.
Chủ yếu là pháp trận này cần sức mạnh Lục kiếp Chân Thánh trở lên mới có thể phá vỡ được!
Mặc dù Thanh Nguyệt Tiên tử có thể bộc phát ra sức mạnh Tứ kiếp Chân Thánh nhưng muốn phá vỡ cấm chế của Nguyệt Kim Luân thù vẫn rất khó khăn.
Trong hình ảnh cơ duyên, Thanh Nguyệt Tiên tử phải tốn mất mấy năm trời mới có thể phá vỡ được!
Dĩ nhiên Thẩm Thiên chẳng muốn ở đây chờ đợi mấy năm nên đã tiến lên: “Sư tỷ, để ta giúp tỷ!”
Nói xong, Thẩm Thiên liền vung búa lớn lên đánh về phía màn sáng màu bạc!
Ầm!
Trong chốc lát màn sáng màu bạc ầm ầm vỡ vụn.
Thanh Nguyệt Tiên tử mặt mày sững sờ đứng nguyên vị trí cũ.
Ta cực khổ đánh lâu như vậy mà chẳng hề có chút phản ứng gì, Thẩm Thiên sư đệ vừa ra tay là có thể phá vỡ ngay?
Sức mạnh này không khỏi lớn quá rồi sao!
Lúc này Thẩm Thiên đã lấy Nguyệt Kim Luân ra đưa cho Thanh Nguyệt Tiên tử nói: “Sư tỷ, cái này cho tỷ!”
Thanh Nguyệt Tiên tử lập tức hoàn hồn, nhìn Nguyệt Kim Luân lấp lánh ngân quang trước mặt, nàng ta không nén được động lòng.
Chí bảo bậc này cực kỳ phù hợp với công pháp của nàng ta, có thể gia tăng chiến lực rất lớn!
Mặc dù Thanh Nguyệt Tiên tử rất động lòng nhưng vẫn lắc đầu từ chối: “Đây là do sư đệ lấy được, sao có thể chia cho ta chứ?”
Theo quy tắc của giới Tu tiên, ai lấy được bảo vật thì sẽ thuộc về người ấy!
Thẩm Thiên lấy được Nguyệt Kim Luân thì dĩ nhiên sẽ thuộc về hắn.
Huống hồ với thực lực của nàng ta, có thể đánh nát được trận pháp lấy ra không vẫn còn là một vấn đề.
Thẩm Thiên hơi sững sờ, hắn không ngờ Thanh Nguyệt Tiên tử sẽ từ chối.
Hắn cười khổ một tiếng nói: “Thanh nguyệt sư tỷ, vật này phù hợp với tỷ, tỷ cứ nhận đi!”
Tuy Tiên khí cực phẩm giá trị vô lượng nhưng với Thẩm Thiên mà nói cũng không phải là quá mức quý giá!
Dù sao trên người hắn cũng có cả một đống Đế khí và Chuẩn Đế khí.
Cho dù là Thái Dương Thần Lô hay Thương Khung Thần Côn, chúng đều là những pháp khí cực mạnh.
Hắn vừa lấy được Nhật Kim Luân há lại tham lam cả Nguyệt Kim Luân.
Huống hồ đây vốn là cơ duyên của Thanh Nguyệt Tiên tử.
Nhưng Thanh Nguyệt Tiên tử vẫn lắc đầu nói: “Sư đệ có thể cất đi, đây là cơ duyên của sư đệ.”
“Huống hồ ban nãy sư đệ vừa lấy được Nhật Kim Luân, nếu bổ sung thêm Nguyệt Kim Luân chắc chắn uy lực sẽ nâng thêm một nấc mới!”
“Chí bảo bậc này đệ hãy giữ lại đi!”
Nhưng, Thanh Nguyệt Tiên tử vẫn nhất quyết không chịu nhận.
Nguyên nhân chủ yếu là vì Thẩm Thiên đã dẫn nàng ta tới đây.
Và Nguyệt Kim Luân cũng nhờ vào Thẩm Thiên mới lấy được.
Nàng ta trên cơ bản không hề có chút đóng góp nào há có thể lấy chí bảo như vậy.
Huống hồ với nàng ta mà nói đây chính là Thánh địa ngộ đạo, như vậy nàng ta cũng đã cảm thấy thỏa mãn lắm rồi/1
Thẩm Thiên bất đắc dĩ, đành phải lắc đầu nói: “Sư tỷ, nếu tỷ không nhận thì ta vứt nó nhé!”
Nói xong, Thẩm Thiên làm bộ chuẩn bị vứt Nguyệt Kim Luân.
Nếu Thanh Nguyệt Tiên tử không chịu nhận hắn sẽ không nào hưởng ké được khí vận.
Như vậy tức là lỗ to rồi!
“Đừng, ta không trả lại là được rồi đúng không!”
Thanh Nguyệt Tiên tử vội vàng mở miệng, trong lòng cũng cực kỳ bất đắc dĩ!
Sư đệ thật là, ngay cả Tiên khí cực phẩm mà cũng dám vứt.
Nhưng trong lòng Thanh Nguyệt Tiên tử biết vì Thẩm Thiên muốn tặng Nguyệt Kim Luân cho nàng ta nên mới cố ý nói thế thôi.
Trong lòng Thanh Nguyệt Tiên tử vô cùng cảm kích.
Sư đệ đối xử với ta sao mà tốt vậy!
Ngay cả chí bảo như Nguyệt Kim Luân cũng bằng lòng tặng ta!
Chẳng lẽ sư đệ thật sự thích ta?
Thẩm Thiên thấy Thanh Nguyệt Tiên tử nhận Nguyệt Kim Luân xong cuối cùng cũng thở phào một hơi.
Hình như nhớ ra gì đó, Thẩm Thiên lại lấy ra một thứ, đưa cho Thanh Nguyệt Tiên tử nói: “Sư tỷ, đây là một viên Hỗn Độn Bổ Thiên đan, có hiệu quả tăng cường thiên phú ngộ tính!”
Đây là một viên Hỗn Độn Bổ Thiên đan được luyện chế từ Hương Tiêu Bất Tử Dược.
Thanh Nguyệt Tiên tử nhìn viên đan dược tròn trịa bóng loáng, tỏa ra mùi hương thơm ngát trong tay Thẩm Thiên, cơ thể nàng ta run lên, trong mắt lộ ra tia rung động!
Nàng ta có thể cảm nhận được viên đan dược này cường đại cỡ nào, nó có thể khiến pháp tắc thiên địa trút xuống, có tiên quang vô tận quẩn quanh!
Đây chắc chắn là viên đan dược Đế phẩm chí cao vô thượng!
Hình như nàng ta không thể ngờ rằng Thẩm Thiên sẽ tặng nàng ta đan dược quý như vậy!
Thứ này thật sự quá quý giá!
Chỉ cần cầm thứ này ra ngoài đủ để khiến các đại thánh cũng phải điên cuồng, vô số người đều sẽ thi nhau tranh giành!
Đan dược vô thượng bậc này có giá trị vô lượng!
Cho dù như vậy, Thẩm Thiên vẫn bằng lòng tặng cho mình!