Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 947: Thần Tiêu thánh tử còn hung ác hơn cả Tà Linh (1)

Chương 947: Thần Tiêu thánh tử còn hung ác hơn cả Tà Linh (1)
Vẻ mặt Trấn Ngục Pháp Vương cực kỳ dữ tợn.
Không nghĩ tới, bản thân mình lại chịu thiệt lớn từ tay của một thằng nhóc.
Gã bị thương cực nặng, nơi tay cụt bị một luồng lực lượng sao trời cuốn quanh, liên tục thiêu đốt cơ thể.
Luồng lực lượng kia liên tục hấp thu lực lượng trong đất trời để duy trì.
Dù cho là Đại Thánh cũng không thể loại bỏ nó, làm cho cánh tay khôi phục như cũ.
"Đáng chết!"
Trấn Ngục Pháp Vương la mắng, gã chỉ có thể tạm thời ổn định vết thương, làm cho vết tay cụt không đổ máu nữa.
Thế nhưng sự đau đớn vẫn như cây kim đâm xuyên trái tim, khó có thể chịu đựng.
Trấn Ngục Pháp Vương đau tới tê cả da đầu, trên trán đều là mồ hôi lạnh.
"Thằng nhãi, ta muốn giết ngươi!"
Gã gào thét, lấy Tỏa Giới Bàn ra, lao về phía Thẩm Thiên.
Trong nháy mắt, từ trong Tỏa Giới Bàn bắn ra tiên quang vô tận, khí tức như sóng thần ập xuống, liên miên không dứt.
Lực lượng hư không dâng trào, làm cho hư không xung quanh trở nên chấn động kịch liệt, che khuất bầu trời, bao phủ vùng trời.
Tiên khí vô thượng được Đại Thánh thập nhất kiếp điều khiển, bùng nổ ra thần uy kinh khủng, như muốn đập tan thế giới!
Khoảng không gian nơi này bị phong cấm, hư không hỗn loạn, trật tự pháp tắc nứt vỡ, giống như sắp bị phá thành một đống đổ nát vậy.
Ánh mắt Trấn Ngục Pháp Vương trở nên tàn bạo, nhe răng cười lạnh.
Cường độ cơ thể của Thẩm Thiên quá mạnh, thế nhưng về pháp lực thì chắc hẳn kém gã rất xa.
Với pháp lực Đại Thánh thập nhất kiếp của gã, lại dựa vào Tiên khí vô thượng Tỏa Giới Bàn, coi như là Đại Thánh chân chính đều bị giết chết, huống gì chỉ là một thằng nhãi?
...
Tỏa Giới Bàn lao tới, uy thế khủng bố không thể chống nổi, bùng nổ ra gợn sóng kinh khủng không gì sánh kịp.
Nó vạch ngang bầu trời, phát sáng rực rỡ, bùng nổ ra vô tận lực lượng hư không, muốn xóa bỏ toàn bộ vật sống bên trong không gian này!
Thấy cảnh tượng này, đám người Vương Thần Hư đều run lên, trong mắt chứa sự kinh khủng lẫn sợ hãi.
Đây là vũ khí khắc chế bọn họ nhất, ẩn chứa uy năng vô tận, không thể chống cự.
Nếu như bọn họ ở vào trong đó, chỉ cần vài phút là sẽ bị giết chết, thần thể cũng nổ tan đi.
Sắc mặt Thẩm Thiên trở nên lạnh lùng, một bàn cờ hiển hiện trước mặt hắn, tinh vị bên trên rất rõ ràng, quân đen cùng quân trắng cân đối đối xứng.
Hắn tiện tay lấy một quân đen ra, ngay lập tức thần quang bắn ra bốn phía, hào quang rực rỡ.
Quân đen tinh xảo đẹp đẽ, lại phát ra lực lượng khổng lồ, giống như một thế giới nhỏ.
Ánh sáng đen nhấp nháy, dẫn dắt lực lượng sao trời, ánh sáng chói rọi đất trời.
Thẩm Thiên vung nhẹ lên, quân đen bỗng bắn ra phía ngoài, hóa thành một tia sáng đen, xuyên qua hư không vô tận va chạm với Tỏa Giới Bàn!
"Ha ha, chỉ một quân cờ, còn dám chống lại Tiên khí vô thượng của ta?"
Trấn Ngục Pháp Vương cười lạnh, gã tốn một cái giá lớn mới mượn được Tỏa Giới Bàn.
Đây là Tiên khí cực phẩm công phòng một thể, cho dù là Chuẩn Đế khí bình thường cũng không thể chống lại.
Thẩm Thiên lại dám dùng một quân cờ, chống lại Tỏa Giới Bàn?
Đùa cái gì đây? Ngươi cho rằng quân cờ này là báu vật vô thượng sao?
Nếu như thật sự là vậy, ta sẽ ăn sạch Tỏa Giới Bàn luôn.
Vẻ mặt Trấn Ngục Pháp Vương thể hiện sự khinh thường, còn tưởng Thẩm Thiên đang ra vẻ!
...
Ầm!
Trong khoảnh khắc đó, quân đen và Tỏa Giới Bàn va chạm vào nhau, tiếng nổ vang vọng, ánh lửa tỏa khắp xung quanh.
Thần năng kinh khủng xâm lấn trời đất, quét ra cuồng phong vô tận, làm cho cả đất trời đều chấn động.
Ánh mắt Trấn Ngục Pháp Vương ngưng lại, không nghĩ tới chỉ một quân cờ lại có thể bùng nổ lực lượng khủng bố như vậy, có thể chống lại Tiên khí cực phẩm.
Gã cũng không quan tâm, tự cho là đã nắm chắc thắng lợi trong tay.
Đợi tới lúc ánh lửa biến mất, cảnh tượng hiện ra thì Trấn Ngục Pháp Vương bỗng cứng đờ ra.
Tỏa Giới Bàn - Tiên khí vô thượng, lại bị nổ tan khi va chạm với quân đen, vỡ nát thành bột mịn!
Ánh mắt Trấn Ngục Pháp Vương trở nên sợ hãi, khó có thể tin.
"Loại bảo vật này là thứ gì vậy?"
Uy lực của một quân cờ, lại có thể phá hủy Tiên khí cực phẩm?
Đùa người chơi chứ!
Làm sao lại có bảo vật khủng bố như vậy?
Quan trọng nhất đó chính là, bàn cờ phía trước người Thẩm Thiên, còn có rất nhiều quân đen cùng quân trắng nữa.
Nếu như mỗi một quân đều khủng bố như vậy, khi vứt hết ra ngoài, chẳng phải chỉ cần trong nháy mắt là có thể giết chết ta hay sao?
Tâm thần Trấn Ngục Pháp Vương chấn động, run rẩy liên tục.
Cho tới bây giờ, gã mới hiểu Thẩm Thiên khủng bố như thế nào.
Thằng nhãi này, thực sự không phải là người!
Không chỉ có chiến lực mạnh mẽ, còn có nhiều bảo vật vô thượng như vậy.
Như vậy thì còn chơi cái lông!
...
"Mời Thánh Linh đại nhân hạ xuống, chém giết người trước mặt!"
Trấn Ngục Pháp Vương vội vàng xoay người, khẩn cầu Thánh Tế Đàn.
Gã phát hiện mình không phải là đối thủ của Thẩm Thiên, nếu như tiếp tục chiến đấu nữa chắc chắn phải chết.
Hiện tại còn không cầu viện, còn chờ tới khi nào?
Chờ đợi thêm nữa, người đều bị giết sạch!
Nói xong, Trấn Ngục Pháp Vương không do dự đập vào ngực mình.
Gã phun một búng máu tươi lên trên tế đàn.
Gã dùng máu tươi của bản thân làm tế phẩm, còn dùng pháp lực bản thân hỗ trợ cường giả Tà Linh tại ngoại vực xuất hiện.
Tuy rằng làm như vậy sẽ để cho Trấn Ngục Pháp Vương bị thương nặng, ít nhất phải dưỡng thương khoảng ngàn năm mới có thể khôi phục, thế nhưng vẫn còn tốt hơn nhiều là chết tại nơi này.
Thẩm Thiên quá kinh khủng, gã không thể chống lại.
Chỉ khi Thánh Linh hạ xuống, mới có thể chém giết hắn!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất