Chương 957: Chúng ta không xứng với vị trí Thánh Chủ! (4)
…
Vạn năm trước, nếu không nhờ thiên đạo mở ra thông đạo thiên địa cho Tiên giới điều động cường giả gấp rút tiếp viện, e rằng ngũ vực đã bị đánh sập hoàn toàn rồi.
Nhưng vạn năm sau, không ai biết Tiên giới có phái người hỗ trợ nữa không?
Bởi vì, có rất nhiều vị Đại đế lấy được tin tức trong bí cảnh đang đồn với nhau rằng.
Tình hình hiện tại của Tiên giới cũng không hề lạc quan, cũng gặp phải nguy cơ xưa nay chưa từng có, cũng bị kẻ địch xâm lấn, đang bị cuốn vào chiến tranh.
Trương Vân Đình thở dài, trong lòng tràn đầy cảm giác bất lực.
Hiện giờ Tiên giới cũng đang lâm nguy, bản thân cũng khó mà bảo đảm được, có lẽ không dư lực giúp đỡ ngũ vực đâu.
Đến lúc đó thì phiền to rồi. cũng không biết ngũ vực có thể chống đỡ tiếp được không!
…
Thẩm Thiên hơi trầm ngâm. Đương nhiên hắn cũng biết chuyện này.
Cường giả vô thượng như Kim Ô Đại Đế cũng chết thảm ở Tiên giới, có thể hình dung được Tiên giới cũng đang dính đại kiếp rất lớn.
Xem ra tình hình ngũ vực quả thực không hề lạc quan.
Trương Vân Đình nghiêm túc nói: “Theo như tình huống trước mắt, chúng ta chỉ có thể tăng thực lực của mình.”
“Tranh thủ những thời khắc cuối cùng tìm được một chút hy vọng sống.”
Phật tử Khổ Đa phiền muộn nói: “Nhưng hiện giờ ngoại giới vẫn đang có Tà Linh tứ ngược.”
“Bọn chúng vẫn đang không ngừng bắt tu sĩ cường đại của ngũ vực đem về cấm địa xem như chất dinh dưỡng mà huyết tế, triệu hoán cường giả vô thượng của tộc Tà Linh.”
“Lần này chúng ta chạy đến đây là định giải cứu tu sĩ bị bắt đấy.”
Cũng không phải lần đầu bọn chúng làm như vậy. Đều do cường giả đỉnh cao của Tà Linh giáo giật dây điều khiển sau lưng.
Đến mức, tu sĩ bình thường còn không dám du đãng ở ngoại giới, làm sao mà mạnh lên đây.
Thẩm Thiên cau mày nói: “Nếu vậy, trước hết chính chúng ta sẽ mạnh lên trước.”
Dứt lời, Thẩm Thiên lấy ra hai viên Hỗn Độn Bổ Thiên Đan đưa cho Khổ Đa và Thần Trung Thiên.
“Hai vị đạo huynh, viên này chính là Hỗn Độn Bổ Thiên Đan, có kỳ hiệu thay đổi được ngộ tính thiên phú, có thể giúp tu vi của hai người tiến thêm một bước.”
Khổ Đa và Thần Trung Thiên thấy vậy đều sững sờ tại chỗ.
Bọn họ cũng giao hảo với mấy người Tề Thiếu Huyền, PHương Thường, nếu không cũng sẽ không đi chung.
Đương nhiên hai người đã từng nghe nói đến kỳ hiệu của Hỗn Độn Bổ Thiên Đan, chính là đan dược vô thượng khoáng cổ tuyệt kim.
Sở dĩ tu vi của bọn Tề Thiếu Huyền, Phương THường vượt xa bọn họ một khoảng lớn.
Một phần nguyên nhân rất lớn là nhờ Hỗn Độn Bổ Thiên Đan.
Hơn một trăm năm này, mặc dù hai người không nói gì, nhưng trong lòng đều tràn đầy hâm mộ.
Bọn họ cho rằng, nếu mình cũng được phục dụng Hỗn Độn Bổ Thiên Đan, dù không đuổi kịp bọn Tề Thiếu Huyền thì chắc chắn cũng sẽ không bị bỏ lại xa đến thế.
Nhưng chỉ có Thẩm Thiên có thể luyện chế Bổ Thiên Đan, không thể tìm được ở nơi nào khác.
Hiện giờ đan dược vô thượng này đang ở ngay trước mắt đây, cả hai người đều kinh ngạc, khó có thể tin được.
Khổ Đa và Thần Trung Thiên hoàn toàn không nghĩ rằng Thẩm Thiên sẽ tặng Hỗn Độn Bổ Thiên Đan cho mình.
Đan dược vô thượng bực này, đưa ra bất kỳ lúc nào cũng có thể nhấc lên gió tanh mưa máu.
Nhất là trong thời khắc nguy nan này, ngay cả THánh địa đỉnh cao cũng phải điên cuồng với nó.
Dù sao đan dược này cũng có thể trực tiếp đề tăng thực lực, có giá trị vô lượng.
Với tình huống trước mắt, thực lực tăng lên một tí là có thêm một tí hy vọng sống.
Nhất thời, hai người đều rung động, ánh mắt tràn đầy cảm kích.
“Thẩm huynh, lễ vật lớn như vậy chúng ta làm sao nhận được?”
Quan hệ của hai người với Thẩm Thiên hoàn toàn không giống như Tề Thiếu Huyền và Vương Thần Hư, đều là giao tình đao thương chảy máu đó.
Bọn họ có thể giao hảo với Thẩm Thiên còn phải nhờ có Tề Thiếu Huyền và Phương THường.
Khổ Đa và Phương Thường là bằng hữu chí giao, mà Thần Trung Thiên lại có quan hệ thân thiết với Tề Thiếu Huyền.
Cho nên bọn họ mới có thể lây chút ánh sáng của Thẩm Thiên, tiến vào tháp Chiến Thần tu luyện.
Nhưng hiện giờ Thẩm Thiên còn muốn tặng Hỗn Độn Bổ Thiên Đan cho bọn họ, quả thực bọn họ rất khó xử.
…
Khổ Đa và Thần Trung Thiên nhìn nhau, trong lòng cũng không nhịn được mà cảm khái.
Nghe đồn Thần Tiêu Thánh tử nghĩa bạc vân thiên, thích làm việc thiện, có lòng dạ vô cùng rộng lớn.
Hôm nay gặp mặt, quả nhiên là vậy.
Thần Tiêu Thánh địa có được Thánh tử bực này, sao không quật khởi cho được?
Ngũ vực có được người như Thẩm huynh, sao không có hy vọng chứ?
Khổ Đa ta… Thần Trung Thiên ta…
Hoàn toàn phục!
Khổ Đa và Thần trung Thiên nhìn hai viên Bổ Thiên Đan tròn trịa căng mọng tỏa ra mùi hương thơm ngát trong tay THẩm Thiên mà thèm nhỏ dãi.
Đây chính là Bổ Thiên Đan Đế phẩm đó, có giá trị vô lượng, đem Tiên khí ra đổi cũng đổi không được đâu.
Dù sao thì Hỗn Độn Bổ Thiên Đan cũng là độc nhất vô nhịn, chỉ có Thẩm Thiên mới có, người khác không thể luyện chế.
Nhưng vì ngại mặt mũi nên Khổ Đa và Thần Trung Thiên đều không muốn nhận.
…
Thấy hai người từ chối, Thẩm Thiên mỉm cười nói: “Hai vị đạo huynh chớ có khách khí!”
“Hiện giờ đại kiếp lâm đầu, hai vị đạo huynh có thể tăng thêm thực lực không chỉ tăng thêm cơ hội sống sót mà cũng có thể cống hiến một phần sức mạnh cho ngũ vực.
“Đây là tâm ý của Thẩm mỗ, hai vị đừng từ chối.”
Thẩm Thiên tặng Hỗn Độn Bổ Thiên Đan cho bọn họ đương nhiên là có tính toán riêng.
Từ xưa tới nay Lôi m Thánh địa và Thần Tiêu Thánh địa vẫn luôn giao hảo, chính là huynh đệ minh hữu.
Mà Phật tử Khổ Đa cũng là huynh đệ tốt của Phương THường, quan hệ rất thân thiết.
Lại thêm Lôi m Thánh địa có nội tình thâm hậu, cường giả đông đảo, cũng là một trong nhóm thế lực cao nhất của Đông Hoang.
Lần này tặng Bổ Thiên Đan cho Khẩ Đa, có thể rút ngắn quan hệ giữa hai thế lực.
Đối mặt với đại kiếp của ngũ vực, hai phe thế lực cũng có thể càng thêm hòa hợp, hỗ trợ lẫn nhau.
…