Chương 120: Tương tư đơn phương
Chương 120: Tương tư đơn phương Tương tư đơn phương ư, bọn họ không muốn mất mặt, nếu là tộc nhân bình thường thì cũng thôi đi, nhưng người không được đáp lại này lại là Thần Nữ trong tộc của các nàng thì cũng không thể được.
“Thần Nữ cho rằng ngươi và Thiếu Niên Chí Tôn kia còn có thể sao?”
Thiên Sứ Thiên Tôn nhìn Thần Nữ trong tộc của mình bằng ánh mắt ôn hòa, không nói đến việc nàng thích hắn ta như thế nào, nhưng có một điều nàng không thể không đối mặt, đó là hắn có thích nàng hay không mới là vấn đề quan trọng nhất.
Thần Nữ Ngạn khẽ cúi đầu xuống, không còn kích động như vừa rồi.
Một lúc sau, Thần Nữ Ngạn lại nhìn về phía Thiên Tôn trong tộc của các nàng lần nữa, đây là trưởng bối ruột thịt của nàng.
Đôi mắt bình thường nhưng lại mang theo một chút bá khí.
“Hắn không thích ta thì liên quan gì đến việc ta thích hắn chứ, giữa hai việc có quan hệ gì không?”
Thiên Sứ Thiên Tôn nghe thấy, vẻ mặt gần như chấn động, bình thường tâm thái của nàng rất ôn hòa, nhưng lúc này, nó dần dần run lên.
“Ta … ta phục ngươi thật đấy, đúng là hết thuốc chữa.”
Đây là giống chó cái trong truyền thuyết.
......
“Đạo Tử, có người tới.”
Một vị Thiên Tôn trong Tần Tộc hướng về Tần Cửu Ca đang đứng cách đó không xa chắp tay sau lưng nói.
Nghe vậy, Tần Cửu Ca hơi nheo mắt lại, nhìn vài người có cánh đang tiến về phía mình.
“Thiên Sứ Nhất Tộc, ta đã từng đi qua đó.”
Tần Cửu Ca vứt bỏ tạp niệm, không suy nghĩ nhiều nữa, khi lần đầu tiên hắn biết có thiên thần trên thế giới đã đi qua đó, đương nhiên là có trưởng bối của hắn dẫn đường.
Đại trưởng lão tình cờ có chuyện muốn đi tới Thiên Sứ Nhất Tộc, tinh thần không chịu từ bỏ (không biết xấu hổ) của Tần Cửu Ca cuối cùng cũng được tộc chấp thuận cho đi cùng.
“Trước đây ta dường như đã giải cứu một tiểu thiên sứ. ”
Tần Cửu Ca nhớ tới lúc đi lang thang trong Thiên Sứ Nhất Tộc khi còn nhỏ đã vô tình cứu được một tiểu thiên sứ. Lúc đó nàng ấy cũng đáng yêu, nên đã chơi với nàng ấy một lúc.
Lúc đó hắn cũng đang quan sát các thiên sứ xung quanh, rốt cuộc thì Tần Cửu Ca đã đến đây từ Uý Lam Tinh Cầu ở kiếp trước.
Lòng hắn tràn đầy tò mò về thiên sứ. Có rất nhiều truyền thuyết về thiên sứ lưu truyền trên Uý Lam Tinh Cầu.
Tần Cửu Ca cười nhẹ, không nghĩ tới nữa, bởi vì hiện tại hắn đã nhìn thấy rất nhiều chủng tộc kỳ quái, nên hắn cũng không còn tò mò nhiều về các chủng tộc xung quanh như khi mới tới đây.
“Yah, ah, ah.”
Y Y tỉnh dậy lần nữa và chui ra khỏi túi trữ yêu do Tần Cửu Ca đặc biệt thiết kế cho nó.
Túi đựng đồ mà Tần Cửu Ca thiết kế cho nó có thể tự chui ra được.
“Ngươi lại tỉnh đó à, ăn rồi ngủ, ngủ cũng ăn, người không biết còn tưởng rằng ngươi là trư tinh chuyển thế.”
....
“Bái kiến Đạo Tử, bái kiến Cổ Tộc Thiên Tôn.”
Một phái nữ Thiên Sứ Thiên Tôn mỉm cười rồi kính cẩn nói với Tần Cửu Ca và những Thiên Tôn trong khoảng không sâu thẳm.
Đừng nhìn nàng là một cường giả ở Thiên Tôn Cảnh, nhưng thân phận của nàng cũng không sánh được so với Thiên Tôn trong Cấm Kỵ Cổ Tộc, chứ chưa nói tới Đạo Tử trong Tiên Cổ Tần Tộc đương thời.
“Tại hạ là Thần Nữ Ngạn của Thiên Sứ Nhất Tộc bái kiến Đạo Tử, bái kiến Thiên Tôn.”
Thần Nữ Ngạn, người đi chân trần, mặc áo lụa trắng mỏng và mạng che mặt, vào lúc này dường như đã hoàn toàn thay đổi thành người khác, trông cực kỳ uy nghiêm, nhưng lại phù hợp với thân phận Nữ Thần của các Thiên Sứ.
Tần Cửu Ca cười nhạt một tiếng, Thiên Sứ Nhất Tộc là một gia tộc mạnh trong Thần Châu rộng lớn, trong gia tộc còn có những lão thiên sứ mười hai cánh vô cùng cường đại.
“Đạo Tử tôn quý đã đạt tới Nhân Hoàng Cảnh rồi. Không hổ là vị Thiếu Niên Chí Tôn của Thái Cổ Tiên Vực.”
Trên mặt phái nữ thiên sứ hết lời khen ngợi Tần Cửu Ca, thiên phú của Thần Nữ trong tộc của bọn họ cũng rất xuất sắc, nhưng đến bây giờ nàng vẫn không có hy vọng đạt được đến Nhân Hoàng Cảnh.
Tần Tộc Thiên Tôn mỉm cười, tài năng của Đạo Tử chính là tồn tại khiến người trong tộc phải kinh ngạc.
Tần Cửu Ca cười nhẹ không nói, bởi vì thực tế hắn đã nghe quá nhiều lời như vậy.
“Yah, ah, ah.”
Biểu tình của Y Y có chút tức giận, Tần Cửu Ca đã không đưa cho nó một túi đựng thức ăn.
Tần Cửu Ca sờ sờ Y Y một chút với vẻ bất đắc dĩ, trực tiếp ném túi trữ Thượng Cổ Thần Thạch cho nó.
Vẫn là chỉ biết ăn, khi nào nó mới có thể giúp hắn được đây.
Có vẻ như Y Y cần phải tìm một nguồn Thánh Linh Bản Nguyên nào đó để nó thôn phệ, để Y Y có thể phát triển nhanh hơn.
“Đạo Tử, tiểu thú này là một Thánh Linh ư.”
Thần Nữ Ngạn đè nén kích động trong lòng, cố gắng bình tĩnh nhìn về phía Thiếu Niên Chí Tôn, dù sao nàng cũng có kiến thức phi phàm, chủng tộc như Thiên Sứ các nàng rất nhạy cảm với sinh linh bản nguyên, tự nhiên, nàng có thể nhận thức tiểu thú trên người của Tần Cửu Ca này có nguồn gốc bất phàm.
Nó hẳn là một loại Thánh Linh nào đó.
“Ừm.”
Tần Cửu Ca bình thản gật đầu, hắn cũng biết Y Y nhất định sẽ bị người khác ở Thái Cổ Tiên Vực nhận ra là Thánh Linh.
Nhưng điều đó thì có vấn đề gì sao?
Với thân phận của hắn, cho dù có cho người khác mười lá gan cũng không dám cưỡng cầu tiểu thú này trong tay hắn.
“Đạo Tử, ta biết nơi đó có đồ vật có thể nâng cao bản nguyên của Thánh Linh.”