Chương 163: Quản quá sâu
Chương 163: Quản quá sâu Thực ra đây là chuyện nội bộ của Thiên Sứ Nhất Tộc bọn họ, cho dù thân phận của Tần Cửu Ca là cao quý cũng không thể tùy ý can thiệp vào nội tình của một dòng tộc.
Trừ khi dòng tộc đó thực sự quá nhỏ yếu và bị nắm trong lòng bàn tay, thì điều đó mới được.
Nhưng Thiên Sứ Nhất Tộc của bọn họ cũng không phải là nhỏ yếu trong mắt Tiên Cổ Tần Tộc, đó là chưa nói, Thiên Sứ Nhất Tộc của bọn họ còn có thể vừa mắt Tiên Cổ Tần Tộc.
Ít nhất mấy vị lão tổ còn ngủ say trong dòng tộc của họ là những vị cổ lão kinh thiên động địa.
Mặc dù các châu mà mấy vị Cấm Kỵ đã thôn tính không sánh bằng của mấy Cấm Kỵ Đại Đế Cổ Xưa, nhưng chắc chắn là bọn họ sẽ phải nhìn nhận.
Vì vậy, những chuyện như kết hôn của trong tộc mình, đặc biệt là thế lực kết thông gia lại là huyết thống Đại Đế trực hệ của cổ lão đạo thống một phương.
Nói chung, bình thường mà nói, người ngoại tộc không thể nhúng tay vào loại chuyện này.
Cũng không có thế lực đạo thống cổ lão nào khác nguyện ý nhúng tay vào.
Những trưởng lão của Tiên Cổ Tần Tộc sẽ không hấp tấp xen vào những chuyện này, dù sao cũng liên quan đến thể diện của một số đạo thống không phải là rất kém.
Tiên Cổ Tần Tộc dù hùng mạnh đến đâu cũng không thể bỏ qua cảm xúc của một đạo thống Đại Đế.
“Có thể.”
Tần Cửu Ca nhìn Thần Nữ Ngạn với ánh mắt đang ánh lên thần sắc yêu thương mình. Hắn mỉm cười rồi nói.
Thật vậy, với trường hợp bình thường mà nói, người trong Tiên Cổ Tần Tộc sẽ không để tộc nhân của mình can thiệp vào những vấn đề như vậy, đặc biệt là trong trường hợp cả hai đạo thống đều không hề yếu.
Nhưng những tộc nhân này không bao gồm Tần Cửu Ca.
Thái độ của người trong Tiên Cổ Tần Tộc đối với Tần Cửu Ca chính là chỉ cần ngươi không chết, mọi chuyện đều được.
Tần Cửu Ca nhìn Thần Nữ Ngạn đang lộ vẻ cảm kích. Hắn cười nhạt một tiếng.
Hắn là tên đại phản diện, nhưng trong lòng vẫn còn một chút tình cảm, mặc dù thứ tình cảm này vô cùng mỏng manh nhưng hắn vẫn sẵn sàng giúp đỡ Thần Nữ Ngạn một yêu cầu nhỏ như vậy khi thỉnh cầu này nằm trong tầm tay hắn.
Hơn nữa nếu cảm giác của hắn không sai, Thần Nữ Ngạn đương thời cửa Thiên Sứ Nhất Tộc này, dường như chạy không thoát được lòng bàn tay của hắn.
Nó có thể đặt nền tảng để hắn kiểm soát Thiên Sứ Nhất Tộc trong tương lai, và việc thành lập một thế lực hoàn toàn là của mình cũng không tồi.
“Ta thay mặt Thần Nữ Ngạn đa tạ Đạo Tử.”
Thần Nữ Ngạn lúc này nhìn Tần Cửu Ca với ánh mắt dịu dàng, nam tử mà nàng ngưỡng mộ trong lòng thực sự có quan tâm đến nàng một chút.
Kỳ thực nàng cũng biết trong hoàn cảnh bình thường khó có thể nguyện ý giúp nàng.
Thực ra trong lòng nàng cũng không biết liệu việc hắn giúp nàng có phải do cao hứng hay không.
Giúp đỡ nàng nhất định sẽ mang lại cho hắn một chút phiền phức và rắc rối, điều mà nàng không hề mong muốn.
“Việc nhỏ không cần phải để ý tới.”
Tần Cửu Ca mỉm cười, nhẹ nhàng nói với Thần Nữ Ngạn.
Hắn không biết phải dùng tâm thái gì để đối mặt với Thần Nữ Ngạn này.
Có lẽ là có tình yêu và sự thương hại, nhưng có thể là mong muốn kiểm soát hoàn toàn quái vật khổng lồ Thiên Sứ Nhất Tộc thông qua Thần Nữ Ngạn.
Thiên Sứ Nhất Tộc là một chủng tộc có thể khiến Tiên Cổ Tần Tộc đối đãi thẳng thắn, và gia tộc của họ vẫn rất mạnh.
Tần Cửu Ca nói chung không muốn từ bỏ một dòng đạo thống có thể bị hắn điều khiển trong tương lai.
.....
“Đạo Tử, không phải ngươi quản chuyện này quá sâu sao?”
Trên chiếc ngai hoàng kim trong đại điện, Tần Cửu Ca đang nhàn nhã uống loại tiên trà cực phẩm, phía sau là bàn tay gầy guộc của Sở U Cơ đang xoa bóp bờ vai.
Chưa kể, lực xoa bóp của Sở U Cơ này càng ngày càng tinh tế, vừa phải.
Cơ thể của Sở U Cơ toát ra khí chất quyến rũ, có mùi rất thơm.
Một nữ thiên sứ quyến rũ nhìn Tần Cửu Ca trong mắt có chút ngượng ngùng nói.
Bọn họ muốn gả Thần Nữ Hạc trong tộc cho Dạ Tâm, Đại Đế Địch Hệ của Dạ Thần Giáo, chính nhất mạch các nàng chủ trương việc này, như vậy các nàng sẽ thu được rất nhiều lợi ích.
Đương nhiên, các nàng bằng lòng gả Thần Nữ Hạc cho Dạ Tâm.
Nhưng mà vốn dĩ cái gì cũng chắc chắn, lần này là bởi vì vị Đạo Tử Tiên Cổ Tần tộc cổ quái trước mặt mà trở nên thất bại.
Điều này thật khó chịu.
“Đạo Tử thật sự muốn nhúng tay vào chuyện này sao.”
Thiên Sứ Thánh Vương ở đại sảnh trên cao, trầm mặc nhìn Tần Cửu Ca một hồi rồi nói rằng hôm qua nàng đã biết vị Đạo Tử của Tiên Cổ Tần Tộc sẽ nhúng tay vào cuộc hôn nhân này.
Nhưng bây giờ nàng vẫn phải hỏi trước mặt tất cả các tộc nhân.
Tần Cửu Ca nhìn một thiên sứ tóc bạch kim đứng bên cạnh đang rất kích động, trong lòng có chút cảm khái, Thiên Sứ Nhất Tộc này quả thực là một chủng tộc tuyệt mỹ.
Tần Cửu Ca cũng không nói chuyện gì, chỉ nhìn Thiên Sứ Thánh Vương trên phía cao của đại sảnh, thái độ của hắn rất rõ ràng.
Dù sao đối với hắn cũng chỉ là một chút cố gắng, nhưng những gì hắn sẽ đạt được trong tương lai không chỉ là những điều đơn giản.
“Được rồi, chúng ta không nói chuyện nữa, trước tiên cứ để vậy đã.”
Thiên Sứ Thánh Vương có vẻ rất đau đớn. Với ý kiến của Đạo Tử như Tần Cửu Ca về vấn đề này, nàng cho rằng Thần Nữ Ngạn đã nhờ Đạo Tử giúp đỡ.
Tần Cửu Ca nhàn nhạt cười. Việc liên hôn của các này phỏng chừng thất bại rồi. Hôm qua Thiên Sứ Thánh Vương đã ngầm thừa nhận đồng ý với ý kiến của mình.
Hiện tại cùng lắm cùng chỉ là hình nhức để tộc nhân của các nàng còn có thể nhìn mặt Dạ Tâm của Dạ Thần Giáo mà thôi.
Mặt mũi của hắn vẫn rất lớn, có lẽ nên nói mặt mũi của Tiên Cổ Tần Tộc của bọn hắn rất lớn.
“Qua một thời gian ngắn nữa chúng ta hãy nói lại chuyện này.”