Chương 182: Tình cảm tỷ đệ dần dần biến chất?
Chương 182: Tình cảm tỷ đệ dần dần biến chất? Chủng tộc ban đầu của tỷ tỷ mình chẳng phải là Thượng Cổ Trần Gia bọn họ sao?
Ở đâu ra còn có chủng tộc ban đầu nào nữa, phải biết rằng Trần Linh Ngọc chính là tỷ tỷ của hắn, nếu như tỷ tỷ hắn không phải là người của Thượng Cổ Trần Gia thì hắn cũng không phải là người Trần Gia sao? Nhưng nếu là như vậy thì tại sao bọn họ lại không đưa cả mình về cùng?
“Đế Nữ, tộc ta tìm người thật vất vả!”
“Có lẽ hiện giờ trong lòng Đế Nữ rất không hiểu tại sao chúng ta lại gọi người là Đế Nữ, đó là bởi vì người là huyết mạch còn sót lại ngoài ý muốn của tộc ta ở Thần Châu.”
Người Tiên tộc này lúc này rất kích động mà nhìn Trần Linh Ngọc, ở bên cạnh nữ tử này, miếng ngọc bội đỏ tươi trên người hắn tỏa ra quang mang vô cùng chói mắt.
Mặc dù hắn cảm thấy khá kì lạ là tại sao tu vi của Đế Nữ mang huyết mạch của Tiên Đế tộc mình lại thấp như vậy, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng gì đến tâm trạng cực kỳ kích động của hắn hiện giờ.
“Ngươi là ai, tại sao lại nói tỷ tỷ ta là Đế Nữ của tộc các ngươi.”
Trong mắt Trần Trường Sinh lóe lên vẻ kiêng dè, hắn cảm nhận được người này còn mạnh hơn thân thể khác của hắn.
Nói cách khác, người thần bí lai lịch bất minh này ít nhất cũng là một cường giả Nhân Hoàng Chi Cảnh.
Đương nhiên không thể nào là cường giả Thiên Tôn chi Cảnh, bởi vì Trần Trường Sinh vẫn có thể mơ hồ cảm nhận được khí tức hoàng đạo tỏa ra từ trên người kẻ thần bí này.
Kẻ thần bí này cũng không hề che giấu tu vi của mình, bởi vì một cơ thể khác của Trần Trường Sinh cũng là cường giả Nhân Hoàng đang bước vào con đường Nhân Hoàng nên hắn có thể cảm nhận được.
“Ta là ai, ngươi vẫn chưa có tư cách được biết.”
Người Tiên Tộc rất cung kính với Trần Linh Ngọc kia ngẩng đầu lên, nhìn nam từ tự xưng là đệ đệ của Đế Nữ tộc mình một cách khinh thường và nói.
Ngươi có tư cách gì mà trở thành đệ đệ của Đế Nữ Nhân Châu Tiên tộc bọn họ, thật là lố bịch.
“Ta là ai ấy à, ngươi không có tư cách được biết, ngươi chỉ cần biết rằng tộc ta có thể tiêu diệt ngươi dễ như trở bàn tay là được.”
Người Tiên Tộc này có vẻ rất tự hào về thân phận Tiên Tộc của mình, trong lòng cũng có thái độ khinh thường đối với người ngoại giới được truyền lại và kế thừa từ lịch sử vô cùng lâu đời.
Đây chính là bệnh chung của rất nhiều chủng tộc lâu đời ở Thái Cổ Tiên Vực, không có mấy người của các chủng tộc mạnh nhất tại Thái Cổ Tiên Vực có thể tránh được.
“Ta không cho phép ngươi đưa tỷ tỷ của ta đi.”
Trần Trường Sinh hét lớn với hắn, tỷ tỷ của mình sao có thể bị những kẻ lai lịch bất minh này dẫn đi được chứ.
Nếu như tỷ tỷ của mình cứ mặc cho người ta dẫn đi như vậy thì thân là đệ đệ, cả đời hắn cũng không thể yên tâm.
Vì vậy cho dù là kẻ thần bí lai lịch bất minh này có tu vi còn cao hơn cả cơ thể khác của hắn đi chăng nữa, hắn cũng có thể không ngại cái chết vì tỷ tỷ mình.
Tỷ tỷ là người mà đời này hắn coi trọng nhất, tôn trọng nhất, yêu quý nhất.
Vốn chuyện vừa xảy ra hôm nay đã khiến Trần Trường Sinh đau đớn đến mức không thiết sống nữa, nếu như lại để người khác dẫn tỷ tỷ mình đi ngay trước mặt mình thì bản thân Trần Trường Sinh cũng không qua nổi cửa ải của mình.
Chính vào lúc người Tiên Tộc này lại muốn lên tiếng, có một nam tử trung niên từ trong hư không nhanh chóng bay tới bên cạnh Trần Linh Ngọc.
Cẩn thận cầm dụng cụ cổ quái của mình lên, khi dụng cụ cổ quái này xuất hiện bên cạnh Trần Linh Ngọc, nó đột nhiên bộc phát ra một luồng ánh sáng màu đỏ tươi cực mạnh.
“Ha ha ha ha, tộc ta đời này có hi vọng rồi, có hi vọng rồi.”
Trung niên nam tử bước ra từ trong hư không này tâm trạng có vẻ còn kích động hơn cả nam tử ban đầu.
Hắn không ngờ huyết mạch Tiên Đế không biết vì nguyên nhân gì lại bị mình để lại ở Thần Châu vậy mà lại thuần khiết đến vậy, sợ rằng đã đủ thuần khiết đến mức khiến cho người của Tiên tộc đều coi nàng là bảo vật quý giá trên đời rồi.
“Đế Nữ, chúng tôi tuyệt đối không có bất cứ ác ý nào với người, tin rằng huyết mạch của người có thể cảm nhận được chúng tôi và Đế Nữ là người cùng tộc.”
Trong ánh mắt của trung niên nam tử có tu vi rất cường đại này mang theo sự chân thành mà nói với Trần Linh Ngọc.
Hắn biết sau này nữ tử hiện giờ có thực lực kém cỏi trước mặt mình sẽ có địa vị quan trọng nhường nào trong tộc.
Đừng thấy tu vi hiện giờ của hắn là Thiên Tôn chi Cảnh, nhưng đợi đến khi nữ tử trước mặt quay trở về tộc, địa vị của nàng chắc chắn là cao hơn mình.
Đại thế hiện nay, một hậu bối mang huyết mạch Tiên Đế thuần khiết đến vậy là vô cùng vô cùng được coi trọng.
“Còn nữa vị tiểu huynh đệ này, chúng ta không hề có ác ý gì hết, nếu như ngươi không tin, có thể hỏi Đế Nữ xem, người có thể cảm nhận được quan hệ huyết mạch giữa bọn ta hay không.”
Trung niên nam tử có tu vi cường đại này mỉm cười nói với Trần Trường Sinh đang tỏ vẻ phòng bị.