Chương 193: Khí Vận Chân Long
Chương 193: Khí Vận Chân Long Trên thực tế, Tần Cửu Ca cũng phát hiện ra một điều, đó là khi hắn biến những Khí Vận Chi Tử này hoặc những người có Khí Vạn lớn thành ma chủng, Khí Vận của thân thể hắn sẽ dần dần tăng lên.
Mặc dù Khí Vận này đang tăng chậm, nhưng nó vẫn là đang tăng lên.
Lợi ích trực tiếp mà việc này mang lại cho Tần Cửu Ca đó là việc sử dụng Đại Đạo Ma Chủng để trồng những Khí Vận Chi Tử này sẽ thuận tiện, dễ dàng và đơn giản hơn.
Ví dụ như trước đây, nếu Tần Cửu Ca muốn gieo một ma chủng lên Khí Vận Chi Tử, thì Khí Vận của Khí Vận Chi Tử này không thể cao hơn 8.000, nhưng hiện tại tiêu chuẩn mà Tần Cửu Ca có thể trực tiếp giải quyết là 8.500.
Đây là một cách diễn đạt tương đối trừu tượng, nhưng về cơ bản thì ý nó là như vậy.
“Thú vị thật.”
Khi Tần Cửu Ca biết được điều này, hắn ta tự mỉm cười với chính mình, Khí Vận Chi Tử đã tăng thêm Khí Vận cho chính mình, hắn ta sẽ không muốn có thêm Khí Vận Chi Tử hay Khí Vận Nữ Chủ trong tương lai sao?
Tất nhiên, cũng có thể thu phục được bọn họ, và điều này nên được ban thưởng nhiều hơn.
“Bây giờ ta sẽ đối phó với hắn ta trước và xem Khí Vận của ta sẽ tăng lên bao nhiêu.”
Tần Cửu Ca cười nhẹ, một tia ớn lạnh trong mắt hắn, lại nhổ cỏ tận gốc.
......
Một lúc sau, Tần Cửu Ca nhẹ nhàng đi ra khỏi cửa động.
Còn Trần Trường Sinh, Khí Vận Chi Tử, vẫn đang tu luyện và dưỡng thương thương trong đó.
“Ta không biết người tới là Khí Vận Chi Tử hay Khí Vận Nữ Chủ?”
Tần Cửu Ca cười nhẹ trong lòng nói, Khí Vận Chi Tử tên là Trần Trường Sinh này đã bị hắn khuất phục và trở thành Đại Đạo Ma Chủng của hắn.
Bây giờ tỷ tỷ của hắn và hắn đều có thể coi là ma chủng của chính mình.
Có điều tỷ tỷ của hắn ta nên được coi như một thứ đồ chơi, và hắn ta chỉ có thể là một ma chủng.
“Bây giờ có thể đi và bắt lấy Khí Vận Chân Long này.”
Tần Cửu Ca nhìn ngọn núi hình rồng phía xa, trong lòng cười nhẹ, thật sự có thể chơi được Khí Vận Chân Long.
Ngươi cho rằng nếu ngươi biến thành một dãy núi thì sẽ không ai có thể tìm thấy sao?
Tần Cửu Ca tự nhiên cảm nhận được điểm đặc biệt của dãy núi này ở đây, cộng thêm việc Y Y không yên trong túi trữ yêu của Tần Cửu Ca.
Tần Cửu Ca có thể chắc chắn rằng Khí Vận Chân Long thực sự phải là dãy núi này.
Có vẻ như Khí Vận Chân Long này vẫn có rất nhiều linh trí.
Ít nhất hắn ta có thể ẩn mình và còn hoá trang mình. Hắn là một sinh linh khôn ngoan.
“Ta không biết sẽ có bao nhiêu thay đổi kể từ khi ngươi nuốt bản nguyên của Khí Vận Chân Long đó.”
Tần Cửu Ca nhìn Y Y ngẩn ra, khóe miệng mang theo ý cười, ánh mắt hơi híp lại, chợt nhìn thấy mấy vị Nhân Hoàng của Tiên Tộc đuổi theo.
“Có thể huấn luyện Khí Vận Chi Tử một chút.”
Tần Cửu Ca nhìn những vị Nhân Hoàng của Tiên Tộc này, trong lòng nhẹ nói, Trần Trường Sinh vẫn còn quá nhỏ, tốt nhất nên chịu đựng một chút gian khổ.
Vì vậy, Tần Cửu Ca tất nhiên không muốn phá hủy con đường trưởng thành của những Khí Vận Chi Tử này, điều này là bởi vì hắn sẽ không chủ động tiêu diệt những Khí Vận Chi Tử này khi hắn đã hoàn toàn kiểm soát chúng.
Sau đó, những Khí Vận Chi Tử hoặc Khí Vận Nữ Chủ này có thể phát triển tốt hơn vào giai đoạn sau, Tần Cửu Ca dường như đang nuôi thả chúng.
Chỉ là những người khác đang thì nuôi thả yêu thủ, còn Tần Cửu Ca lại nuôi thả những Khí Vận Chi Tử này.
.....
“Đi ra đi, ta biết ngươi có chút trí tuệ, có thể hiểu được lời của ta.”
Trước một ngọn núi khổng lồ hình con rồng, Tần Cửu Ca đứng đó chắp tay sau lưng, ánh mắt lãnh đạm nhìn địa thế bên trong.
“Đó là một Khí Vận Chân Long thực sự, và có rất nhiều linh trí.”
Ánh mắt của Tần Cửu Ca rất tàn nhẫn. Nếu Khí Vận Chân Long thực sự không thể xuất hiện, hắn sẽ ép nó ra.
Mặc dù một sinh linh như Khí Vận Chân Long trời sinh có đại đạo chiếu cố, nhưng lúc đầu thực lực của nó sẽ không vượt quá Nhân Hoàng Cảnh, nhiều nhất cũng chỉ là Nhân Hoàng thôi.
Chỉ có điều, sự trưởng thành sau này của bọn chúng rất kinh người, tương lai bọn chúng ít nhất cũng phải thuộc Thiên Tôn Cảnh.
Vì vậy, bây giờ Tần Cửu Ca hoàn toàn có thể giết nó.
Tần Cửu Ca nheo mắt nhìn ngọn núi, nếu nó không đi ra ngoài, đừng trách hắn làm vậy.
Bùm, bùm, bùm.
Tần Cửu Ca đánh thẳng vào phần ngọn núi trông giống như đầu rồng.
Một lát sau, dãy núi hình đầu rồng này đã bị Tần Cửu Ca đánh cho tan nát, có thể thấy được Tần Cửu Ca không nương tay chút nào.
“Còn chưa đi ra à?”
Tần Cửu Ca cười nhẹ, trong mắt hiện lên sự lạnh lẽo, Khí Vận Chân Long này thật sự chưa đến Hoàng Hà thì chưa từ bỏ ý định.
Tần Cửu Ca nhìn vào một chỗ nào đó ở phần đầu dãy núi, khoé miệng khẽ cười, ngươi còn muốn chạy sao?
“Bảo vật này dường như là đặc biệt chuẩn bị cho ngươi đó.”
Tần Cửu Ca vừa nói vừa lấy ra một chiếc vạc nhỏ bằng đồng từ trong túi trữ vật của mình, trông có vẻ rất nặng.
“Thanh Đế Đỉnh, thứ này là thích hợp với ngươi nhất.”
Tần Cửu Ca liếc mắt nhìn cái vạc trong tay, tuy rằng thứ này chỉ là đồ giả, tức là không phải bản thể của Thanh Đế Đỉnh, nó cũng là một bảo vật vô cùng quý giá.
“Còn muốn chạy à, để ta xem ngươi chạy đi đâu.”