Chương 302: Giải quyết Ma Đạo Thần Vương
Chương 302: Giải quyết Ma Đạo Thần Vương Tại một cổ thành cổ ở Thiên Châu, Tần Cửu Ca và Hư Nhược Tuyết đã lưu lại toà đại thành này.
Tần Cửu Ca đã quan sát cảnh Tô Phục Thiên đại trận luyện hoá thông qua Đại Đạo Ma Chủng, trong khi nói chuyện với Đạo Tinh Nữ Đế thông qua thần hồn của Tinh Nguyệt trong tâm trí của nàng.
“Nói dối ư? Tần Cửu Ca ta chưa từng nói dối.”
“Ta gọi đây là một lời nói dối có thiện ý.”
Tần Cửu Ca cười tủm tỉm nói, lời nói của nam nhân mà cũng dám tin sao?
“Một tôn nữ đế mang theo thiên mệnh, phân hồn là nữ chính sao?”
“Phỏng chừng sau khi nữ chính Tinh Nguyệt và nam chính Vương Đằng ở cùng nhau, rồi hồn của nữ đế này đi tới và biết được tình hình này thì nhất định là đã có sát tâm ngay từ đầu rồi nhưng hình như lại bởi vì nguyên nhân gì đó mà không giết nam chính này.”
“Rồi sau đó lại từ từ yêu phải nam chính Vương Đằng này.”
“Chiêu cũ rồi.”
“Nhưng bây giờ nếu ta đã chen chân vào rồi vậy thì nhất định ta sẽ không để chuyện này xảy ra.”
Ánh mắt Tần Cửu Ca hơi híp lại, trong đầu tự nhiên hiện ra con đường quật khởi Khí Vận của nam chính Vương Đằng này, còn vấn đề về hướng đi trong tương lai của hắn nữa.
Hình như mình đã đến sớm một bước rồi, nguyên hồn hiện tại của Nữ Đế này vẫn chưa sinh ra tình cảm gì với nam chính Vương Đằng.
Hơn nữa hình như nguyên hồn hiện tại của Nữ Đế trong lòng không có chút tình cảm nào với Vương Đằng, thậm chí còn chán ghét.
Dù sao khi nàng nghĩ đến tương lai phân hồn của mình vậy mà lại gả cho một nam nhân, đối với một Nữ Đế cực kỳ cao ngạo mà nói là một chuyện cực kỳ mất mặt.
Bây giờ Tần Cửu Ca bảo nàng giết Vương Đằng, Đạo Tinh Nữ Đế này đương nhiên sẽ đồng ý.
Dù sao bây giờ đối với nàng mà nói thì Vương Đằng chỉ là một người xa lạ bị nàng ghét mà thôi.
“Thôi, bây giờ giải quyết Ma Đạo Thần Vương bám trên người Tô Phục Thiên trước đã.”
Tần Cửu Ca cảm giác Ma Đạo Thần Vương này bị hắn luyện hóa không nhiều lắm.
Tù thần trận của Tần Tộc vẫn rất hữu dụng.
Ít nhất bây giờ đã vượt qua phạm vi thực lực của dư hồn Ma Đạo Thần Vương này rồi.
Tuy rằng giới hạn của sinh vật nam chính này không bình thường, nhưng chắc chắn cũng có giới hạn nhất định.
Đó là khi ngươi còn nhỏ, sau đó bị đánh đập bởi một nhóm người lớn.
Đây không phải là vấn đề thực lực hay không thực lực, mà là vượt qua giới hạn vốn có.
Nói một cách đơn giản: những người trẻ tuổi không nói về vũ đức, để lừa dối, để đánh lén.
“Các ngươi dạo chơi ở chỗ này trước một chút đi, ta đi ra ngoài trước một chút.”
Tần Cửu Ca nhấc đầu mình lên từ đùi của Hư Nhược Tuyết, vén tóc nàng một chút, mỉm cười nói với Hư Nhược Tuyết và Tần Ấu Vi.
Vừa rồi Tần Cửu Ca vẫn luôn nằm trên đùi Hư Nhược Tuyết nghỉ ngơi, thần hồn của mình đang đối thoại với Đạo Tinh Nữ Đế ở Nguyệt Châu xa xôi.
“Ừm.”
Hư Nhược Tuyết nhu hòa gật đầu, dù sao thì lát nữa nàng có thể đi tìm Hoa Khinh Ngữ trong gian phòng bên cạnh, đúng lúc có thể trao đổi cổ pháp với nàng một chút.
Dù nói như thế nào thì người ta cũng là một truyền nhân đích hệ của Đạo Thống Cổ Xưa, các nàng vẫn có thể xác minh cho nhau một chút về Đại Đạo của mình.
“Một tôn Ma Thể lại đáng để ta phải động thủ.”
.....
Trong một động khẩu ở vùng lân cận của Táng Tiên Thần Vực.
“Lại dám luyện hóa bổn thần, muốn chết sao.”
Cả người Tô Phục Thiên đều là máu tươi thần sắc dữ tợn đáng sợ, hiện tại xung quanh hắn tràn đầy máu tươi đỏ chót, khủng bố dị thường.
Bây giờ hắn cảm giác mình đã ở trong trạng thái cực kỳ suy yếu.
Hơn nữa còn vô cùng suy yếu.
“A, a a.”
Lúc này Tô Phục Thiên bị Ma Đạo Thần Vương chiếm cứ thân thể trong mắt đều là màu đỏ bừng lớn tiếng quát lên, xem ra chính là đã hoàn toàn ở trong trạng thái nổi giận.
“Rốt cuộc là ai? Ra đây gặp mặt bổn thần một lần.”
Lúc này thần sắc của Ma Đạo Thần Vương khủng bố dị thường, toàn thân dính đầy máu tươi hắn giống như một tôn ma bò ra từ trong địa ngục.
Ma Đạo Thần Vương dám khẳng định đây chắc chắn là có người cố ý vì hắn mà bày ra đại trận cuồn cuộn ngập trời này, nếu không thì ai sẽ rảnh rỗi bày ra một đại trận ngay cả hắn cũng không xông ra được ở chỗ này.
Khi Ma Đạo Thần Vương nói xong câu đó thì xung quanh hắn không có chút động tĩnh nào.
Ma Đạo Thần Vương đang muốn muốn mở miệng lần nữa.
Ầm một tiếng.
Ma Đạo Thần Vương trực tiếp ngã xuống đất không dậy nổi, trong miệng phun rất nhiều máu tươi.
Cả người co giật.
Vừa nhìn là đã biết bị đánh rất nặng.
“Ta…..”
Ma Đạo Thần ngậm máu trong miệng phát âm không rõ nhỏ giọng nói.
Ma Đạo Thần Vương đã không biết nên nói cái gì, ngay cả là ai đánh mình cũng chưa nhìn thấy.
Hắn đã ra nông nỗi như thế này rồi.
Xem ra hoàn toàn là không để hắn vào mắt, điều này làm cho hắn rất là khó chịu.
Chỉ chốc lát sau, Ma Đạo Thần Vương lâm vào trạng thái nửa hôn mê.
Loáng thoáng trong lúc đó, Ma Đạo Thần Vương cảm nhận được thân thể của mình có một lượng lớn hỏa diễm thiêu đốt.