Chương 58: Một Hàng
Diệp Trường Thanh trợn mắt ngoác miệng nhìn tất cả những gì đang diễn ra, còn một người cũng choáng váng như hắn, đó chính là trung tâm của toàn bộ câu chuyện, Kim Mẫn.
Vốn dĩ Kim Mẫn cũng đang vội vàng ăn cơm bên trong đám người, nghe thấy các đệ tử hô vang, ngơ ngác ngẩng đầu nhìn lại, khóe miệng còn dính hạt cơm.
Đặc biệt là khi nhìn thấy vị sư huynh kia trong đám người, Kim Mẫn rất muốn hét lên một tiếng, mẹ nó ta chưa từng nói những lời này, ngươi đừng gièm pha ta.
Nhưng mà, lúc này các đệ tử đều đã đứng dậy, thậm chí còn không đợi Kim Mẫn nói chuyện, sư huynh kia đã dẫn mọi người đến, nghiêm túc nói với Kim Mẫn.
“Kim Mẫn sư muội, cảm ơn ngươi đã dạy dỗ đạo lý này cho sư huynh, yên tâm, ngươi có thể làm được, chắc chắn sư huynh cũng có thể làm được.”
“Cảm ơn Kim Mẫn sư muội.”
Đám đệ tử sau lưng cũng sôi nổi chắp tay nói cảm ơn, vừa dứt lời, còn không đợi Kim Mẫn trả lời, đám người đã nối tiếp rời đi.
Chỉ để lại Kim Mẫn sững sờ ngơ ngẩn ở tại chỗ, không đúng, rốt cuộc ta đã nói cái gì?
Trong lúc nhất thời, câu nói ‘đi ra ngoài lịch luyện, xông xáo cấm địa’ giống như một cơn lốc xoáy, bao phủ toàn bộ Thần Kiếm Phong.
Không ít đệ tử đều la hét muốn học tập Kim Mẫn, để có thể tự do ăn cơm, nắm giữ quyền ăn cơm ở trong tay chính mình.
Hơn nữa, thông qua tính toán của những đệ tử này, chỉ đi ra ngoài lịch luyện thôi thì không có lời, trước đó có thể đến Nhiệm Vụ Đường ở chủ phong tiếp nhận một số nhiệm vụ.
Như vậy, vừa có thể lịch luyện, lại vừa có thể kiếm điểm tông môn, chờ đến khi trở về tông môn, có thể dùng những điểm tông môn này đổi thuật pháp, đan dược, thần binh…
Có thể nói là một vòng tuần hoàn lành tính.
“Sư huynh thật giỏi.”
Nghe thấy cách nói này, đông đảo đệ tử đều giơ ngón cái, bội phục từ tận đáy lòng.
“Các vị sư đệ quá khen rồi, sư huynh cũng chỉ là ngẫu nhiên nghĩ tới mà thôi, nhưng chắc chắn thời gian đi ra ngoài lịch luyện sẽ không ngắn, cho nên có thể tiếp nhận nhiều nhiệm vụ một chút, mọi người cần chú ý điểm này.”
“Sư huynh yên tâm, bọn ta hiểu được.”
Bắt đầu từ ngày hôm sau, Thần Kiếm Phong liên tục có đệ tử rời tông, đi ra ngoài lịch luyện.
Đương nhiên, trước khi đi bọn họ cũng không quên tới Nhiệm Vụ Đường ở chủ phong tiếp nhận một vài nhiệm vụ.
Điều này cũng khiến cho hai ngày gần đây, trong Nhiệm Vụ Đường xuất hiện đông đảo đệ tử Thần Kiếm Phong bị thương, quấn đầy băng gạc.
“Đệ tử Thần Kiếm Phong này cũng liều mạng quá rồi, đang bị thương đấy? Vậy mà còn muốn nhận nhiệm vụ?”
“Cho nên mới nói, Thần Kiếm Phong này điên rồi.”
Đối với chuyện này, các đệ tử khác đều trốn ra thật xa, đã như vậy rồi mà vẫn muốn nhận nhiệm vụ, đúng là điên mà.
Thế nhưng, khi bọn họ nhìn thấy đệ tử Thần Kiếm Phong tiếp nhận nhiệm vụ, ai nấy đều không thể bình tĩnh nổi.
Bình thường khi đệ tử các phong tiếp nhận nhiệm vụ đều kiểm tra nội dung nhiệm vụ, sau đó chọn một cái thích hợp.
Đệ tử Thần Kiếm Phong cũng là như vậy, đầu tiên cũng kiểm tra nhiệm vụ, nhưng bọn họ không phải xem một cái hai cái, mà chính là một hàng hai hàng.
Chỉ thấy đệ tử Thần Kiếm Phong đi đến trước trận pháp hiển thị nhiệm vụ.
Trận pháp chiếu ra một màn ánh sáng, bên trên màn ánh sáng sắp xếp chỉnh tề vô số nhiệm vụ, hơn nữa còn phân chia theo cấp sao.
Nhưng mà sau khi quan sát một lượt, lời nói của một tên đệ tử Thần Kiếm Phong trực tiếp khiến tất cả mọi người xung quanh sững sờ.
“Làm phiền Chấp Sự, ta nhận hàng nhiệm vụ này.”
“Cái gì?”
Nghe thấy lời này, Chấp Sự phụ trách đăng ký của Nhiệm Vụ Đường trợn tròn mắt, ngơ ngác nhìn về phía đệ tử Thần Kiếm Phong này.
Nghe vậy, đệ tử Thần Kiếm Phong này lặp lại lần nữa.
“Một hàng nhiệm vụ này, ta nhận tất.”
Xác định mình không nghe nhầm, cả người Chấp Sự tê rần, hắn ta đã làm ở Nhiệm Vụ Đường trên trăm năm, tự nhận là từng gặp không ít đệ tử, muôn hình muôn vẻ.
Quả thật có đệ tử thích một lần nhận vài nhiệm vụ, nhưng tối đa cũng chỉ năm sáu nhiệm vụ, gần như không có ai nhận trên mười nhiệm vụ.
Mà đệ tử Thần Kiếm Phong này vừa mở miệng đã muốn nhận một hàng.
Một hàng nhiệm vụ thế này ít nhất cũng tầm hai ba mươi cái, mẹ nó ngươi đi buôn đấy à?
Chấp Sự nghiêm mặt lại, cũng nghiêm túc nói.
“Vị đệ tử này, Đạo Nhất Tông không cho phép sang tay nhiệm vụ.”
“Đệ tử không có ý này, tất nhiên những nhiệm vụ này đều do chính đệ tử hoàn thành, lẽ nào tông môn có quy định giới hạn số nhiệm vụ được nhận?”
Giỏi lắm, còn không vi phạm quy định, vừa nói ra lời này, Chấp Sự không còn cách nào khác nữa rồi.
Cuối cùng, dưới ánh nhìn chăm chú và hết sức kinh ngạc của tất cả mọi người, Chấp Sự đăng ký nhiệm vụ cho tên đệ tử Thần Kiếm Phong này, mà trong nháy mắt trên màn ánh sáng đã ít đi hơn ba mươi nhiệm vụ.
Ở Đạo Nhất tông, sau khi có người tiếp nhận nhiệm vụ, trước khi chưa thất bại, đều không thể nhận nữa.
Tiếp nhiệm vụ xong, đệ tử Thần Kiếm Phong xoay người rời đi, không hề dây dưa dài dòng, ánh mắt lộ vẻ kiên quyết, lần này ra ngoài, không thành công thì thành nhân.
Nhìn theo bóng lưng của hắn ta, đệ tử các phong ở đây đều khẽ bàn tán.
“Nhìn đi, ta đã nói là đệ tử Thần Kiếm Phong đều có vấn đề rồi mà.”
“Đâu chỉ là có vấn đề, ta cảm thấy còn nghiêm trọng hơn lúc trước.”
“Đúng vậy, không chỉ mỗi ngày tổ chức ba cuộc so tài với quy mô lớn, mà bây giờ còn nhận nhiệm vụ điên cuồng như vậy, ai.”
Vốn cho rằng chỉ có một trường hợp vậy thôi, nhưng khi càng ngày càng nhiều đệ tử Thần Kiếm Phong vào Nhiệm Vụ Đường, hơn nữa vừa nhận đã là một hàng.
Hoặc là một hàng ngang, hoặc là một hàng dọc.
Mắt thường cũng có thể nhìn thấy, nhiệm vụ trong Nhiệm Vụ Đường đang nhanh chóng sụt giảm, đến cuối cùng chỉ còn lại một số ít nhiệm vụ ba sao, bốn sao và nhiệm vụ năm sao với độ khó cực cao.
Lần này các đệ tử ở phong khác không ngồi yên được nữa rồi, đệt, cứ tiếp tục như vậy, e rằng toàn bộ nhiệm vụ đều bị Thần Kiếm Phong nhận hết.
Không phải sao, nhìn thấy một tên đệ tử Thần Kiếm Phong đi tới đứng ở trước màn sáng, còn không đợi hắn ta lên tiếng, đệ tử phong khác đã nói.
“Thần Kiếm Phong ngươi điên đủ chưa, nào có ai nhận nhiệm vụ giống như các ngươi, trái một hàng phải một hàng, nhận một hàng rồi lại một hàng.”
Trong lời nói còn mang theo nghẹn ngào, thật sự là đủ rồi đấy, tất cả mọi người đều đến nơi này nhận nhiệm vụ, Thần Kiếm Phong ngươi làm vậy là muốn náo loạn cái gì.
Nhưng đối với chuyện này, đệ tử Thần Kiếm Phong này chỉ thản nhiên liếc mắt, nói ra một câu khiến người ta hộc máu.
“Sao nào, tông môn quy định không thể nhận một hàng à?”
“Ngươi!”
Sau đó cũng mặc kệ những đệ tử này, quay đầu nhìn về phía Chấp Sự bên cạnh màn ánh sáng.
Nhận thấy ánh mắt nhìn đến, không biết Chấp Sự này sao nữa, dường như mơ hồ trông thấy cơ thể hắn ta khẽ run lên, sắc mặt cũng tái nhợt hơn mấy phần.
“Không còn cả hàng nữa sao? Vậy ta bao hết nhiệm vụ ba sao còn lại.”
“Bao hết?”
“Đúng vậy, bao hết, sau đó lại nhìn xem có nhiệm vụ bốn sao nào thích hợp không.”
Vẫn là lần đầu tiên nghe thấy từ bao hết này trong Nhiệm Vụ Đường, nhưng vậy còn chưa đủ, mẹ nó hắn ta còn định chọn thêm mấy cái nữa.
Chấp Sự bó tay rồi, đông đảo đệ tử căm giận rồi.
“Thần Kiếm Phong ngươi khinh người quá đáng.”
“Giỏi giỏi giỏi lắm, Thần Kiếm Phong ngươi khinh người quá đáng đúng không? Chờ đấy, giờ ta đến Chấp Pháp Đường tố cáo các ngươi.”
“Chúng ta cùng đi.”
Ánh mắt các đệ tử đỏ ngầu, bây giờ bọn họ cũng không thèm nhận nhiệm vụ nữa.
Mà đối mặt với uy hiếp, gầm thét của nhiều đệ tử như vậy, đệ tử của Thần Kiếm Phong vẫn làm như mắt điếc tai ngơ, sau khi đăng ký nhiệm vụ xong thì nghênh ngang rời đi.
Lần này đi, không thành công thì thành nhân.