Ta Là Võ Học Gia

Chương 123: Liệu Trước Tiên Cơ

Chương 123: Liệu Trước Tiên Cơ

=== oOo ===

Vương Vũ vung quyền lao tới, Long Huyết Thần Súng lại lùi ra sau, giơ tay bắn một phát.
Vương Vũ kinh hãi, vội giơ hai tay lên đón đỡ.
"Pằng!"
Lớp khiên Khí Ba Thuẫn bị một phát súng bắn vỡ, Vương Vũ bị đẩy lùi ra sau, Long Huyết Thần Súng thì vừa lùi ra sau vừa bắn.
"Pằng, pằng, pằng, pằng!"
Sau lưng Vương Vũ không còn động tĩnh nào nữa. Khi hắn quay đầu lại nhìn thì đã không còn thấy bóng dáng bốn người Vô Kỵ đâu nữa...
Mẹ nó, đây chính là chỗ đáng tởm của BOSS ở chế độ tự do, xưa nay chưa từng bị thù hận khống chế, luôn thích bắn thích đánh người chơi nào là ra tay với người đấy.
Cùng lúc đó, bốn người Vô Kỵ lên tiếng trong kênh chat: "Ngươi cũng mau chạy đi, bọn ta ngỏm củ tỏi rồi!"
"Đoán chừng... ta chạy không được!"
Vương Vũ nghiêng người né tránh viên đạn của Long Huyết Thần Súng, đáp lại một câu rồi tắt kênh chat đi, tập trung tinh thần nhìn chằm chặp vào Long Huyết Thần Súng.
Con BOSS này có tốc độ quá nhanh, vả lại viên đạn không giống cung tên, không thể dùng tay không bắt lấy được.
Ở trong game Trọng Sinh này, chỉ cần tốc độ nhanh, ra tay đủ chính xác là có thể đánh rơi hoặc bắt lấy mũi tên của Cung thủ.
Nhưng viên đạn thì lại khác, dù sao định nghĩa của viên đạn là đầu mũi tên, chỉ cần chạm vào, hệ thống sẽ tự động phân định là bị thương... Vương Vũ đã thử nghiệm điều này lúc ở nơi trú đóng của đám Tay Súng Lang Thang.
Lúc này hắn chỉ có thể né tránh, không thể đứng im chống đỡ được.
Tốc độ của viên đạn khi được bắn ra từ súng chắc chắn nhanh hơn tốc độ của bất cứ mũi tên nào, tiếng súng vang lên là đạn cũng đến nơi, gần như bằng vận tốc âm thanh, cho nên Vương Vũ muốn tránh được viên đạn của Long Huyết Thần Súng thì phải xem tay của nó, từ đó phán đoán phương hướng né tránh.
Nếu cứ ngu ngốc quay đầu bỏ chạy, không nhìn thấy động tác giơ tay của Long Huyết Thần Súng, chắc chắn Vương Vũ sẽ không sống sót quá ba giây, cho nên lúc này hắn chỉ có thể tiến lên, chứ không thể lùi lại được nữa.
"Pằng!"
Một tiếng súng vang lên, Vương Vũ cúi đầu né tránh, xông lên trước vài bước, cách Long Huyết Thần Súng còn sáu mét.
"Pằng!"
Tiếng súng thứ hai vang lên, Vương Vũ lăn nhào ra trước một vòng, lại tránh được, lúc này hắn cách Long Huyết Thần Súng bốn mét.
Nhưng Long Huyết Thần Súng hơi sững người ra, sau đó bật nhảy ra sau, kéo giãn khoảng cách ra một mét rồi mới giơ tay bắn phát nữa.
"Ồ?"
Vương Vũ nhìn thấy động tác này của Long Huyết Thần Súng, hắn dường như phát hiện ra điều gì đó.
Vương Vũ lại lăn người tránh thoát viên đạn, tiến lên phía trước một mét, quả nhiên Long Huyết Thần Súng lại lùi ra sau một bước.
"Hừ hừ! Thì ra là thế!" Vương Vũ hừ một tiếng, hắn nhìn thời gian hồi chiêu của Tịch Chi Dược Thiên, còn mười giây nữa.
Vương Vũ tập trung đủ sức mạnh, trái lăn phải lộn, không ngừng muốn tới gần người Long Huyết Thần Súng, mà Long Huyết Thần Súng vừa lùi ra sau kéo giãn khoảng cách với Vương Vũ, lại vừa không ngừng giơ súng bắn về phía Vương Vũ.
Lúc này, tổ giám sát trò chơi lại sôi trào.
Tiểu Triệu, người phụ trách giám sát tình huống bất thường trong trò chơi, đang chơi dò mìn, đột nhiên màn hình vang lên cảnh báo, gã tiện tay chuyển giao diện sang bên camera quan sát. Tiểu Triệu chỉ vào điểm đỏ trên màn hình, hoảng hốt la lên: "Mẹ nó, lão Trương, con BOSS ở thành Thiên Long khu vực 9 đã tàn sát dân thành lần trước ấy, lại bị người ta dẫn ra ngoài rồi!"
Lão Trương đang ngồi ăn cơm bên cạnh tỏ ra không kiên nhẫn, bước tới: "Cái lũ người chơi này, toàn rảnh rỗi sinh nông nổi, chọc nó làm gì không biết? Sắp năm hết Tết đến tới nơi rồi mà không để yên cho người ta."
Khi thấy hình ảnh, lão Trương nói với vẻ kỳ quái: "Ồ, không đúng, sao Long Huyết Thần Súng lại kẹt ở bình nguyên Long Huyết rồi. Xem thời gian thì đã ở lại đó một lúc rồi, phóng to ra xem nào."
"Có ngay!"
Tiểu Triệu kéo màn hình, tới bình nguyên Long Huyết, nhìn thấy Vương Vũ đang cố gắng tới gần Long Huyết Thần Súng.
"Fuck! Cái quái gì đây! Người chơi này bị điên rồi à?" Lão Trương suýt thì phụt cơm trong miệng ra.
Long Huyết Thần Súng chính là BOSS cấp 35 ở chế độ tự do.
Mà Tiểu Triệu thì đã ngây người, chỉ vào Vương Vũ, kinh hoàng la lên: "Lại... Lại là hắn!"
"Sao? Cậu biết hắn à?" Lão Trương tò mò hỏi.
"Người này ở khu vực 7, Ngân Nguyệt Lang Vương chính là bị một mình hắn làm thịt, các đồng nghiệp ca sáng đều gặp hắn rồi!" Tiểu Triệu trả lời, chuyện lần trước hệt như mới xảy ra ngày hôm qua, làm cho Tiểu Triệu vẫn còn nhớ như in trong đầu.
"Vậy à? Con Lang Vương kia cũng ở chế độ tự do chứ!" Lão Trương cau mày, đặt bát cơm xuống, cẩn thận nhìn hình ảnh trong màn hình.
"Bắn chính xác... Né được rồi."
"Lại né được nữa..."
"Làm sao có thể chứ!!" Lão Trương cảm thấy khó tin: "Mở giao diện thuộc tính của hắn ra để tôi xem điểm nhanh nhẹn nào!"
Tiểu Triệu bấm bấm vài cái, chuyển thuộc tính của Vương Vũ ra.
Lão Trương nhìn thuộc tính của Vương Vũ, lại càng sửng sốt hơn: "Cấp 19, cộng thêm cả từ trang bị thì điểm nhanh nhẹn mới được tám mươi điểm... Tra cho tôi, tôi không tin người này không bật hack!"
Trong thông số thiết lập mặc định của trò chơi, thuộc tính nhanh nhẹn phải cao từ 190 điểm trở lên mới có thể né tránh được súng đạn, đó là về mặt lý thuyết, vả lại muốn làm được điều này còn phải là cao thủ nghề nghiệp có thao tác siêu cao.
Vương Vũ lại chỉ có 80 điểm nhanh nhẹn mà làm được điều này là hoàn toàn không phù hợp với thiết lập. Trò chơi được tạo nên từ số liệu, tuy rằng logic sẽ có đôi chút BUG, nhưng chắc chắn thiết lập số liệu luôn rất chặt chẽ và nghiêm ngặt, cho dù người chơi có trâu bò đến mấy thì cũng không thể phá vỡ thiết lập số liệu của trò chơi được.
Tiểu Triệu vội vàng chuyển sang số liệu của Vương Vũ, kiểm tra thật kỹ rồi trả lời: "Không hề, không hề có thiết bị bên ngoài hay hành vi chỉnh sửa số liệu!"
"Vậy thì không có khả năng, làm sao hắn né tránh viên đạn được?" Lão Trương khăng khăng.
Tiểu Triệu lại nhìn kỹ hình ảnh một lúc, rồi nói: "Dựa theo kinh nghiệm nhiều năm của tôi, chắc chắn là hắn bắt đầu né đạn từ trước khi súng nổ rồi."
"Không thể nào, đây là ý kiến gì vậy?" Hiển nhiên lão Trương vẫn không tin.
"Anh có nghe nói tới Liệu Trước Tiên Cơ không?" Tiểu Triệu hỏi.
"Đây không phải là kỹ năng bị động trong game Kim Quần sao?" Nghe Tiểu Triệu hỏi thế, giám sát viên Tiểu Lý bên cạnh cũng bu tới.
Những người này đều là nhân viên quản lý game chuyên nghiệp, hiển nhiên bon họ nắm rõ trò chơi trên thị trường như lòng bàn tay.
"Ừ, đúng thế! Nghe nói cao thủ võ công có thể dựa theo ánh mắt và hướng di chuyển của bàn tay của kẻ địch, từ đó phán đoán được hướng tấn công của kẻ địch. Tôi cảm thấy rất có khả năng người này chính là cao thủ võ công trong truyền thuyết kia."
Những người khác đều nghẹn họng: "Vớ vẩn, bây giờ là thời đại nào rồi, làm gì còn cái thứ kia nữa?"
"Đúng thế, bây giờ làm gì còn ai xem phim võ thuật nữa, nhưng mà hồi trước tôi cũng có xem qua mấy bộ... Bộ nào cũng sử dụng kỹ xảo cả, gần như là tào lao cả!"
"Trung Quốc lớn thế này, vẫn phải có vài thành phần biến thái còn tồn tại chứ. Anh chưa thấy bao giờ thì không thể phủ nhận ngay như thế được." Tiểu Triệu nhìn chằm chằm vào Vương Vũ trên màn hình, nói.
Lão Trương nhíu mày: "Quay chậm lại đi, xem rốt cuộc là có chuyện gì!"
"Ừ!" Tiểu Triệu gật đầu, bắt đầu quay chậm hình ảnh trong game.
Khi quay chậm đi mấy chục lần, mọi người thấy cổ tay Long Huyết Thần Súng khẽ run lên, cùng lúc đó Vương Vũ ở bên này cũng bắt đầu lăn mình.
Chính như Tiểu Triệu nói, kẻ đang một mình đối đầu với BOSS này quả thực có thể dự đoán trước hành động!
Trong lúc thuộc tính của Vương Vũ yếu ớt như vậy, hắn lại có thể dự vào cổ tay rung của Long Huyết Thần Súng mà tìm được hướng bắn của viên đạn một cách chính xác chỉ trong nháy mắt, sau đó đoán được điểm dừng là bắt đầu lăn người đi. Mẹ nó, hắn còn là người à?
Tất cả giám sát viên trong phòng đều ngây người ra... Nói về trò chơi thì những người này chính là Game Master (GM), mà GM thì chính là những người có địa vị hệt như Thần Sáng Thế, nay một người chơi nhỏ bé lại khiến toàn bộ đám Thần Sáng Thế này ngơ ngác.
"Mà nói ra thì hắn cứ trốn tới trốn lui như vậy là có ý nghĩa gì?" Lại có người hỏi với vẻ không hiểu.
Dựa theo ý nghĩ bình thường, nếu gặp được BOSS này, không chạy được thì chấp nhận số mệnh thôi, còn cứ kéo dài như vậy chỉ đơn giản là lãng phí thời gian!
Tiểu Triệu đáp: "Hình như hắn đang di chuyển tới phía trước, ý định tới gần để tấn công!"
"Kẻ này thật sự muốn giết Long Huyết Thần Súng hay sao?"
Mọi người lại ồ lên, đây chính là con BOSS đã từng đồ thành, thế mà lại có người dám có ý tưởng săn nó, đúng là to gan lớn mật.
Lão Trương cười ha ha, nói: "Tốc độ của Long Huyết Thần Súng cao hơn người chơi này, hơn nữa trong thiết lập không những có kỹ năng đẩy lùi, mà lại còn tự động kéo giãn khoảng cách, làm sao hắn có thể tới gần BOSS được!"
Tiểu Triệu cười khổ nói: "Đại ca à, anh không phát hiện đôi giầy trên chân hắn sao?"


Trang 63# 1

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất