Ta Là Võ Học Gia

Chương 181: Nhiệm Vụ Khế Đất

Chương 181: Nhiệm Vụ Khế Đất

=== oOo ===

Thành chủ gật đầu nhận lấy rồi nói: "Thật ra, ta nói cũng không có giá trị gì cả!"
"... Con mẹ nó, nhận tiền không làm việc?" Vương Vũ giận dữ: "Trả lại tiền cho ta!"
"Cái này không hợp quy định!" Thành chủ giang hai tay nói: "Chúng ta chỉ có công dụng lấy tiền, không có công dụng ném tiền ra, hệ thống đại nhân sợ là chúng ta bị người chơi chơi khăm, mới đặc biệt thiết lập cho chúng ta!"
"Ta cũng không tin còn có người vô liêm sỉ hơn các ngươi!"
"Ha ha!" Thành chủ cười không nói.
"Có tin ta kiện ngươi hay không?" Vương Vũ nổi cáu, bắt đầu phóng đại chiêu, trải qua quá trình đấu trí so dũng khí với Ẩn Giả, Vương Vũ biết, tuy NPC hệ thống không có liêm sỉ, nhưng lấy tiền mà không làm việc cũng là vết nhơ đạo đức, chắc chắn khởi tố lần nào được lần ấy.
Thành chủ thấy Vương Vũ muốn chơi thật, cười làm lành nói: "Dũng sĩ đại nhân, tuy lời nói của ta không có giá trị, nhưng có người quyết định được!"
"Ai?"
"Chủ cũ của phòng ốc!"
"Ngươi đùa giỡn với ta đấy à?" Vương Vũ cả giận nói.
"Không dám, không dám." Thành chủ cười nói: "Chủ cũ của những phòng ốc kia tên là Kashmir, ban đầu là hội trưởng của thương hội thành Dư Huy, khi hắc ám xâm lấn, hắn ta nương nhờ quân đoàn Hắc Ám, nghe nói hiện tại đã đi vào Địa Ngục... Chỉ cần tìm được hắn ta, lấy lại những khế đất, ngươi có thể sử dụng những phòng ốc kia!"
[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã kích hoạt nhiệm vụ ẩn "Mở con đường buôn bán", nhiệm vụ cấp A, có tiếp nhận hay không?]
Tiếp nhận!
Vương Vũ không do dự chút nào chọn tiếp nhận.
[Hệ thống nhắc nhở: Bạn kích hoạt nhiệm vụ ẩn "Mở con đường buôn bán", nhiệm vụ cấp bậc A, tìm khế đất của liên minh thương hội về!]
"Rất tốt, dũng sĩ tôn kính, quả nhiên ta không hề nhìn nhầm ngươi!" Thành chủ đại nhân hào phóng vỗ bả vai Vương Vũ nói: "Miễn là ngươi tìm được khế đất về, để thành Dư Huy quay lại sầm uất như xưa, ta nhất định sẽ gia tăng phần thưởng hậu hĩnh cho ngươi!"
"Biết rồi!" Vương Vũ mệt mỏi gật đầu, sau đó đi ra khỏi phủ chủ thành...
Ra khỏi phủ thành chủ, Vương Vũ mới phát hiện, trên nhiệm vụ căn bản không có chút xíu gợi ý nào, chẳng qua chỉ bảo mình đi tìm khế đất về... Mẹ nó không phải là chơi đùa mình sao? NPC quả nhiên không phải thứ tốt đẹp gì!
Có điều Vương Vũ cẩn thận nhớ lại tình huống vừa rồi một chút, hình như lén nghe thấy chủ thành nói Kashmir đang ở Địa Ngục thì phải... Cái này quả thật là đáng chết mà.
Địa Ngục, mẹ nó lại là Địa Ngục, trên người Vương Vũ đã có hai nhiệm vụ Địa Ngục, bây giờ lại thêm một cái nữa, Vương Vũ cũng coi như là khó khăn chồng chất nên hắn chẳng thèm sầu nữa.
"Thế nào?" Thấy Vương Vũ mãi còn chưa nhắn tin trả lời, Danh Kiếm Đạo Tuyết gửi tin nhắn đến hỏi.
"Bảo ta đi làm một nhiệm vụ!" Vương Vũ chia sẻ nhiệm vụ cho Danh Kiếm Đạo Tuyết.
Danh Kiếm Đạo Tuyết tim đập thình thịch, nói: "Mẹ nó lại là nhiệm vụ tìm đồ à?"
Một ngày trôi qua, Danh Kiếm Đạo Tuyết đã bị đám NPC vô lương tâm kia chơi đùa đến hỏng rồi, đã đến mức độ nói đến nhiệm vụ là biến sắc.
"Đi tìm khế đất, sao không có địa chỉ cụ thể?" Danh Kiếm Đạo Tuyết đọc hết giới thiệu nhiệm vụ, khó hiểu hỏi.
Nhiệm vụ tìm đồ bị mất bình thường đều cũng sẽ cho một địa điểm đại khái, ví dụ như đến hồ nước tìm vịt, vào nhà vệ sinh tìm chó gì đó vân vân, nhiệm vụ này của Vương Vũ lại mẹ nó chỉ có một hàng chữ, tìm khế đất về.
Vương Vũ nói: "Ừ! Nhiệm vụ này là đi cày phụ bản!"
"Cày phụ bản à, vậy đơn giản thôi!" Danh Kiếm Đạo Tuyết nói.
"Đi cày phụ bản cấp Địa Ngục!" Vương Vũ lại bổ sung thêm một câu.
"Phụ bản cấp Địa Ngục?" Danh Kiếm Đạo Tuyết vừa nghe thấy xong thì không nói gì nữa...
Người chơi từng đánh phụ bản đều biết, thực lực của quái phụ bản mạnh hơn quái dã ngoại rất nhiều.
Bản Thường còn dễ nói, đẳng cấp quái vật cố định, giống như Nhà Thờ Huyết Sắc, phụ bản cấp 15 thì quái cấp 20, sẽ không thay đổi.
Nhưng là từ bản Tinh Anh trở đi, cấp bậc quái vật sẽ tùy theo cấp người chơi mà tăng lên.
Bản Tinh Anh thăng lên 5 cấp, bản Vực Sâu thăng lên 10 cấp, cứ thế mà suy ra, nếu là phụ bản cấp Địa Ngục, đẳng cấp quái vật ít nhất phải cao hơn người chơi 20 cấp.
Trong "Trọng Sinh" áp chế về cấp độ là vô cùng đáng sợ, áp chế 20 cấp, nếu không có trang bị tốt, có lẽ cũng không phá được phòng ngự của quái vật.
Hơn nữa phụ bản mỗi lần nâng cao một độ khó khăn, điểm quan trọng ẩn giấu của phụ bản sẽ mở ra một chút, đến lúc đó sẽ lại tăng thêm một số BOSS và quái vật, cho nên dưới tình huống còn chưa có chiến lược, tùy tiện đánh phụ bản sẽ vô cùng dễ có khả năng khiến cả đoàn bị diệt.
Trong thiết lập của game "Trọng Sinh", phụ bản Thường chỉ là hình chiếu của phụ bản Địa Ngục mà thôi, thực lực quái nhỏ trong đó chẳng qua chỉ là một phần của quái phụ bản cấp Địa Ngục, quái bên trong bản Địa Ngục còn lại là thực thể, nếu trong phụ bản Địa Ngục đã cả đoàn bị diệt thì tổn thất sẽ vô cùng nặng nề.
Trong những chế độ phụ bản khác, chết trong phụ bản, cùng lắm cũng chỉ rơi chút trang bị, ngay cả 10% kinh nghiệm cũng không mất, nhưng trong phụ bản Địa Ngục, nếu chết, không chỉ mất sạch trang bị, còn trực tiếp rớt cấp.
Ở giai đoạn hiện nay, nếu rớt cấp thì còn đáng sợ hơn rớt trang bị... Dù sao người chơi cấp 20 vừa mới làm nhiệm vụ chuyển chức xong.
Lúc này mà phải rớt xuống cấp 19 thì lại phải làm lại nhiệm vụ lần nữa... Ngẫm lại mà xem, còn phải lãng phí vàng đi giúp NPC làm những chuyện nhàm chán rườm rà kia, đây là chuyện đau lòng đến mức nào, Danh Kiếm Đạo Tuyết bây giờ nhắc đến nhiệm vụ còn có hoảng sợ ra mặt đấy.
Cũng bởi vì phụ bản Địa Ngục có độ khó khăn cao như vậy, cho nên người chơi đánh phụ bản Địa Ngục phải thành lập tổ đoàn ít nhất 20 người mới có thể bước vào! Những người chơi khác đều sẽ chọn đến lúc đẳng cấp cao khác, trang bị tốt hơn, bạn bè đủ nhiều, rồi lại quay về đánh phụ bản Địa Ngục.
Đương nhiên, nguy hiểm cao cũng đại biểu cho lợi ích cao. Phụ bản Địa Ngục vì làm thực thể quái vật, trên người cất giấu không ít đồ tốt, mặc dù là cấp thấp nhất như Nhà Thờ Huyết Sắc, phụ bản bị vượt qua lần đầu tiên cũng có thể rơi ra đồ Hoàng Kim.
Hơn nữa BOSS của phụ bản Địa Ngục đều là thủ lĩnh của quân đoàn Hắc Ám, nếu là người đầu tiên giết được BOSS thì sẽ trở thành sự kiện lớn được ghi vào cuốn Đại Sự Kiện.
Chơi game mà, ngoại trừ những người tâm lý u ám kia ra, ai mà không thích khoe khoang bản thân, hãnh diện với đời... Có thể ghi vào sử sách, đây chính là chuyện mà tất cả mọi người đều ước mơ tha thiết.
"Thế nào? Khó à?" Vương Vũ thản nhiên hỏi.
"Đệt!" Danh Kiếm Đạo Tuyết sụp đổ, cái gì gọi là khó à? Là cực kỳ khó khăn đó, được chưa!
"Ta cảm thấy chúng ta nên hỏi Vô Kỵ rồi lại tính tiếp!" Danh Kiếm Đạo Tuyết nói.
Vô Kỵ thân là giáo chủ Toàn Chân Giáo, tuy không có uy tín gì, nhưng mà lúc này cũng coi là người đáng tin cậy của Toàn Chân Giáo, công hội có việc gì lớn đều sẽ hỏi ý kiến Vô Kỵ đầu tiên.
"Cái này á, đánh, ngược lại có thể đánh được, có điều phải đợi chúng ta chuyển chức xong mới có thể đánh được!" Vô Kỵ suy nghĩ một lát nói.
"Các ngươi còn có bao nhiêu nhiệm vụ?" Vương Vũ hỏi.
Minh Đô cười hì hì nói: "Ha ha, nhiệm vụ ở thành Tội Ác kia trực tiếp khiến độ hoàn thành của ta tăng lên 20%, ta còn có một nhiệm vụ cuối cùng nữa là hoàn thành rồi!"
Xuân Tường buồn bực nói: "Chúng ta vì cứu ngươi mà châm một mồi lửa ở doanh trại của Thập Tự Quân, độ hoàn thành giảm 10%, có lẽ còn phải làm mất một ngày."
"Cái này... Vất vả cho các ngươi..." Vương Vũ có chút ngượng ngùng nói.
Minh Đô cười nói: "Vất vả cái rắm, không cần khách sáo với ta! Đều là người một nhà, hẳn nên giúp đỡ lẫn nhau!"
"Ấy, ngươi rộng lượng như vậy?" Vương Vũ hơi bất ngờ hỏi.
Mọi người khinh bỉ Minh Đô nói: "Nhảm nhí, lúc đó khi cứu ngươi, hắn ta ở bên cạnh ngươi! Phóng hỏa không có phần của hắn ta!"
Vô Kỵ lại nói: "Bây giờ quan trọng nhất là, coi như chúng ta làm xong nhiệm vụ chuyển chức, chúng ta cũng không có đủ số người, tính ra thì số người có thể chiến đấu trong Toàn Chân Giáo chúng ta cùng lắm cũng chỉ có tám người, mà phụ bản Địa Ngục ít nhất phải 20 người mới có thể đánh được."
"Các ngươi không có bạn bè sao?" Vương Vũ hỏi.


Trang 92# 1

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất