Chương 207: Vị Trí Đứng Kỳ Diệu
=== oOo ===
Loại NPC này không những có trí tuệ siêu việt, vả lại đều có thực lực sâu không lường được, đại đa số chúng đều là những NPC hùng mạnh có cấp độ rất cao, ví dụ như Ẩn Giả và thành chủ thành Dư Huy chẳng hạn. Loại NPC trí tuệ nhân tạo này thậm chí còn có thể giả làm người thật, cho nên hệ thống sợ xảy ra chuyện mà đã cố định bọn chúng trong một phạm vi hoạt động nhất định.
Không thể ngờ được BOSS cuối màn của Nhà Thờ Huyết Sắc lại là loại NPC hùng mạnh này.
Nghĩ tới đây, ngoài Vương Vũ và Dương Na là những kẻ không có mấy hiểu biết về game, những người khác trong đội bắt đầu nhen nhúm ý tưởng bỏ cuộc. Bây giờ bỏ đi còn kịp, cùng lắm là nhiệm vụ thất bại, không thì cả đội sẽ bị tiêu diệt, bị rớt cấp.
"Lần này không ngon ăn rồi... Không ngờ lại là NPC cao cấp, chúng ta ở giai đoạn hiện tại không thể đánh được nó đâu." Huyết Sắc Tường Vi ưu sầu lên tiếng.
"NPC cao cấp? Rất lợi hại sao?" Vương Vũ không hiểu bèn hỏi.
"Ừ, rất lợi hại!" Mọi người gật đầu.
"So với Arceus thì sao?"
"Ngươi là đang thèm đòn hả!" Mọi người giận, đừng thấy Arceus nghèo rớt mùng tơi, dù gì đó cũng là lãnh tụ của tộc Titan, chính là BOSS thuộc cấp Thánh Long Vương, đương nhiên Kashmir làm sao sánh bằng được.
Vương Vũ nói: "Không phải ... Lúc ta làm nhiệm vụ, thực lực của Arceus bị cưỡng chế giảm xuống, cho nên thực lực của con BOSS này cũng không đến mức chúng ta không thể đối phó được."
"Ồ? Đúng ha!" Mọi người nghe vậy, vội vàng ném thuật Thăm Dò qua.
Ác Mộng Tâm Linh - Kashmir (Cấp 40) (BOSS Hoàng Kim) (Tinh Anh)
HP: 500.000
MP: 50.000
Kỹ năng: Hắc Ám Hạo Kiếp, Cơn Gió Hắc Ám.
Thiên phú: Khống Chế Tâm Linh
"Trông có vẻ cũng thường thôi..." Nhìn thuộc tính này, bọn họ mới an tâm lại, tuy nó là BOSS cao cấp, nhưng thuộc tính của nó còn không bằng Andariel.
"Đây không phải chỗ các ngươi có thể tới, hãy về đi!" Thấy bọn họ mãi không thèm để ý tới lời của mình, trái lại còn quan sát mình, Kashmir nói thêm.
"Về? Vất vả lắm mới xông tới đây được, ngươi bảo bọn ta về?" Vương Vũ cười trả lời một câu, rồi quay sang nói với mọi người: "Tên này thú vị ghê."
"Lũ ngu dốt, các ngươi không biết sự mạnh mẽ của con dân Hắc Ám rồi!" Kashmir cười lạnh một tiếng, đặt cuốn sách trên tay xuống, rồi lập tức lướt tới bên đám người chơi.
Đám cao thủ bên Toàn Chân Giáo chia nhau ra, không vội không gấp, ba người một đội đứng xen kẽ với nhau, giữ vững đội hình.
Từ thuộc tính của Kashmir, bọn họ nhận ra đây là con BOSS thuộc loại Pháp sư, cả hai kỹ năng đều là ma pháp diện rộng. Đối mặt với loại BOSS kiểu pháo đài này, đội hình bình thường hoàn toàn không làm gì được, chỉ có thể đứng kiểu hình sóng phân tán thế này, mới có thể tránh né được kỹ năng công kích có phạm vi và quy mô lớn.
Người bên Toàn Chân Giáo bị người ta đuổi giết quanh năm, dần dà cũng tự tạo ra được cách phân bố vị trí đứng độc đáo như thế này, vừa có thể tấn công lại có thể phòng thủ, lần nào cũng ổn.
"Các ngươi có ý gì?" Không chỉ những người khác không tài nào hiểu nổi vị trí đứng của đám người Toàn Chân Giáo, ngay cả Bắc Minh Hữu Ngư và Doãn Lão Nhị cũng mờ mịt khó hiểu.
"Đừng hỏi thừa nữa, lão Nhị, ngươi đứng ở 456.337 bên trái trước Xuân huynh, lão Ngưu thì đứng ở 411.286 bên phải phía sau Minh Đô..." Vô Kỵ quen thuộc báo tọa độ địa hình, làm cho mọi người vào vị trí.
"Còn ta thì sao?" Thấy mọi người đều có chỗ đứng cả, Vương Vũ bèn hỏi.
"Ngươi đi chọi BOSS!" Vô Kỵ nói một câu rất vô trách nhiệm. Nếu là lúc bình thường nghe Vô Kỵ nói như thế, người khác chắc chắn cho là hắn ta có thù oán với Vương Vũ, nhưng lúc này đây khi tất cả mọi người ở đây đều đã chứng kiến bản lĩnh của Vương Vũ, bọn họ đều cảm thấy điều này là đương nhiên, ngay cả bản thân Vương Vũ cũng cho là như vậy.
"Được! Các ngươi cẩn thận một chút, đừng để bị giết chết!" Vương Vũ lại dặn thêm một câu.
"Cút!" Mọi người giận dữ, tên Vương Vũ này chẳng có lúc nào mà không giẫm đạp lên sự tự tôn cao thủ của bọn họ cả.
Vương Vũ cười ha ha, lập tức nghênh đón Kashmir đang lao tới, hắn giơ trường côn chặn Kashmir lại.
"Ồ? Là Võ học gia?" Kashmir nhìn Vương Vũ, hơi sững người ra, sau đó nói: "Ngươi rất mạnh, thảo nào dám tới khiêu chiến ta!"
Vương Vũ đáp lại: "Nói thừa, ta là người chơi, ngươi là quái, chặn ngươi là chuyện nên làm!"
"Ặc..." Kashmir bị câu nói này của Vương Vũ làm cho nghẹn họng, xấu hổ nói: "Mặc dù đúng là như thế, nhưng ngươi nói huỵch toẹt ra như vậy khiến ta rất mất mặt..."
"Thế thì sao nào?" Đối với NPC cao cấp, nhất là loại NPC thích đấu võ mồm với người chơi, trước nay Vương Vũ chưa từng có hảo cảm gì với chúng.
"Vậy phải xem thực lực của các ngươi như nào!" Kashmir mỉm cười, giơ tay phải lên, một cơn gió lốc màu đen quay tròn kéo đánh tới Vương Vũ.
Không hổ là NPC cao cấp, luôn tuân theo phong cách hạ lưu tới cùng cực của hệ thống, nói cái là ra tay, thậm chí còn chả thèm hô câu gì.
Từ trước tới nay Vương Vũ rất đau đầu với loại kỹ năng này, không thể đỡ ma pháp giống như đao chém rìu chặt, thứ này, chỉ cần thân thể chạm phải nó là hệ thống nhận định thành trúng chiêu.
Nếu là hỏa cầu hoặc băng tiễn thì hắn còn có thể sử dụng vũ khí để đánh tan, còn loại ma pháp diện rộng này, đừng nói là ngăn chặn, nếu không có kỹ năng di chuyển vị trí thì việc tránh né cũng rất là khó.
Vương Vũ đứng cách Kashmir có mấy bước chân, lốc xoáy vụt cái là tới. Trong thời khắc mấu chốt, Vương Vũ tiện tay tung một Băng Quyền đánh tới gió lốc, làm hắn né tránh được nó.
Kashmir mỉm cười, lốc xoáy màu đen kia lập tức cuốn tới những người ở sau lưng Vương Vũ.
Đám người Toàn Chân Giáo mới kịp nhận ra, mục tiêu của con BOSS này vốn không phải là Vương Vũ, mà là bọn họ, những người ở phía sau Vương Vũ...
BOSS ở chế độ tự do quả nhiên đều là như thế, cứ ra tay là luôn nhằm vào những người yếu nhất.
May là người bên Toàn Chân Giáo đã phòng bị sẵn, Vô Kỵ cười lạnh một tiếng, ra lệnh: "Tanker vung khiên, mọi người chú ý di chuyển!"
Tốc độ của lốc xoáy kia rất nhanh, những người khác không có năng lực phản ứng như Vương Vũ, nên rất khó né tránh khi đối mặt với loại ma pháp diện rộng này.
Doãn Lão Nhị nhận được mệnh lệnh, lập tức dựng khiên lên che trước người.
Các Kỵ sĩ khác cũng buff thêm quầng sáng cho các nghề nghiệp máu giấy phía sau, lúc này, lốc xoáy đã xông tới trước mặt.
Vị trí đứng của cao thủ bên Toàn Chân Giáo dường như là ở trước nhất, ba người ở hàng đầu là Xuân Tường, Vô Kỵ và Doãn Lão Nhị.
Bản thân Xuân Tường cộng điểm thể chất, lại thêm sáu con ác ma làm chốt thí, Doãn Lão Nhị là Chiến sĩ khiên thuẫn, phòng ngự và máu lại càng cao, còn Vô Kỵ thì là một Mục sư có kỹ năng buff máu, cho nên ba người này một đội thì cho dù có nghênh đón lốc xoáy chính diện thì cũng sẽ không bị tổn hại gì lớn...
Huống hồ ba người này còn phân nhau ra đứng theo hình lượn sóng, cho nên lốc xoáy chỉ lướt sát qua ba người chứ không đụng vào bọn họ.
Lốc xoáy lướt qua ba người, lao vào đám người phía sau. Bọn họ còn chưa kịp phản ứng, lốc xoáy đã ầm ầm nổ tung, nhưng vì cách đứng kỳ quái của bọn họ nên cũng không tạo ra sát thương gì mấy.
Tất cả mọi người đều ngơ ngác, nhìn đám người Vô Kỵ với ánh mắt khó tin, lòng thì chấn động không nói nên lời.
Vượt phụ bản, vị trí đứng là một kỹ xảo cần thiết, có cách bố trí vị trí đứng trước sau kiểu truyền thống, còn cả dạng chỗ đứng quay quanh BOSS có kỹ năng đơn thể sát thương cao, đây đều là những kinh nghiệm quý báu do người chơi mày mò tổng kết ra.
Những vị trí đứng như thế tuy có hiệu quả không tệ, nhưng khi đánh BOSS có kỹ năng diện rộng thì có vẻ bất lực.
Trong game online truyền thống, chỉ số thông minh của BOSS hầu như không cao, trước khi phóng kỹ năng chúng sẽ thiết trí trước, cho nên người chơi có thể nhân cơ hội né tránh, nhưng ở trong game Trọng Sinh này, BOSS ở chế độ tự do hoàn toàn đã đảo loạn nhận thức về trò chơi ngày trước của đám người chơi.
Chính vì việc đó đã khiến BOSS có chỉ số thông minh cao và kỹ năng diện rộng trở thành loại BOSS mà người chơi vô cùng e ngại.
Trang 105# 1