Ta Là Võ Học Gia

Chương 228: Hành động nghĩ cách cứu viện

Chương 228: Hành động nghĩ cách cứu viện

=== oOo ===

Ba người Minh Đô bị Cung thủ của Thiên Đường Cực Lạc bắn cho lung lay sắp đổ, dường như không còn chống đỡ được bao lâu nữa, đồng thời Nhất Hoa Nhất Thế Giới dẫn người chà đạp ba người Minh Đô trên nóc nhà, còn chia ra bảy đội người chơi đến khu hồi sinh, định giết sạch ba người họ ở khu hồi sinh luôn.
Trải qua một trận đuổi giết, Nhất Hoa Nhất Thế Giới đã hiểu biết không ít về trình độ khó chơi của Toàn Chân Giáo, biết rõ đám người này tuyệt đối không thể dễ dàng giết sạch được, cho nên trang bị vô cùng đầy đủ với người chơi phụ trách bao vây tấn công, có khống chế có phòng ngự có tấn công, đảm bảo sẽ không xuất hiện tình huống lúng túng như trước đó nữa.
Khi đám tiểu đội bao vây vội vàng quay lại khu hồi sinh kia, ở cửa võ quán Võ sư, đột nhiên có một Võ sư dáng người cao lớn xuất hiện trong tầm mắt mọi người, bắt mắt nhất chính là trên ngực Võ sư này đeo một huy hiệu Thái Cực Âm Dương, ánh sáng rực rỡ của cá âm dương loang loáng, cực kỳ kiêu ngạo.
"Phát hiện một tên Toàn Chân Giáo ở võ quán Võ sư." Tiểu đội trưởng Vô Sắc phụ trách bao vây võ quán Võ sư gửi tin nhắn cho Nhất Hoa Nhất Thế Giới nói.
Nhất Hoa Nhất Thế Giới đáp: "Đầu tiên làm thịt hắn, chặn đường hắn ở khu hồi sinh, chúng ta tiêu diệt ba tên này xong, lập tức chạy đến!"
"Được rồi!"
Vô Sắc nhận được mệnh lệnh, lên tiếng nói mấy câu với đám thuộc hạ, rồi bao vây Võ sư kia lại.
Một phút đồng hồ sau, Nhất Hoa Nhất Thế Giới lại nhận được tin tức của Vô Sắc: "Có lẽ Võ sư kia đi về phía thành nam rồi!"
"???" Nhất Hoa Nhất Thế Giới không hiểu: "Không phải bảo các ngươi làm thịt hắn sao? Sao lại còn để cho hắn chạy mất?"
"Ầy..." Vô Sắc dừng một lát, ấp a ấp úng nói: "Chúng ta bị giết rồi..."
"Bị giết rồi hả?" Nhất Hoa Nhất Thế Giới không còn gì để nói, hai chữ phế vật giấu trong kẽ răng, chỉ suýt chút nữa mắng hẳn ra.
Đây chính là một đoàn đội tinh anh hai mươi người trang bị đầy đủ, không đến một phút đã bị người ta diệt sạch cả đoàn... Cho dù là 20 con tiểu quái cũng không thể bị người ta giết sạch trong vòng một phút chứ...
Có điều, Nhất Hoa Nhất Thế Giới nghĩ lại, người của Toàn Chân Giáo đê tiện vô liêm sỉ nổi tiếng, không chừng lại vừa đặt cái bẫy nào đó, dù sao ba người trên nóc nhà còn có thể kéo chân nhiều người như vậy, những người khác có thể chơi khăm chết một đội tinh anh, cũng không phải không thể.
Nghĩ đến đây, Nhất Hoa Nhất Thế Giới bất đắc dĩ nói: "Quên đi, đừng để ý đến hắn nữa, dù sao nếu hắn đến phía thành nam thì kiểu gì cũng chết thôi!"
"Đừng xem thường tên kia, rất lợi hại!" Vô Sắc nhắc nhở trong kênh công hội.
Nhưng mà nhắc nhở của hắn ta lại bị Nhất Hoa Nhất Thế Giới lơ đẹp, không phải chỉ là một tên giở trò lừa bịp thôi sao, trước sức mạnh áp đảo, tất cả âm mưu quỷ kế đều là có tiếng mà không có miếng, ở đây có hơn hai nghìn người, chẳng lẽ còn bị một mình hắn khiến cho diệt sạch cả đoàn sao? Thật sự là trò cười.
"Này, ba người các ngươi còn sống không? Minh Đô."
Võ sư vừa nãy chính là Vương Vũ, sau khi tiêu diệt sạch tiểu đội bao vây của Thiên Đường Cực Lạc, đồng thời Vương Vũ còn thuận tiện tra hỏi ra được chút tình hình chiến đấu, biết rõ tình cảnh hiện tại của ba người không lạc quan chút nào, vì vậy gửi tin tức trong kênh công hội.
Minh Đô hét to: "Tổ sư, mẹ nó ngươi đến rồi! Mau đến thành nam, Doãn Lão Nhị đang bị mấy trăm người luân phiên nhau cưỡi, sắp không chịu được nữa rồi!"
Doãn Lão Nhị buồn bực nói: "Cái gì gọi là ta bị luân phiên cưỡi, có tin là trong mấy phút nữa thôi ba người chúng ta có nạn cùng chịu không hả?"
Minh Đô lập tức nghiêm túc nói: "Đừng làm loạn, lão Ngưu đến rồi, tuyệt đối không được chết trong lúc quan trọng này..."
"Vấn đề là, nhiều người như vậy, ta cũng không thể đánh lại được..." Vương Vũ nói.
Nếu là một hai trăm người, Vương Vũ còn có thể thử xông vào, một hai nghìn người... Vương Vũ cũng không phải đồ ngu ngốc mù quáng kiêu ngạo.
"Gọi vệ binh!"
"Thành nam hẻo lánh thế này, không có vệ binh..." Vương Vũ trả lời, Vương Vũ vừa mua cửa hiệu tạp hóa trong ngõ hẻm thành nam, đương nhiên rất quen thuộc với nơi đó.
"Đậu xanh rau má, chúng ta còn có thể chống đỡ năm sáu phút, ngươi mau chóng nghĩ cách đi!"
"Ta cũng không phải Vô Kỵ... Hơn nữa, loại sức mạnh mang tính nghiền ép này, cho dù là Vô Kỵ cũng không có cách nào đảo ngược tình huống được, thật sự không được thì các ngươi chết trước đi vậy." Vương Vũ không biết làm thế nào nói.
Vừa lúc đó, một tràng tiếng tinh tinh tang tang của hệ thống nhắc nhở, tất cả mọi người Toàn Chân Giáo vừa nãy đăng xuất, hiện tại đều đăng nhập rồi, lúc này mấy cô gái nghe nói Toàn Chân Giáo xảy ra chuyện cũng lần lượt đăng nhập.
"Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ? Độ bền vững của lá chắn của Doãn Lão Nhị sắp rơi sạch rồi..." Nhìn thấy tất cả mọi người đăng nhập rồi, Minh Đô lại gào thét trong kênh công hội: "Các ngươi mau đến giúp đỡ đi..."
Vô Kỵ trầm mặc một lát nói: "Khu vực an toàn đều bị chiếm giữ, thành nam cũng không có điểm nào để đặt chân, xem ra các ngươi chỉ còn cách chết trước một lần thôi..."
"Không, khu vực an toàn vẫn chưa bị chiếm giữ hết! Trong "Trọng sinh" thật ra có rất nhiều khu vực an toàn ẩn!" Lúc này, Mục Tử Tiên đột nhiên lên tiếng nói.
"Khu vực an toàn ẩn? Có nghĩa là gì?" Mọi người nghe thấy thế, không hiểu hỏi.
Mục Tử Tiên nói: "Hệ thống đặt ra thiết lập, dân cư cũng là khu vực an toàn, ngõ hẻm bên kia thành nam, có rất nhiều dân cư!"
"Đúng, mặt tiền cửa hàng của chúng ta cũng ở đó!" Vương Vũ cũng hùa theo nói.
"Mặt tiền cửa hàng?" Vô Kỵ hơi ngẩn ra hỏi: "Nói cách khác, miễn là hiện tại họ nấp vào trong tiệm của các ngươi, là có thể an toàn?"
Vương Vũ gãi đầu nói: "Ta còn chưa tiếp nhận cửa hàng kia đâu... Bây giờ còn chưa có quyền hạn mở ra."
"Hả?" Mọi người lại rơi vào trầm tư, tuy họ chưa từng mua cửa hàng, nhưng là người chơi cao thủ, những người này vẫn có hiểu biết về mua bán cửa hàng, nếu muốn giao nhận cửa hàng, tất phải đến cửa hàng gặp mặt NPC trong tiệm mới được, lúc này ngõ hẻm thành nam đã bị người của Thiên Đường Cực Lạc bao vây chặt chẽ, những người Toàn Chân Giáo này bất kể ra sao đi nữa cũng đều không vượt qua được.
"Đưa quyền giao dịch cho em, em đi tiếp nhận!" Mục Tử Tiên nói.
"Bà xã, để em đi có được không?" Vương Vũ lo lắng hỏi.
Mục Tử Tiên nói: "Không sao, em là gương mặt lạ của Toàn Chân Giáo, hơn nữa họ cũng sẽ không làm khó một phụ nữ đâu đúng không?"
"Ta thấy được đó!" Vô Kỵ gật gật đầu nói.
"Được cái mẹ ngươi ấy, đương nhiên không phải vợ của ngươi!" Vương Vũ giận dữ... Về đẳng cấp với Mục Tử Tiên mà nói thì cũng không quan trọng, nhưng mà đây là mô phỏng toàn hệ thống, cảm giác bị người đánh chết vẫn rất chân thực, để vợ mình bị người ta đâm chém, Vương Vũ không làm được.
"Tôi đi với cô!" Dương Na lúc này cũng đứng dậy: "Tôi cũng là gương mặt lạ."
"Cô chỉ biết thêm phiền!" Vương Vũ vẫn không đồng ý.
Mục Tử Tiên cười nói: "Có Na Na ở đây sẽ không sao. Nếu bọn em chết rồi, các anh giết họ thêm mấy lần báo thù cho bọn em là được, mọi người đều là một đoàn thể, phải có sự chuẩn bị để hy sinh, mau đưa quyền giao dịch cho em đi."
"Chậc chậc, Ngưu tẩu vậy mà có giác ngộ cao hơn chúng ra nhiều..." Mọi người Toàn Chân Giáo đều sôi nổi cảm thán, họ chẳng qua chỉ là một nhóm nhỏ, từ trước đến nay luôn đánh thắng được thì đánh, không đánh lại được thì bỏ chạy, không hề có chút cảm thấy vinh dự đoàn thể gì, lúc này lại bị Mục Tử Tiên nói cho nhiệt huyết dâng trào.
"Được, được rồi..." Vương Vũ với Mục Tử Tiên vẫn luôn bảo gì nghe nấy, lúc này thấy Mục Tử Tiên nói có đạo lý, vì thế chần chừ một chút, giao quyền giao dịch cho Mục Tử Tiên.
Sau khi đưa quyền giao dịch cho Mục Tử Tiên, Vương Vũ lại nói: "Bà xã, em yên tâm, nếu họ dám động đến em, anh sẽ chặn đường giết họ mỗi ngày, giết đến khi họ không chơi được nữa mới thôi."
Mọi người Toàn Chân Giáo nghe thấy vậy, trên người dâng lên một tầng mồ hôi lạnh, trong lòng thầm mặc niệm thay Thiên Đường Cực Lạc.


Trang 117# 1

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất