Chương 104: Tuyệt đối...0 độ!
Nói xong, hai tay chứa đầy lôi đình của Bạch Thiên Hạo đập xuống mặt đất, một con Lôi Long rung động nhân tâm gào thét lao về phía Diệp Thiên Dật, bất cứ nơi nào nó đi qua, mặt đất của toàn bộ sân đấu võ đều bị cuốn bay lên, hơi thử vô cùng kinh người!
"Võ kỹ Địa giai! Bạch Thiên Hạo! Dừng tay!"
Tinh Vân Hải vô thức hét lên! Chiêu này tuyệt đối có thể giết chết Diệp Thiên Dật! Mặc dù hắn rất muốn Diệp Thiên Dật chết, nhưng hắn không thể trơ mắt nhìn Diệp Thiên Dật chết trong một trận tỷ võ!
Thế mà màn tiếp theo, hắn vừa định xông lên, lực lượng mà Diệp Thiên Dật bạo phát ra lạ khiến hắn dừng bước!
"Cái này...cái này ……"
Tất cả mọi người đồng tử thít chặt nhìn Diệp Thiên Dật.
Tóc mái và quần áo của hắn đang bay múa, trong một giây, mặt đất của sân đấu võ bên cạnh hắn vỡ nát, hòn đá lơ lửng, quay xung quanh người hắn, trong giây tiếp theo, toàn bộ nhà thi đấu ngay lập tức vỡ tan, tất cả đất đá đều bay lên, bao phủ lấy bọn hắn ở nơi đó! Cứ như thể họ đang chiến đấu trong một cơn bão cát, một cái chớp mắt tiếp theo, tất cả đá hóa thành hạt bụi, hạt bụi bị đóng băng thành tinh thể băng.
"Nhanh! Lui lại! Nhanh lui lại!"
Tinh Vân Hải hét lớn một tiếng!
Mọi người theo bản năng lui về sau, kéo xa khoảng cách!
Bạch Thiên Hạo cảm nhận được một cỗ lực lượng cực kỳ mạnh mẽ!
"Thập Long Thiên Lôi!"
Hắn nhanh chóng ngưng tụ, hai con Lôi Long lui về sau, hắn lại ngưng tụ mười con, phóng về phía Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật đứng ở nơi đó, ánh mắt kiên định nhìn phía trước.
"Ta không muốn chứng minh cái gì, ta cảm thấy làm một tên phế vật rất tốt, tiêu diêu tự tại, tự do tự tại, thế nhưng.... Ta nhất định phải thắng! Bởi vì... ta đã hứa với vợ ta rồi."
Diệp Thiên Dật nói xong nhắm mắt lại, trong lúc hắn nhắm mắt lại, môi khẽ nhúc nhích.
"Tuyệt đối ... 0 độ!"
Đồng tử Bạch Hàn Tuyết co rút lại! Trong tầm mắt của nàng, toàn bộ sân đấu võ đã bị phá hủy, tất cả cát đá lơ lửng xung quanh hai người, trong tích tắc, vô số hạt bụi biến thành tinh thể băng, trong khoảnh khắc khác, không khí như đông đặc lại, rồi một tia sáng trắng lóe lên trước mặt nàng, sau đó nàng không thể nhìn thấy bên trong nữa.
Chỉ có những lời sau cùng của Diệp Thiên Dật thật sâu rung động nội tâm của nàng!
Giờ phút này chỉ có bốn chữ ...
Thế giới hạch bình...
Khi khói bụi và ánh sáng tan biến, sương băng đọng lại vẫn chưa kịp tiêu tán, võ đài đã biến mất không thấy, mà giữa sân, thân ảnh hai người đổ xuống ở hai bên, cả hai đều đang quỳ nửa đó, trên người bê bết máu. .
"Ngươi ... trâu vãi!"
Bạch Thiên Hao chật vật ngẩng đầu lên nhìn Diệp Thiên Dật, sau đó ngã xuống ngay tại chỗ...
"Còn cần ... ngươi nói ??"
Sau đó Diệp Thiên Dật cũng ngã xuống.
"Nhanh! Nhanh xem bọn hắn có chuyện gì không!"
Sau đó Thi Gia Nhất, Tinh Vân Hải, Lý Bác Nhân mấy người cấp tốc xông tới.
"Cái này... cái này Diệp Thiên Dật phòng thích lực lượng gì vậy? Đây là Diệp Thiên Dật sao? Ta con mẹ nó sụp đổ!"
"Thật ... trước khoan nói ai thắng ai thua, sau này ta thật sự cũng không dám gọi Diệp Thiên Dật một tiếng phế vật nữa! Ta phục hắn rồi! Hắn đáng để chúng ta bội phục!"
"Đúng như Lý Bang nói, Diệp Thiên Dật luôn luôn ẩn nhẫn, hắn là một tên cặn bã không sai, nhưng bây giờ, hắn là tên cặn bã cực trâu !"
"..."
Mấy người Lâm Trường Thiên sững sờ đứng đó không thể tin được mọi thứ đã diễn ra trước mắt mình!
Mà những cô gái ái mộ Diệp Thiên Dật, tay nhỏ che miệng, khóe mắt ửng đỏ.
"Anh.. Anh Thiên Dật!"
Tinh Bảo Bảo cũng nhanh chóng chạy lên.
Bạch Hàn Tuyết đứng đó rất lâu không nhúc nhích.
Hắn thật sự vì theo đuổi mình mà đến mạng cũng không cần sao?
Còn có... Hắn làm sao mà làm được?
Thật lâu không thể bình tĩnh ...
Được……
Hắn thắng!
Hồi lâu sau, Diệp Thiên Dật mở to mắt rồi ngồi dậy.
Hít…
Hắn hít vào một hơi thật sau, cả người chỗ nào cũng đau.
Lúc này, Bạch Hàn Tuyết và Diệp Tiên Nhi đi đến bên cạnh Diệp Thiên Dật.
“Tiểu Dật, không sao chứ?”
Diệp Thiên Dật nhìn quanh bốn phía.
“Đây là đâu?”
“Phòng y tế của học viện Thiên Tinh.”
Diệp Thiên Dật gãi gãi đầu.
Tin tức này đã lan truyền khắp thành Thánh Thiên Thủy, khi mà Diệp Tiên Nhi biết tin này, nàng còn không thể tin được, mãi đến khi chạy tới đây mới tin được.
Cuối cùng là hắn đã trải qua những gì? Bạch Hàn Tuyết cũng hỏi nàng, nàng cũng không biết câu trả lời.
“Kết quả sao rồi?”
Diệp Thiên Dật khẩn trương hỏi.
“Ngươi thắng rồi!”
Bạch Hàn Tuyết nhìn Diệp Thiên Dật rồi nói.
Giờ phút này trong mắt nàng Diệp Thiên Dật là tên cặn bã, nhưng hắn thật sự có sức hấp dẫn! Luyện Thần cảnh thập giai đã có thể đánh bại anh trai của nàng, hắn đã tạo ra một huyền thoại!
Kết quả cuối cùng là Diệp Thiên Dật thắng, vì Bạch Thiên Hạo ngã xuống trước Diệp Thiên Dật.
Hai người đều không sao, linh lực và thể lực của Diệp Thiên Dật đều cạn kiệt, Bạch Thiên Hạo bị lực lượng cường đại đánh trúng vào, bị thương nặng hơn Diệp Thiên Dật, nhưng cũng không vấn đề gì.
“Vậy…?”
Sau đó Diệp Thiên Dật cười với Bạch Hàn Tuyết một cái đầy hàm ý, mà hàm ý này chỉ có hai người bọn họ mới hiểu được.
Sau khi Bạch Hàn Tuyết nhìn thấy thì xoay người đi ra.
“Ta đi thăm anh trai.”
Sau đó Diệp Thiên Dật nhìn về phía Diệp Tiên Nhi.
“Tiểu Dật, rốt cuộc thì ngươi…”
DiệpTiên Nhi bối rối trước tình huống của Diệp Thiên Dât, nàng sớm đã có một loại cảm giác, Diệp Thiên Dật hình như thay đổi rồi, nhưng mà có lúc lại cảm thấy không có thay đổi gì, nhưng màn tỷ thí ngày hôm nay, những gì Diệp Thiên Dật biểu hiện không còn giống như Diệp Thiên Dật trước đây.
"Lần trước ra ngoài, ta gặp được một thứ tốt."
Đôi mặt xinh đẹp của Diệp Tiên Nhi nhìn Diệp Thiên Dật.
“Vậy nói cách khác, hiện tại ngươi…?”
Diệp Thiên Dật run run bả vai, nói: “ Ít nhất thì cũng không còn là tên phế vật trước đây.”
Diệp Tiên Nhi lộ ra vẻ ngạc nhiên.
------
P/s: Các truyện mới của team
Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du
Tại Tận Thế Ta Nhặt Được Bảo Rương
Mỗi Ngày Ta Nhận Một Hệ Thống Mới
Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật
Phòng Giam Siêu Quái Vật