Chương 115: Lão tử tiễn ngươi sang Tây Thiên
“Này, cũng không phải hôn môi, với lại hai chúng ta là người yêu mà, hôn má một cái thôi mà, cứ xem như là ngươi không cẩn thận đụng phải ta một cái thôi, cũng không có gì đúng không? Ngươi nói cái này ngươi cũng không đồng ý, đến lúc đó ở trước mặt chị ta hai chúng ta cũng không thể hiện ra dáng vẻ ân ái, nàng còn tin sao?”
Bạch Hàn Tuyết khẽ thở dài một hơi.
Cũng đúng, người yêu mà, chỉ là chạm vào mặt hắn thôi mà, cũng không có gì lớn.
“Được thôi.”
Trong lòng Diệp Thiên Dật vui mừng.
Cho dù chuyện gì, có lần thứ nhất thì sẽ có lần thứ hai, lần thứ nhất khó, nhưng về sau chắc chắn càng ngày càng đơn giản, trước tiên hôn má, về sau......ha ha ha......
Diệp Thiên Dật dự định muốn ở cùng nàng một tuần, một tuần sau đặc biệt nửa đêm đưa nàng đi xem phim, ăn khuya, lúc nửa đêm mười hai giờ hơn một giờ, đến lúc đó...... Cố ý làm mất chìa khóa trong nhà, sau đó chỉ có thể ở khách sạn, ha ha ha......
Diệp Thiên Dật đưa mặt mình tới, Bạch Hàn Tuyết nhìn thoáng qua nửa bên mặt vô cùng anh tuấn, chậm rãi nhắm mắt lại, lông mi dài run nhè nhẹ chứng minh nội tâm của nàng không bình tĩnh, sau đó nàng chậm rãi tới gần.
Ngay tại lúc đến gần gương mặt Diệp Thiên Dật, Diệp Thiên Dật cảm giác được hơi thở nhè nhẹ của Bạch Hàn Tuyết, cửa phòng đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa, sau đó Bạch Hàn Tuyết mở mắt ra dời đi.
“Lão tử đ* cả nhà ngươi!”
Diệp Thiên Dật nhịn không được mắng ra miệng!
Thời điểm then chốt thế này, ai lại mẹ nó đến gõ cửa trùng hợp như vậy?
Sau đó Diệp Thiên Dật nổi giận đùng đùng ra mở cửa.
“Ngươi chính là Diệp Thiên Dật đúng không? Lão phu là Gia Cát Thanh Thiên!”
Gia Cát Thanh Thiên nhìn Diệp Thiên Dật.
“Gia Cát Thanh thiên? Tiểu gia ta con mẹ nó tiễn ngươi về Tây thiên!!”
Diệp Thiên Dật giận đùng đùng xông tới.
Gia Cát Thanh thiên: ???
Không phải chứ...... danh hào này của mình sao lại không dùng được vậy?
“Này này này, ngươi làm gì đấy? Quân tử động khẩu không động thủ, ngươi động thủ lão phu sẽ kêu lên đấy!”
Gia Cát Thanh Thiên bị Diệp Thiên Dật kéo cổ áo đè lên tường.
“Con mẹ nó...... Ta sắp thành công rồiiiiiiii!!”
Diệp Thiên Dật muốn điên lên!
“Còn không buông tay ra lão phu kêu lên đấy!”
Lúc này Bạch Hàn Tuyết đi ra, Gia Cát Thanh Thiên nhìn thấy Bạch Hàn Tuyết, trong nháy mắt thân ảnh thoát khỏi khống chế của Diệp Thiên Dật, đi tới trước mặt Bạch Hàn Tuyết.
“Ô, vị cô nương xinh đẹp này, xem bói không? Ta chính là Thần toán Gia Cát tính được chuyện thiên hạ, chủ yếu tính toán kết cấu cơ thể con người, lão phu thấy trán ngươi biến thành màu đen, chỉ sợ ít ngày nữa sẽ xảy ra tai họa đẫm máu.”
Diệp Thiên Dật: “......”
“Ngươi tính con mẹ nó! Có bị cũng tiểu gia ta làm cho nàng đẫm máu, đồ điên này?”
Diệp Thiên Dật kéo hắn ra đằng sau!
ĐM! Cái này lão lưu manh còn dám chiếm tiện nghi Tiểu Hàn Tuyết của hắn?
Bạch Hàn Tuyết: “......”
Tiểu lưu manh gặp được lão lưu manh?
Đọi đã? Hắn nói hắn là ai cơ? Thần Toán Gia Cát?
Diệp Thiên Dật mặc kệ hắn là ai! Mẹ nó chứ! Trêu ghẹo bạn gái mình! Ta giết chết ngươi!
“Ta nói tên nhóc ngươi, quân tử động khẩu không động......”
“Còn động khẩu? Ngươi muốn để tiểu gia hôn ngươi à? Còn nữa, ta không phải quân tử, là cặn bã !”
“Diệp Thiên Dật, ngươi dừng tay!”
Bạch Hàn Tuyết đi nhanh tới kéo Diệp Thiên Dật lại.
“Vợ à, hắn đùa giỡn ngươi.”
Diệp Thiên Dật khó chịu nói.
Bạch Hàn Tuyết sau đó cung kính thi lễ với Thần toán Gia Cát:
“Tiền bối là Gia Cát Thanh Thiên?’
Diệp Thiên Dật gãi đầu một cái.
Gia Cát Thanh Thiên, ai vậy? Nghe qua ở đâu rồi ấy.
Gia Cát Thanh Thiên vỗ vỗ quần áo mình bị Diệp Thiên Dật làm loạn, sau đó vỗ ra một đống bụi.
“Khụ khụ ——“
Diệp Thiên Dật không nhịn được ho khan, vội vàng khoát tay lui về sau.
“Chính là lão phu.”
Gia Cát Thanh Thiên ngẩng đầu lên.
“Bái kiến Gia Cát tiền bối.”
Bạch Hàn Tuyết sau đó vội vàng kéo Diệp Thiên Dật, ra hiệu để hắn cũng vội vàng hành lễ.
Đây chính là Gia Cát Thanh Thiên đấy, Bạch Hàn Tuyết quả thật kinh ngạc cực kỳ, hôm nay rốt cuộc là thế nào vậy? Đầu tiên là gặp được Đại trưởng lão Tiên Nhất Môn, Ngụy Trường Sinh, giờ lại gặp được người tạo ra giới tự nhiên trong truyền thuyết, thần toán tính thiên mệnh Gia Cát, bởi vì Thần toán Gia Cát vừa mới thoát khỏi khống chế của Diệp Thiên Dật, thuật pháp trong nháy mắt kia nàng nhìn thấy rồi, hắn tuyệt đối là cao thủ, cho nên Bạch Hàn Tuyết rất hoảng! Diệp Thiên Dật này còn muốn đánh hắn, cái này không phải tìm chết sao?
“Xí.”
Diệp Thiên Dật “xí” một tiếng.
Biết đại khái, xem ra là người thứ hai làm nhiệm vụ trong hệ thống, nhưng cho dù ngươi tới giúp ta nâng cao cảnh giới, ngươi dám đùa giỡn Tiểu Hàn Tuyết, Diệp Thiên Dật tất nhiên cảm thấy khó chịu.
“Tiểu tử, ngươi gặp phải chuyện lớn rồi ta nói cho ngươi biết!”
Chân phải Thần toán Gia Cát theo thói quen nhấc chân phải gãi gãi bắp chân trái nói với Diệp Thiên Dật.
“Gia Cát tiền bối, Thiên Dật hắn không biết ngài, xin tiền bối tha thứ, tiền bối mau tới đây, mau vào đi, vãn bối rót trà cho người.”
Bạch Hàn Tuyết kính cẩn nói, nàng đang cố gắng hết sức để cứu mạng Diệp Thiên Dật!
“Vẫn là cô gái nhỏ như ngươi thấu tình đạt lý. Lão phu đúng lúc vừa đói vừa khát. Thấy ngươi lễ phép như vậy, lão phu không thèm so đo với tên tiểu tử hồ đồ này!”
Thần toán Gia Cát vuốt ria mép của mình hài lòng nói, sau đó trừng Diệp Thiên Dật một cái, Diệp Thiên Dật không chút sợ hãi trừng lại!
Má nó! Tiểu tử này thật là cả gan làm loạn mà.
“Mời tiền bối.”
Bạch Hàn Tuyết sau đó mở cửa đi vào làm một động tác mời.
Thần toán Gia Cát hắng giọng một cái sau đó một dáng vẻ lão gia đi vào bên trong.
Diệp Thiên Dật theo sát sau lưng Bạch Hàn Tuyết.
Rầm ——
Sau đó trực tiếp đóng cửa lại, Thân toán Gia Cát suýt chút nữa đụng đầu vào cửa.
Thần toán Gia Cát: ???
Mẹ nó chứ......
Bạch Hàn Tuyết một mặt kinh ngạc nhìn Diệp Thiên Dật.
“Diệp Thiên Dật, đấy là Thần toán Gia Cát đấy, ngươi không phải không biết đấy chứ? Ngươi đang làm gì vây?”
“Nhìn hắn khó chịu, lại dám đùa giỡn ngươi!”
Diệp Thiên Dật nhún vai.
Bạch Hàn Tuyết: “......”
Không phải chứ, Diệp Thiên Dật này tính tình cũng quá mức trẻ con?