Chương 119: Tiếng sáo trên đài Phượng Hoàng
Gia Cát Thanh Thiên muốn chửi ầm lên! Ghét thế chứ! Giá trị của một viên Đại Quy Nguyên Đan là không thể tưởng tượng được! Nhưng……
Những lá bùa chú của hắn lại còn có giá trị nhiều hơn nữa!
Sau đó hắn ta lấy ra một viên nữa và ném cho Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật cười, rồi nhận lấy.
Năm phút sau, Diệp Thiên Dật nhìn hắn một cách vô tội.
"Lại không tăng cấp?"
Gia Cát Thanh Thiên kêu lên.
"Có phải là đồ giả không đấy?"
"Lão phu..."
Gia Cát Thanh Thiên hai tay run rẩy lấy ra một viên Đại Quy Nguyên Đan khác.
Năm phút sau ...
"Ta giết chết mẹ ngươi bây giờ!"
Gia Cát Thanh Thiên rống lên!
"Aiya, có vẻ như cánh tay của ta lại đau rồi ..."
Gia Cát Thanh Thiên: "..."
Hai tay Gia Cát Thanh Thiên run lên, đau lòng lấy ra một cái lọ ngọc nhỏ, đổ lên lòng bàn tay, sau đó lại lấy ra một viên Đại Quy Nguyên Đan nữa, lại ngập ngừng đổ ra hai lần nữa ...
Không... Không còn nữa! Đại Quy Nguyên Đan hết rồi! !
Gia Cát Thanh Thiên đứng đó ...
Không! ! !
Hắn ngày nào cũng ăn một bữa bỏ một bữa, ngày nào cũng lập sạp nhỏ xem bói mà cũng không có mấy khách, đều là bán Đại Quy Nguyên Đan để lấy tiền, hôm nay lại hết rồi sao?
Chết tiệt! Rốt cuộc ai đã làm ra cái tiên thuật này cơ chứ! !
"Hehe ..." Diệp Thiên Dật mỉm cười xòe tay ra trước mặt hắn.
Gia Cát Thanh Thiên nghiến răng ném viên Đại Quy Nguyên Đan cuối cùng cho Diệp Thiên Dật.
"Nếu không thăng cấp được nữa, lão phu sẽ giết ngươi!"
"Sắp xong rồi sắp xong rồi!"
Sau đó Diệp Thiên Dật nhận lấy nó và nhắm mắt lại!
Mười phút sau……
Bùm soẹt ...
Phía trên không trung, một đám mây giông ngưng tụ! Gia Cát Thanh Thiên kinh ngạc nhìn lên.
Đây chẳng lẽ là... Thiên Phạt Chi Lôi mà tên tiểu tử này đã thu hút sao?
Hắn chỉ biết rằng võ giả thăng cấp Thiên Tôn cảnh mới dẫn đến Thiên Phạt Chi Lôi, ý nghĩa của Thiên Phạt Chi Lôi chính là ngươi đã thu hút được sự chú ý của Thiên Đạo, Thiên Đạo phát ra Thiên Phạt Chi Lôi để thử ngươi, nếu ngươi không hack mà có thể tiến tới Thiên Đạo cảnh, cũng có nghĩ đây là bước đầu tiên được Thiên Đạo công nhận, nghe nói Thiên Phạt Chi Lôi sẽ ngưng tụ mấy ngày mấy đêm khi tiến vào Thiên Đạo cảnh, có thể tưởng tượng được sức mạnh vĩ đại chừng nào, hắn cả đời này chưa từng thấy người nào tiến vào Huyền Thiên cảnh lại có thể dẫn tới Thiên Phạt Chi Lôi cả...
"Tên nhóc này... ngươi rốt cuộc là yêu quái phương nào!"
Gia Cát Thanh Thiên mở to mắt nhìn Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật từ từ mở mắt ra.
"Ừm ... lão lưu manh, ngươi có thể giúp ta chặn sấm sét được không? Chắc ta không ngăn được."
Diệp Thiên Dật nói.
Gia Cát Thanh Thiên; "..."
Đồ khốn! Xem ta là cái gì? Một công cụ à?
Ầm--
Một tiếng sấm xuyên qua không trung và rơi xuống.
Vút ...
Cùng lúc đó, Gia Cát Thanh Thiên nhảy ra tát về phía bầu trời.
Bùm
--
Một vụ nổ ở trên không ...
"AAAA--"
Cùng lúc đó, linh khí của Diệp Thiên Dật đang bốc lên mạnh mẽ, Diệp Thiên Dật hít một hơi thật sâu, cảm nhận được sức mạnh đáng sợ trong cơ thể mình đang ngày càng gia tăng, đồng thời cảm nhận được luồng nguyên khí của thiên địa không ngừng xâm nhập vào cơ thể mình trong bán kính hơn mười km.
Gia Cát Thanh Thiên rơi xuống đất và ngã vào một cái hố lớn với một làn khói đen bốc ra mờ ảo.
Tay của Diệp Thiên Dật từ từ buông xuống, hắn hít một hơi dài, mở mắt lần nữa, một tia sáng phóng ra.
Huyền Thiên cảnh! Đây có phải là sức mạnh của Huyền Thiên cảnh? Sảng khoái! !
Gia Cát Thanh Thiên đầy căm hận bò ra ngoài, nhìn Diệp Thiên Dật như một con quái vật!
Làm thế nào mà hào quang thăng cấp đến Huyền Thiên cảnh có thể mạnh như thế này được? Thằng nhóc này mạnh cỡ nào vậy chứ? Chẳng trách mà cần đến bốn viên Đại Quy Nguyên Đan mới có thể thăng cấp... hơn nữa hôm nay cường độ sấm sét cũng quá mạnh rồi?
Diệp Thiên Dật đứng dậy và cười toe toét.
"Cảm ơn tiền bối!"
"Cút đi! Đừng có mà để lão phu gặp lại ngươi! Bằng không lão phu cùng ngươi xuống địa ngục!"
Sau đó Gia Cát Thanh Thiên co chân phải lên gãi gãi bắp chân trái, trên mặt đất hiện ra một cái trận đồ âm dương bát quái chậm rãi xoay tròn, sau đó hắn biến mất ngay tại chỗ.
Hắn ta rời đi! Hắn ta nhất định phải rời đi! Thành Thánh Thiên Thủy này là một nơi không may mắn và Diệp Thiên Dật này là một tên quá đáng sợ.
Sau đó khóe miệng Diệp Thiên Dật khẽ co giật.
"Xin mời nạn nhân tiếp theo!"
"Ting....
Diệp Thiên Dật: "..."
"Thoải mái quá, về nhà ngủ với bé Hàn Tuyết nào."
...
Đại lục có bốn đại tiên môn, tám đại tông phái, hai đại tà phái, cái gọi là tà cũng không phải là tà trong từ tà ác, bọn họ cũng có thể diệt ác giúp thiện, hoặc cũng có thể giết người không chớp mắt, rất tùy ý cho nên mới gọi là tà phái. Tà Tông là một trong hai tà phái, mặc tà phái không phải là tà giáo hay là ma giáo, nhưng ở trong mắt một số người, khác biệt lớn nhất của bọn họ so với các tông phái khác của đại lục là hai đại tà phái không có quy củ gì, và ý nghĩa tồn tại của hai tà phái này cũng không phải là để bảo vệ đại lục, vì cái gì sao, cũng không ai biết, mặc kệ làm gì, cũng chỉ làm theo ý thích của mình. Đúng vậy, một thế lực như Nguyệt Thần Cung, chỉ cần ngươi làm điều gì có thể gây tổn hại đến đại lục, tám đại tông phái và bốn đại tiên môn kia sẽ công kích ngươi ngay lập tức! Quan niệm khác với bốn đại tiên môn, cho nên coi như một nửa đối lập.
Tuy nhiên, hai tà phái đều vô cùng mạnh mẽ, lực lượng của mỗi tà phái không hề yếu hơn bất kỳ tiên phái nào, người ta càng đồn rằng thực lực của người đứng đầu tà phái có thể xứng với sức mạnh tổng hợp của các cao thủ của bốn đại tiên phái.
Vào lúc này, tại nơi ở của Thánh Nữ của Tà Tông, một cô gái trẻ mặc váy trắng đang ngồi trên rìa vách đá thổi tiêu, không biết là quá cao hay thế nào, màn đêm đen... làn gió nhẹ nhàng thổi qua mái tóc dài của nàng, nếu Diệp Thiên Dật ở đó chắc hẳn đã bị sốc, bởi vì bài hát nàng đang thổi là đến từ trái đất, và nó có tên là... "Tiếng sáo trên đài Phượng Hoàng".