Chương 153: Người ta muốn mà...
Sau đó Thi Gia Nhất muốn gọi Bạch Hàn Tuyết, nhưng bị Diệp Thiên Dật chặn ngang; "Này, ngươi vẫn chưa trả lời ta cơ mà, cho ngươi hai vé luôn, cho ta một đêm thôi mà, có được không?"
"Được rồi được rồi, đừng làm phiền ta nữa."
"Ngươi nói rồi đấy nhé."
Khóe miệng Diệp Thiên Dật khẽ cong lên.
Đã đến lúc hệ thống u Thần thể hiện rồi.
"Ngay sau đây, màn hình lớn sẽ rút ra một cách ngẫu nhiên, sau đó xin những vị trúng giải lưu lại một lát, sau buổi hòa nhạc, giải thưởng sẽ được trao cho các vị." Liễu Thiển Thiển nói, sau đó màn hình lớn quay qua các dãy số, và cuối cùng dừng ở ...
Số 521, Hàng 3, Khu A.
"Ting ... u Thần kích phát, giá trị cuồng ngạo +20000."
Diệp Thiên Dật khẽ nhếch khóe miệng.
“Số 521, Hàng 3, Khu A, xin chúc mừng vị khán giả này.” Liễu Thiển Thiển cười nói.
Thi Gia Nhất kích động nhìn tấm vé của mình, số 520! ! Ahhhhh! Gần sát nút luôn, mà khoan đã...
Sau đó nàng nhìn sang Diệp Thiên Dật.
Tên Diệp Thiên Dật này là số 521!
Đệt! Tên này có phải là quá may mắn không chứ?
“Để cái này cho ngươi đấy, nhớ cho ta ấy ấy nhé.” Diệp Thiên Dật cười.
Thi Gia Nhất: "..."
Bạch Hàn Tuyết cũng nhìn Diệp Thiên Dật, mọi người ở trước và sau cũng đều đang nhìn Diệp Thiên Dật, Tinh Bảo Bảo nhìn Diệp Thiên Dật với vẻ ngưỡng mộ, anh Thiên Dật đúng là người giỏi nhất, lại có thể được chọn trúng với tỉ lệ nhỏ như vậy...
"Lần rút thăm thứ hai sẽ được bắt đầu ngay sau đây."
Màn hình lớn tiếp tục quay ...
Sau đó, có một sự kiện làm náo động cả đám người.
"Lại là số 521, dãy 3, khu A? Ôi trời? Vận may của anh bạn này quá bất cmn thường rồi đúng không? Hai lần liên tiếp, tỷ lệ nhỏ nhoi này cũng có thể trúng được sao?"
Liễu Thiển Thiển và Liễu Khuynh Ngữ nhìn nhau, sau đó Liễu Thiển Thiển cũng bất lực nói: "Vị khán giả này hình như đã hơi may mắn một chút, nhưng cũng đành chịu thôi. Cho dù một người giành được hai tấm vé mời thì cũng không thể xóa bỏ kết quả được, dù sao thì chắc hắn cũng có bạn, vậy mọi người hãy cầu nguyện vận may của mình cho tấm vé thứ ba vậy”.
Bên cạnh Thi Gia Nhất, Họa Thủy và Bạch Hàn Tuyết há hốc miệng, không phải chứ? Tên này có quá may mắn rồi không?
Tinh Bảo Bảo lại nhìn Diệp Thiên Dật một lần nữa, trong đôi mắt to tròn của nàng càng thêm phần ngưỡng mộ.
"Ta sẽ đưa cho ngươi cả hai tấm, ngày nào tiện thì ta sẽ báo sau nha." Diệp Thiên Dật cười và nói với Thi Gia Nhất.
Thi Gia Nhất: "..."
Thi Gia Nhất còn chưa kịp trả lời thì ngay sau đó toàn bộ khu vực xung quanh đã chìm trong náo động!
"Lại là Số 521, Hàng 3, Khu A? Lại là hắn ta? Không phải chứ... cái quái gì đang xảy ra vậy?"
"Cố tình làm trò hay sao? Không đúng, Liễu Khuynh Ngữ không phải người như vậy, hơn nữa nếu cứ mặc định rõ ràng như vậy thì nhìn cũng giả quá rồi, đúng không?"
"Chà! Phải không đây? Là do hắn may mắn thật sao? Ta khóc đây!"
"..."
Thi Gia Nhất:? ? ?
Bạch Hàn Tuyết:? ? ?
Họa Thủy:? ? ?
Vâng, họ chết lặng! Đối với Mộ Thiên Tuyết...
Nàng ấy liếc nhìn Diệp Thiên Dật nhiều hơn.
Cảm thấy chẳng có gì lạ cả, nếu như mình muốn thì chuyển động tâm trí của mình một chút thôi, mười tấm cũng đều có thể là của hắn cả mà.
Liễu Thiển Thiển và Liễu Khuynh Ngữ cũng có chút gượng gạo, họ thực sự không làm gì cả...
“Vui lòng đợi, ta sẽ yêu cầu nhân viên kiểm tra xem hệ thống có vấn đề gì không.” Liễu Thiển Thiển cười nói.
Một phút sau, nàng ấy nói: "Không có vấn đề gì với hệ thống cả. Có lẽ vị khán giả này đã cứu cả dải ngân hà ở kiếp trước của hắn thì phải. Với xác xuất nhỏ như vậy mà vẫn có thể rút thăm trúng hắn đến ba lần, vậy chúng ta hãy đến vòng thứ tư thôi."
"Ting ... u Thần kích phát."
Tất cả mọi người:? ? ?
"Ting ... u Thần kích phát."
Tất cả mọi người:? ? ?
Liên tiếp mười lần, tất cả đều là ghế 521, hàng 3, khu A.
"Điều này……"
Liễu Thiển Thiển và Liễu Khuynh Ngữ sững sờ, như thế này là quá bất khả thi rồi? Thi Gia Nhất và những người khác cũng đều sững sờ, đây là tình huống gì đây chứ? Mọi người càng thêm hoang mang! Chà! Đó có phải là một chiêu trò nào đó chăng?
"Chuyện này... Ta cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng sự thật là cả mười lần rút thăm đều trúng vào cùng một người, hệ thống cũng không bị hư hỏng, mọi người hãy tin tưởng chúng tôi thật sự không có chuyện gì sai sót trong lần quay rút thăm này cả, nếu không thì quá rõ ràng rồi, bây giờ thực sự không còn cách nào khác, ta chỉ có thể nghĩ rằng đó là quyết định của Chúa, sau đó, đợi buổi hòa nhạc kết thúc và mời vị khán giả này vào hậu trường để nhận... 10 vé mời của hắn thôi. "
Liễu Thiển Thiển và Liễu Khuynh Ngữ cũng không biết phải nói gì, điều này thật là kỳ lạ.
Bạch Hàn Tuyết ngạc nhiên nhìn Diệp Thiên Dật, chẳng lẽ kiếp trước Diệp Thiên Dật đã cứu dải thiên hà thật sao? Lúc ban ngày, nàng đã cảm thấy vận may của Diệp Thiên Dật thật kỳ lạ, và bây giờ ...
Thi Gia Nhất lại không quan tâm đến điều này, nàng chỉ đang rất ngạc nhiên! Sau đó nàng ôm lấy cánh tay của Diệp Thiên Dật và đung đưa đung đưa qua lại nũng nịu.
Diệp Thiên Dật nói chắc hắn ta đã cứu được dải ngân hà, nếu không thì chắc là do trông hắn ta quá đẹp trai?
"Anh Thiên Dật ưiii... Người ta muốn có 1 tấm vé mời thôi mà... anh cho người ta một cái đi..."
Thi Gia Nhất tung chiêu làm nũng, giọng nói nhão đến mức khiến người ta càng choáng váng hơn nữa.
Tất nhiên là Bạch Hàn Tuyết đã nhìn thấy cảnh này vài lần rồi, nên nàng cũng biết rằng cô Thi cũng rất như vậy.
Nhưng... nàng ấy cũng muốn...
Diệp Thiên Dật khẽ chạm vào chóp mũi.
"Gọi bố nghe chơi."
"Bố ơi~"
Thi Gia Nhất gọi một cách gượng gạo mà không có bất kỳ do dự nào.
Diệp Thiên Dật: "..."
Bên cạnh, Họa Thủy há hốc miệng, Ặc!! Cô Thi, lượm cái liêm sỉ của cô lên dùm đi.
"Thế có cho ấy không?"
"Bố à ~ người ta không muốn làm thế đâu mà, người ta chỉ muốn có một tấm vé mời thôi, ứ ừ không chịu đâu..."
Diệp Thiên Dật "..."
Shittt, không chịu nổi, không chịu nổi nữa rồi!
Bạch Hàn Tuyết cũng ngồi ngẫn ra nhìn cảnh tượng xảy ra trước mắt, nàng cũng sẽ phải làm nũng như này để có được tấm vé mời của Diệp Thiên Dật sao? Khônggggggggg!!
"Được, được rồi, vậy cô phải đồng ý với tôi, ba ngày sau hễ gặp lại tôi là phải gọi ta là bố đấy."
“Được!” Thi Gia Nhất lại gật đầu lia lịa.
"Được rồi, lúc đó ta sẽ cho ngươi một vé."
"Yayyy!"
Thi Gia Nhất khẽ nhếch khóe miệng, thở phào nhẹ nhõm!
Mất liêm sỉ thì mất thôi, dù sao nàng cũng là người không có liêm sỉ thì đâu có cái gì đâu mà mất, hà hà, chuyện này cũng chẳng là gì cả, gọi hắn mấy câu bố ơi bố à thôi mà, cũng có mất đi cục thịt nào đâu mà sợ? Ta thực sự không hiểu những em gái thề sống chết cũng không chịu gọi, có gì đâu nào? Sớm muộn gì ngươi cũng phải gọi một người không phải cha ngươi là cha mà thôi...
Sau đó Thi Gia Nhất hài lòng cầm lon Coca lên và uống vài ngụm.
"Ta cũng muốn đi."
Mộ Thiên Tuyết liếc nhìn Diệp Thiên Dật và khẽ nói.