Chương 243: Ta có một suy đoán
Diệp Thiên Dật suy nghĩ ...
Dù sao thì cũng đã có nhiều người thử như vậy rồi, hắn thử một chút chắc là cũng không sao đâu? Biết đâu hắn lại làm được thì sao? Đây chính là cách duy nhất rút ngắn quan hệ với Nữ hoàng Cửu Thiên.
Hắn thật sự cũng không không quá chắc chắn, những người đại đỉnh cấp này đều không có biện pháp, hắn cũng chỉ có thể thử xem vận may thôi, không thành thì không thành.
Ánh mắt mọi người nhìn về phía Diệp Thiên Dật, sao đó đồng loạt lộ ra vẻ giật mình.
Các y sĩ kia kia nhao nhao cười nhạo.
Nói thật, tuy rằng nhìn mặt bắt hình dong là không đúng, bọn họ cũng biết, nhưng con đường hành y này, kinh nghiệm là điều rất quan trọng, bọn họ sống mấy chục năm, cả trăm năm, thậm chí như Tổ Bà người sống cả nghìn năm đều không có biện pháp, thiếu niên này cũng muốn thử sao?
Nếu hắn muốn thử như bọn họ lúc nãy thì không sao, nhưng ngay cả Quỷ Y Tổ Bà đều không có biện pháp, lúc này hắn lại nói thử, vậy lại khiến người ta cảm thấy quá khoa trương, người này chắc là muốn gây sự chú ý.
Đúng vậy, Diệp Thiên Dật quả thật là muốn gây sự chú ý, nhưng không muốn thu hút họ, hắn chỉ muốn thu hút sự chú ý của Nữ hoàng Cửu Thiên mà thôi.
Các cô gái ái mộ vẻ đẹp trai của Diệp Thiên Dật đều dùng ánh mắt phát sáng nhìn về phía Diệp Thiên Dật.
Các nàng mặc kệ, đẹp trai như thế lại còn biết y thuật, đúng là quá lợi hại.
Liễu Khuynh Ngữ và Liễu Thiển Thiển khẽ cau mày.
Anh Diệp có biết y thuật không?
Tử Yên Nhiên thì nhếch khóe miệng.
Nàng thật không hiểu người đàn ông đẹp trai này, hắn rốt cuộc là đang muốn gây sự chú ý hay chỉ đơn thuần là muốn thử thôi? Nói thật, nàng cũng không xác định được.
Tử Ninh Thành và Liễu Thiên Hải cũng cau mày.
Hắn không phải là loại người đó chứ? Thiên mệnh chi tử có thánh quang bao bọc, không nên...
Nhưng là lúc này nghe lời nói của Diệp Thiên Dật khiến người ta không thể không hoài nghi, hắn xác thực nhìn có vẻ không tầm thường, nhưng dù sao thì tuổi tác, lịch duyệt cũng có thể thấy là không đủ, nếu như là phương diện khác thì còn dễ nói, nhưng về mặt y thuật...
Nói thật ngay lúc này Diệp Thiên Dật khiến Liễu Thiên Hải, Tử Ninh Thành đều có chút thất vọng.
"Xùy--"
Long Trung Thiên bật cười một tiếng.
"Ta nói này cậu Diệp, ngươi đúng là muốn gây sự chú ý đến điên rồi à? Ngay cả tiền bối Quỷ Y Tổ Bà cũng không có cách nào, không một vị tiền bối nào ở đây có cách trị, thậm chí rất nhiều tiền bối phía dưới, sau khi Quỷ Y Tổ Bà nói không có cách đều đã chùn bước, mà ngươi lại còn nói muốn thử xem? Không phải bản thiếu nói bậy gì, ngươi bao nhiêu tuổi? Ngươi rốt cuộc có biết y thuật không?
"Không được nói xấu anh Diệp!"
Một cô gái đứng dậy quát vào mặt Long Trung Thiên.
"Đúng vậy! Ngươi không được phép nói xấu anh Diệp!"
Một cô gái khác lại đứng lên.
Long Trung Thiên: "..."
Đậu xanh!
Cạn lời!
Diệp Thiên Dật này đẹp trai như vậy sao? Khiến các ngươi dám ở trước mặt Nữ hoàng Cửu Thiên, tại trước mặt tất cả trưởng bối như này che chở hắn sao? Mé!
Một đám đàn bà ngu xuẩn!
"Không phải là lão phu thành kiến gì, nhưng mà một người bình thường nào cũng đều có thể hiểu, một thiếu niên khoảng hai mươi tuổi thì làm sao có thể dò xét ra được? Chúng ta những người này sống mấy chục năm, trăm năm thậm chí nghìn năm cũng không có biện pháp, đây là một loại ý thức chung! Thật không cần thiết đi lên.”
Một lão giả lắc đầu nói.
"Đúng vậy, người anh em này cũng không cần lãng phí thời gian nữa, có thời gian chẳng bằng chúng ta cùng nhau bàn bạc một chút, tiếp thu ý kiến hữu ích, cũng có thể góp sức giúp Nữ hoàng bệ hạ.”
Lại một lão giả khác nói.
“Tiểu tử, không cần thiết đi lên nữa đâu.” Quỷ Y Tổ Bà nhìn Diệp Thiên Dật thản nhiên nói một câu, đôi mắt đục ngầu của nàng lờ mờ cảm giác người này không tầm thường, nhưng hành y thật sự cần nhìn tuổi tác, thật không phải bọn họ cố ý bôi nhọ Diệp Thiên Dật, đây là lẽ thường, hắn có ý đồ muốn biểu hiện bản thân quá rõ ràng, thực sự khiến hảo cảm của những người này trong nháy mắt giảm xuống.
Lúc này Diệp Thiên Dật mới cười nói: “Thử một chút, cũng không lãng phí bao nhiêu thời gian.” Sau đó Diệp Thiên Dật nhìn về phía Nữ hoàng Cửu Thiên nói: “Nữ hoàng bệ hạ, ý của người thì sao?
Nữ hoàng Cửu Thiên nhìn Diệp Thiên Dật.
Người đàn ông này thật đẹp đẽ, nếu như nàng gặp hắn lúc còn trẻ, thời điểm tâm còn bất ổn, Nữ hoàng Cửu Thiên cảm giác mình có thể cũng đắm chìm vào, sức hấp dẫn của người này đối với nữ giới quá lớn, cho dù là nàng hiện tại nhìn hắn đều có chút cảm giác.
"Tiểu cô... để anh trai kia thử đi."
Cô bé kéo cánh tay Nữ hoàng Cửu Thiên thẹn thùng nói một tiếng.
Diệp Thiên Dật: "..."
Đuma! Không phải chứ! Mị lực đáng chết này của hắn, cô bé con cũng chịu không nổi sao?
"Ừm... Vậy thử chút đi, dù sao cũng không mất bao nhiêu thời gian."
Nữ hoàng Cửu Thiên khẽ nói.
"Đa tạ Nữ hoàng bệ hạ thành toàn!"
Sau đó Diệp Thiên Dật bước đến ngồi bên cạnh cô bé, cô bé vui vẻ vươn cánh tay nhỏ trắng nõn cho Diệp Thiên Dật.
“Thật ngoan.” Diệp Thiệt Dật bật cười.
“Anh trai thật là đẹp.” Cô bé ngọt ngào nói.
Mọi người: "..."
Nói thật, Diệp Thiên Dật cũng có chút ngượng ngùng rồi, Ặc! Bị một cô bé nhỏ xíu thế này khen cảm giác cứ là lạ sao ấy.
Sau đó Diệp Thiên Dật đặt tay lên mạch của nàng cảm nhận.
“Xùy--- còn ra vẻ.”
Long Trung Thiên cười lạnh một tiếng.
Hắn muốn chống mắt lên xem người này có thể nói ra cái gì.
Liễu Thiên Hải cũng âm thầm lắc đầu.
Tử Yên Nhiên mỉm cười nhìn cảnh này, không nói cái khác, tướng mạo hắn thật không thể có điểm nào để chê, mà nàng hiểu y thuật, khi nhìn thấy cử chỉ của Diệp Thiên Dật, nàng biết người này cũng hiểu y, hắn cũng không phải một mực đến thu hút sự chú ý.
Diệp Thiên Dật cau mày.