Chương 269: Học viện Cửu Châu Thánh (2)
Sự xuất hiện của Bạch Hàn Tuyết, Thi Gia Nhất và Họa Thủy bất ngờ thu hút sự chú ý của nhiều người xung quanh!
"Đệt! Hai cô gái kia thật là xinh đẹp! Họ thật là đẹp."
"Chỉ có hai thôi á? Cô bé nhỏ hơn kia cũng không tệ mà! Bọn họ cũng là học sinh mới sao? Chất lượng tân sinh năm nay có vẻ hơi khoa trương quá rồi nhỉ, đúng không?"
"Chờ đã, tên kia là ai? Hình như hắn đi cùng với ba cô gái kia thì phải!"
"..."
Từ xưa hồng nhan đều họa thủy, Diệp Thiên Dật, Thi Gia Nhất, Bạch Hàn Tuyết cùng Họa Thủy đã được định sẵn trở thành mục tiêu chú ý của công chúng, quên đi, họ cũng đã quen rồi.
Ánh mắt của Dương Sở Sinh nhìn thấy Diệp Thiên Dật, lông mày của hắn đột nhiên cau lại.
Sao lại là hắn ta?
Đúng vậy, hắn cũng rời thành Thánh Thiên Thủy, để khiến bản thân trở nên mạnh mẽ hết mức có thể báo thù cho nhà họ Dương, hắn đến đây, nhưng không ngờ trái đất này lại nhỏ như vậy, hắn ta cũng tới!
Diệp Thiên Dật cảm nhận một ánh mắt đang nhìn mình chằm chằm, đưa mắt nhìn xung quanh, nhưng không nhìn thấy ai.
"Cô Tử đến rồi !!"
"Trời ơi! Là cô Tử! Đây có phải là Tử Yên Nhiên, một trong tuyệt đại song kiêu ở thành Cửu Châu Thiên không? Quả là xinh đẹp."
"Nè nè, đừng nói nữa, đằng này có mấy người đẹp xem ra cũng không kém cạnh gì cô Tử đâu."
"..."
Tử Yên Nhiên bước ra khỏi Học viện, bên cạnh nàng có hai người đàn ông rất đẹp trai, Tử Yên Nhiên dùng đôi xinh mắt đẹp liếc nhìn đám đông, sau đó dừng lại trên người Diệp Thiên Dật.
Ánh mắt của nàng cũng rơi vào ba người Bạch Hàn Tuyết.
Lộ ra chút kinh diễm.
Chẳng trách tối hôm qua hắn có vẻ không hứng thú lắm với mình, thì ra xung quanh hắn đã có một người phụ nữ xinh đẹp như vậy rồi.
Sau đó khóe miệng Tử Yên Nhiên khẽ nhếch lên, nàng bước ra khỏi Học viện trong ánh mắt thèm thuồng và khao khát ngưỡng mộ của tất cả bọn đàn ông.
"Hi, Yên Nhiên..."
Một cậu con trai trong đám kia bắt chuyện với nàng, nhưng Tử Yên Nhiên phớt lờ, nàng đi thẳng đến chỗ Diệp Thiên Dật và đứng trước mặt Diệp Thiên Dật.
"Anh Diệp."
Tử Yên Nhiên cười nói với Diệp Thiên Dật.
Tất cả mọi người: ???
Mọi người tròn mắt.
Tân sinh này là ai? Lại có thể quen biết Tử Yên Nhiên?
Diệp Thiên Dật lúng túng sờ lên chóp mũi.
Cố tình, chắc chắn vì cô ta nhìn thấy Bạch Hàn Tuyết, Thi Gia Nhất, còn có Họa Thủy nến cố tình đến đây!
Hừ! Yêu tinh! Yêu nghiệt mà!
"Uh, ngươi cũng là học sinh của Học viện Cửu Châu Thánh à."
Diệp Thiên Dật ngượng nghịu cười.
Bạch Hàn Tuyết nhìn Tử Yên Nhiên một cái, cô gái này có khí chất quyến rũ như vậy... là đàn ông chẳng ai có cầm lòng được trước vẻ quyến rũ ấy, chỉ cần nhìn rồi suy nghĩ một chút thôi cũng đủ hiểu rồi.
Nhưng bọn họ đứng cùng nhau, trong mắt mọi người, bọn họ hoàn toàn không thể phân biệt được ai nổi bật hơn ai, đây mới là điều khoa trương nhất.
Thi Gia Nhất mỉm cười nhìn nàng.
Thật thú vị, Diệp Thiên Dật không hổ danh là Diệp Thiên Dật, mới đến thành Cửu Châu Thiên mấy ngày thôi mà hắn ta đã câu được cô em cao cấp này rồi?
Người đàn ông vừa nãy muốn bắt chuyện với Tử Yên Nhiên trước Học viện cau mày khi nhìn cảnh này.
Hắn nghe nói tối hôm qua hình như có một người khiến gia chủ Tử gia vô cùng hài lòng, hơn nữa còn cố ý muốn chọn hắn làm con rể, chính là hắn sao?
“Đúng vậy, không ngờ anh Diệp cũng đến tham gia khảo hạch tân sinh đấy.” Tử Yên Nhiên cười nói.
Khá bất ngờ, một người như vậy còn tới tham gia khảo hạch tân sinh, với năng lực của hắn, được Nữ hoàng Cửu Thiên coi trọng thì không cần thiết phải làm vậy.
Diệp Thiên Dật gật đầu.
"Vậy theo ta đến đây."
Nói xong, Tử Yên Nhiên nắm lấy tay của Diệp Thiên Dật một cách tự nhiên.
Tất cả mọi người: ???
Mọi người nhìn cảnh tượng trước mặt thì bàng hoàng, sửng sốt!
Đó là ai? Đó chính là Tử Yên Nhiên, con gái nhà họ Tử. Xét về địa vị, nàng là thế hệ tài năng trẻ hàng đầu của thành Cửu Châu Thiên, có vô số người theo đuổi nàng, thậm chí có những người đến từ những gia tộc hàng đầu đến cầu hôn nàng mà nàng vẫn luôn không thèm để mắt đến, nhưng bây giờ... nàng ấy lại nắm tay một người đàn ông trước mặt mọi người?
Đây có thể coi là một tin tức bùng nổ làm chấn động toàn bộ thành Cửu Châu Thiên, ngay lúc đó, vô số âm thanh trái tim tan nát vang lên.
Bạch Hàn Tuyết nhìn cảnh này mà chết lặng.
Diệp Thiên Dật cũng sững sờ, Tử Yên Nhiên này có thể mất liêm sỉ đến thế sao?
Thi Gia Nhất nở một nụ cười nhìn cảnh tượng hài hước này.
Thật sự rất thú vị.
Họa Thủy thì không vui, Diệp Thiên Dật này thật sự rất đẹp trai, nhưng một cô gái xinh đẹp xuất chúng như vậy, chẳng lẽ lại bị hắn ta mê hoặc sao? À mà đúng rồi, chẳng phải chị Bạch Hàn Tuyết đã bị hắn cuỗm được hay sao.
Đệt! Tên này đúng là có độc!
Uông Thiên Thành nhìn thấy cảnh này, bàn tay vô thức nắm chặt lại, nổi hết gân lên.
"Anh Uông lo lắng sao?"
Một người đàn ông bên cạnh nhìn Uông Thiên Thành nói.
"Câm miệng! Người đó là ai!"
Uông Thiên Thành hỏi.
"Ta không biết, ta chưa thấy, chưa điều tra, điều tra ta sẽ biết, nhưng liên quan gì đến ta?"
Uông Thiên Thành không thể không bước tới!
Tử Yên Nhiên là cô gái mà cả đời này hắn luôn coi là nữ thần, nàng không chỉ xinh đẹp, văn võ song toàn, lại còn là con gái của nhà họ Tử, nhà họ Uông cũng là gia tộc hạng nhất, nếu hai người kết hôn thì lợi ích không cần hải nói! Nhưng bây giờ, cô gái mà hắn thích lại chủ động khoác tay người đàn ông khác trước mặt mọi người?
Mấu chốt là người đàn ông này đẹp trai như vậy, cho nên trong lòng cảm thấy rất khó chịu.
"È hèm- cô Tử, xin hãy tự trọng."
Sau đó Diệp Thiên Dật gạt tay nàng ra trước mặt mọi người.
Tất cả mọi người: ???