Chương 306: Hoàng Nguyệt và Thường Hi (1)
Lần này, Diệp Thiên Dật trực tiếp dùng hết toàn bộ linh lực, phép tạo hóa được Diệp Thiên Dật dùng để tăng lực lượng của Băng Phong Thiên Lý lên đến phạm vi cực hạn.Tăng hiệu quả hàn lực và Cực Băng Chi Tâm của Diệp Thiên Dật lên gấp đôi, trong nháy mắt đó, Diệp Thiên Dật bạo phát ra hàn lực không cách nào tưởng tượng được.
Xoát——
Hai cỗ lực lượng khủng khiếp va chạm vào nhau.
Vô số người nhao nhao lùi về phía sau, theo bản năng phóng thích lực lượng phòng ngự.
Sau khi bụi bặm tản đi, mọi người đều há miệng ngơ ngác, không dám tin vào một màn trước mắt.
Diệp Thiên Dật đứng đó thở phì phò, mà Lý Chí Bân bị đóng băng tại chỗ.
“Đây... đây là cái tình huống gì chứ? Rốt cuộc là chuyện gì? Trời ạh? Một chiêu? Thật sự là dùng một chiêu đánh bại?”
“Không phải chứ… Sao có thể như vậy được? Lực lượng Diệp Thiên Dật vừa phóng ra sao lại mạnh như vậy? Cái này……”
“Aaaaaaa! Thiên Dật ca ca đẹp trai quá đi! Aaaaaaa”
“Đù……Đume……Aaaaaaaa.”
“……”
Diệp Thiên Dật thở phì phò nhìn một màn trước mắt, khóe môi hơi cong lên.
Rất mạnh! Vô cùng mạnh, Mạnh đến mức hắn đã làm được chuyện mà trong võ đạo không có khả năng xảy ra được!
Nhưng dùng không được tốt lắm, tại sao? Bởi vì nếu không thể đánh bại đối phương, vậy thì người chết sẽ là hắn, vì linh lực đều đã dùng hết! Đây cũng là cực hạn của Diệp Thiên Dật, nhưng ở nơi này hắn có thể không kiêng nể gì mà sử dụng.
“Hả...”
Triệu Thiên Thu trừng to mắt nhìn một màn trước mắt, bên tai đều nghe thấy tiếng hét của đám học sinh nữ.
Quả thật không thể tưởng tượng nổi, đây quả thật khiến người ta không thể nói được gì! Lực lượng của hắn từ đâu mà có?
Diệp Thiên Dật đứng đó trong sự khiếp sợ của tất cả mọi người, khóe miệng hơi cong lên, sau đó vung tay, băng liền tiêu tan hết.
Bịch——
Lý Chí Bân nằm liệt trên mặt đất
Diệp Thiên Dật nhìn trêu tức Lý Chí Bân.
Toàn thân Lý Chí Bân run rẩy, mặt âm trầm.
Tại sao? Lực lượng kia vì cái gì lại mạnh mẽ đến thế?
Khóe miệng Diệp Thiên Dật hơi cong: “Cho nên, vừa nãy ta nói không sai chứ? Chính là? Ừm? Ngươi mạnh hơn Kim Hâm ở chỗ nào? Chẳng phải cũng bại bởi một chiêu của ta thôi sao?”
Lý Chí Bân run rẩy đứng dậy.
Thật xấu hổ, còn mặt mũi nào nữa chứ! Tại sao? Tại sao vậy?
Long Trung Thiên đứng bên cạnh cứ liên tục nuốt nước miếng.
Rốt cuộc tại sao lại thành ra như vậy?
Sau đó Diệp Thiên Dật lạnh lùng nói: “Ngươi nói ta càn rỡ hống hách sao? Vậy thì ta sẽ càn rỡ cho ngươi xem, không chỉ có ngươi là rác rưởi mà toàn bộ lớp cao cấp đều là rác rưởi, cả cái hậu viện này đều là lũ rác rưởi, ngươi đã hiểu chưa? Ta càn rỡ như vậy đó, thế nào? Hả”
Roạt…
Mọi người dường như chết lặng đứng nhìn.
Hắn nói gì vậy? Cả Học viện đều là rác rưởi? Hậu viện cũng đều là rác rưởi ư?
Đệt?
Điên rồi, điên thật rồi!
Nhưng hắn có biết hậu quả khi nói ra những lời này không?
Lý Chí Bân quả là rất có thực lực, nhưng trong học viện này thì hắn cũng chỉ là nhỉnh hơn một chút so với mọi người mà thôi, hậu viện kia toàn là một đám yêu nghiệt Lĩnh Vực cảnh thôi đấy!
Vậy thì Diệp Thiên Dật coi như xong đời rồi!
Song trong mắt những cô gái ấy, Diệp Thiên Dật quả thật là… đẹp trai!
“Ngươi đúng là tìm chết!”
Lý Chí Bân kích động lực lượng.
Lúc này Triệu Thiên Thu đi tới.
Triệu Thiên Thu nói: “Đơn giản chỉ cần học hỏi lẫn nhau là đủ rồi, không cần làm ảnh hưởng tới hòa khí, giải tán đi thôi.”
Lý Chí Bân đứng dậy hành lễ.
“Dạ”. Sau đó hắn mặt mũi tối sầm cùng Long Trung Thiên bỏ đi.
Diệp Thiên Dật của ngày hôm nay đã khác rồi…
Được rồi, hắn luôn luôn khác biệt, nhưng hôm nay hắn đã thể hiện cho chúng ta thấy một điểm nổi bật khác ngoài cái vẻ vô dụng đó, đó chính là thực lực của hắn.
Và Diệp Thiên Dật hôm nay cũng trở thành đề tài hot nhất Học viện Cửu Châu Thánh, không có gì phải bàn cãi nữa, hắn hiến cho đám con trai ngưỡng mộ đến phát khóc!
…
“Chủ nhân papa…”
Về đến nhà, Tiểu Anh Vũ đã bổ nhào vào lòng của Diệp Thiên Dật, vừa hôn vừa cắn Diệp Thiên Dật.
“Đã về rồi sao, vậy để ta đi làm cơm”
Mộ Thiên Tuyết nhìn thấy Diệp Thiên Dật thì đứng dậy nhẹ nhàng nói.
Ngày mai hình như Học viện tổ chức vũ hội gì ấy, có vẻ như có rất nhiều mỹ nữ và nhân vật lớn tới tham dự, còn có đám người ở hậu viện nữa, các học sinh đều buộc phải đi sắp xếp và bố trí địa điểm, nhưng Diệp Thiên Dật lại là một học sinh hư, cho nên hắn dứt khoát bỏ trốn về.
Hơn nữa, Diệp Thiên Dật còn muốn về nhà gặp thần tiên tỷ tỷ, sau đó còn phải đi gặp Thường Hi nữa, ôi, làm đàn ông thật sự là mệt mỏi.
“Đừng, cứ để ta nấu cho, thần tiên tỷ tỷ cứ nghỉ ngơi đi” . Diệp Thiên Dật mỉm cười.
Mộ Thiên Tuyết nói trong sự bất đắc dĩ: “ Nghỉ ngơi nhiều mệt rã rời rồi.”
Diệp Thiên Dật: “…”
Hahaha, nàng thật là….
“Vậy thần tiên tỉ tỉ, thế nàng có muốn hoạt động một chút khong” Diệp Thiên Dật cười hỏi.
“Hoạt động như nào?”
Mộ Thiên Tuyết hỏi với ý nghi ngờ.
“Đánh nhau chớ làm gì, ngươi có đi không?”
Dự tính thì quân phản loạn Thường Hi từ Đế quốc Lôi Lăng sẽ sớm tới đây thôi, mà Thường Hi cũng là người phụ nữ của Diệp Thiên Dật, Diệp Thiên Dật nhất định sẽ nghĩ cách giúp đỡ nàng, cùng với sự giúp đỡ của thần tiên tỷ tỷ, nhất định có thể đánh bại phản quân.
“Đánh với ngươi sao? Ngươi yếu như sên có gì mà đánh.”
Mộ Thiên Tuyết lắc đầu.
“Đương nhiên là không phải ta rồi, đánh với Thiên Đạo cảnh.”
Mộ Thiên Tuyết có chút do dự.
“Được thôi, dù sao thì ta cũng rất nhàm chán.”
Mộ Thiên Tuyết nhẹ nhàng nói
Tuy là hàng ngày nàng đều ra ngoài chơi đủ thứ cùng Tiểu Anh Vũ, nhưng quả thật là có chút nhàm chán, đánh nhau một chút cũng tốt.
“Nhàm chán lắm à…” Diệp Thiên Dật xoa cằm.
Hắn không dám trêu ghẹo thần tiên tỷ tỷ, thật lòng không dám, và hắn phải đi tới chỗ của Thường Hi trước 12 giờ đêm nay, vì vậy không thể đưa thần tiên tỷ tỷ đi chơi được…
“Nào, thần tiên tỷ tỷ đưa bàn tay của ngươi đây, ta sẽ đưa cho ngươi một thứ khiến ngươi không cảm thấy chán nữa”
Diệp Thiên Dật cười nói.