Chương 322: Mỹ nhân, có thể mời ngươi khiêu vũ một điệu không ?
Nhưng Tịch Thiên Vũ rất ít khi ra ngoài, thậm chí mấy năm cũng không mấy khi đi ra thành phố bên ngoài, chẳng trách tu vi của nàng là cao nhất.
"Thiên Vũ, hãy dành thời gian ra ngoài chơi một chút đi, cuối cùng ngươi cũng xuất quan rồi, cuộc sống ngoài tu luyện còn rất nhiều điều thú vị khác mà."
Tiêu Dịch ở bên Tịch Thiên Vũ suốt, muốn nói chuyện với nàng thực sự không dễ dàng gì, thường thì một năm nàng ấy sẽ dành hơn 300 ngày để tu luyện, thời gian rảnh rỗi của nàng ấy có thể chỉ có 10 đến 20 ngày. Nàng vẫn còn trẻ, sự kiên trì này quả thật là đáng sợ.
Không có gì khó hiểu khi nàng ấy có thể trở thành một trong mười người đứng đầu trong danh sách Thiên bảng của đại lục, chỉ mới 20 tuổi, giờ nàng ấy đã tiến vào Thiên Tôn cảnh rồi. Ngoài tài năng kinh người, nàng còn không tốn thời gian vào việc ăn uống, chơi bời như những người khác, vất vả gấp mấy lần những người được gọi là thiên tài siêng năng!
Một năm chỉ nghỉ ngơi không tu luyện chừng mười đến hai mươi ngày, liệu có một người trẻ tuổi nào trên toàn bộ đại lục có thể làm được không?
Tịch Thiên Vũ ngồi cách xa những người khác, nàng không thích náo nhiệt, nhưng nàng phải đến bữa tiệc khiêu vũ này, dù sao thì cũng phải chào đón học sinh mới.
"Không cần."
Tịch Thiên Vũ nhấp một ngụm rượu vang đỏ và nhìn về phía trước với đôi mắt tuyệt đẹp.
"Vậy thì ... Ta có thể mời ngươi khiêu vũ không?"
Tiêu Dịch cười nói.
"Không."
Giọng nàng đã lạnh đến mức không còn lạnh hơn được nữa.
"Được thôi."
Tiêu Dịch không mong đợi gì cả, hắn đứng bên cạnh, nhìn Tịch Thiên Vũ với ánh mắt khao khát cháy bỏng!
Người phụ nữ này quá là hoàn mỹ, xét về diện mạo thì nàng và Tử Yên Nhiên, Liễu Khuynh Ngữ không phân trên dưới, mỗi người có nét đẹp riêng, nhưng nàng ấy cao cao tại thượng, điều hắn thích nhất chính là sự kiêu ngạo của nàng ấy!
Hãy tưởng tượng kiểu phụ nữ lạnh lùng và kiêu ngạo như thế này, có thể có được một người con gái như thế. Cảm giác chinh phục này là những cô gái có thể so sánh được hay sao? Không thể! Càng lạnh lùng thì hắn càng thích! Vì vậy, hắn ta thà dành nhiều thời gian hơn để trở thành người đặc biệt bên cạnh Tịch Thiên Vũ, để tương lai sẽ có được nàng.
"Lần này có một tân sinh rất thú vị đến học viện. Ngươi hẳn là cũng thấy hắn rồi đấy, người vừa khiêu vũ với Liễu Khuynh Ngữ và Tử Yên Nhiên."
Tiêu Dịch nói, sau đó tiếp tục: "Hàn lực của hắn ta có vẻ khá mạnh, nghe nói hắn cũng không kém cạnh gì ngươi đâu, mặc dù ngươi thiên về thuộc tính lôi."
Sau đó Tịch Thiên Vũ hơi quay đầu lại.
Lúc này Diệp Thiên Dật cũng đi tới trước mặt Tịch Thiên Vũ.
Có quá nhiều người đang theo dõi cảnh này, hắn ta thực sự đến tìm Tịch Thiên Vũ sao?
Tiêu Dịch cau mày nhìn Diệp Thiên Dật.
"Mỹ nhân, ta có thể mời ngươi khiêu vũ không?"
Diệp Thiên Dật nở một nụ cười vô cùng điển trai với Tịch Thiên Vũ.
Phải nói rằng với khuôn mặt và nụ cười như vậy của Diệp Thiên Dật, ngay cả Tịch Thiên Vũ cũng có chút rung động, nhưng nàng tuyệt đối không thể chỉ vì vẻ đẹp trai mà...
"Chắc chắn là Diệp Thiên Dật đang mời Tịch Thiên Vũ khiêu vũ! Hahaha, thật xấu hổ quá đi!"
"Đm! Hắn nghĩ hắn là ai? Hắn mời Tịch Thiên Vũ? Tiêu Dịch, cao thủ số hai của học viện này, con trai thứ hại của Tiêu gia theo đuổi nàng ấy lâu như vậy cũng không thể chạm vào người nàng ấy. Hắn ta lại còn muốn mời Tịch Thiên Vũ khiêu vũ?"
"..."
“Đồ đần!"
Nhiệm Hiên và Tần Hoài Sinh khịt mũi sau khi nhìn thấy cảnh này, ánh mắt của họ rất âm ngoan!
Bọn họ không tồi, gia cảnh đều là các gia tộc siêu cấp của các Đế quốc, nhưng không ai dám chọc Tiểu Dịch cả! Gia tộc truyền kỳ, đó là gia tộc cấp bâc đại lục, không phải gia tộc cấp Đế quốc như nhà bọn họ! Loại gia tộc biến tướng này tồn tại tương đương với các đại tiên môn, loại này không còn gọi là gia tộc nữa, chính xác hơn thì phải gọi là thế lực!
Vì vậy, khi Tiêu Dịch theo đuổi Tịch Thiên Vũ, thì không ai dám theo đuổi nàng ấy một cách trơ trẽn nữa, cùng lắm chỉ là âm thầm ái mộ.
Diệp Thiên Dật này đang tìm chết!
Sau đó Diệp Thiên Dật lại gần, thấp giọng ngượng nghịu nói: “Mỹ nhân, ngươi đồng ý với ta đi, cứ giả vờ như vậy, ta đang đánh cược với người khác, ngươi đồng ý, ta sẽ cho ngươi Linh khí Thiên giai, xin ngươi đó."
Tịch Thiên Vũ: "..."
"Ting... ngươi đã kích hoạt nhiệm vụ [nhận được thứ gì đó có tổng trị giá hơn 10 tỷ từ Tịch Thiên Vũ], phần thưởng nhiệm vụ: thuộc tính lôi, thời hạn nhiệm vụ: trong thời gian tồn tại của hệ thống tiểu bạch kiểm, nhiệm vụ trừng phạt: ‘họa mi’ biến mất."
Đệt! Đây là nhiệm vụ được kích hoạt bởi hệ thống này sao? Tiểu bạch kiểm? Moi được tiền từ cô gái này... Có vẻ như là như vậy! Mười tỉ? Đm?
Diệp Thiên Dật có chút khó chịu! Hệ thống này chỉ còn hơn hai ngày nữa, mẹ nó? Hắn ta không có việc gì tự lại lại mò sang đây làm gì cơ chứ?
Tịch Thiên Vũ do dự một lúc...
"Được……"
Nàng khẽ nói, rồi đứng dậy.
Diệp Thiên Dật ngây ra một chút, cái quái gì? Không phải chứ? Dễ dàng như vậy sao? Đây là? Đây là cô gái lạnh lùng nhất, ưu tú nhất sao?
Đm! Sức hấp dẫn của ta cũng hơi bị lớn đấy chứ!
Không phải chứ, không thể nào! Một người như cô gái này sao có thể đồng ý? Chẳng lẽ thật sự là vì Linh khí Thiên giai sao? Vậy thì tại sao nàng ấy lại tin rằng hắn thực sự có thể có Linh khí Thiên giai?
Tiểu Dịch bên cạnh sửng sốt.
Cái quái gì thế? Hắn... hắn mời được nàng rồi á?
Linh khí Thiên giai? Tịch Thiên Vũ thực sự khiêu vũ với hắn ta chỉ vì Linh khí Thiên giai? Đây không phải là Tịch Thiên Vũ mà hắn biết!
Nếu hắn biết điều này có thể xảy ra, hắn đã dùng bảo vật đến rước nàng về nhà rồi! Còn lãng phí bao nhiêu thời gian ở đây làm gì nữa chứ!
Con mẹ nó, chết tiệt!!
Muốn khóc lắm rồi!
Không phải chứ?
Mọi người đều sững sờ, họ không nghe thấy gì, cũng không thấy Diệp Thiên Dật ghé vào nói thầm với Tịch Thiên Vũ, nên họ không biết họ đi ra cùng nhau có ý nghĩa gì ...
Diệp Thiên Dật ngập ngừng vươn tay ra và vòng tay qua eo nàng.
Tất cả mọi người: ???