Chương 382: Lạch cạch, lạch cạch, lạch cạch--
Thực sự... Thực sự bị biến thành con rùa rồi! Thiên Đạo cảnh đã lại có thể bị biến thành con rùa đen một cách đơn giản như thế sao? Điều này……
Thật đáng sợ!
“Bệ hạ, có muốn thử không?” Diệp Thiên Dật cười hỏi.
Thường Hi bước tới và giẫm chân lên.
Woaaa……
Kích động!
Đại Đế Lôi Lăng: ???
Cường giả Thiên Đạo cảnh của hắn lại bị những người này giẫm lên như thế này sao?
Nếu những người khác dẫm thì cũng thôi đi, thế mà ngay cả Giáo Hoàng, Minh Huyết cũng đi lên giẫm?
Hắn rất khó chịu!
Nếu không phải tận mắt chứng kiến cảnh tượng này, hắn thực sự sẽ nghĩ mình đang nằm mơ, Diệp Thiên Dật này... là yêu nghiệt phương nào vậy?
Xoạt--
Ba phút sau, hắn lại biến lại thành người, toàn thân rối tung, vẻ mặt thất thần, chuyện gì vừa xảy ra?
"Tam trưởng lão, ngươi thấy thế nào?"
“Bệ hạ, vừa nãy đã xảy ra chuyện gì?” Hắn khó hiểu hỏi.
"Không sao không sao!"
Đại Đế Lôi Lăng lắc đầu, sợ nói cho hắn biết sự thật bi thảm này!
Và tất cả những người bình tĩnh lại nhìn vào đôi mắt của Diệp Thiên Dật, đúng là không thể tin được!
Thường Hi nhìn Diệp Thiên Dật đầy phấn khích.
Động thái của Diệp Thiên Dật không chỉ khiến cho Đế quốc Lôi Lăng và rất nhiều người muốn ủng hộ Đế quốc Lôi Lăng phải kiệng kị, đồng thời bản thân cũng không cần phải đồng ý nhà họ Tiêu, Tịch Thiên Vũ cũng không cần phải gả cho nhà họ Tiêu nữa rồi!
Là nàng đã trách lầm Diệp Thiên Dật.
"Vậy ta muốn hỏi một chút, Nữ hoàng Bệ hạ, thứ này có thể so sánh với Cửu Thải Thánh Liên không?"
Diệp Thiên Dật cười hỏi.
Thường Hỉ đứng lên: "Đương nhiên có thể!"
"Vậy ta muốn hỏi các vị ở đây một chút, các ngươi có muốn bị biến thành rùa trong trận chiến và bị người khác giết chết không?"
Diệp Thiên Dật vừa hỏi đã khiến mọi người nuốt một ngụm nước bọt sợ hãi.
CMN đây rốt cuộc là loại quái vật gì?
Rõ ràng những lời nói của Diệp Thiên Dật đang mang tính chất đe dọa những thế lực bên thứ ba, các ngươi có thể lựa chọn gia nhập Đế quốc Cửu Châu hay không, đó là lựa chọn của ngươi, nhưng đừng gia nhập Đế quốc Lôi Lăng, nếu không, các ngươi sẽ bị ta biến thành con rùa đen và nằm chờ chết!
Tất nhiên Đại đế Lôi Lăng biết ý định của Diệp Thiên Dật! Làm thế nào hắn ta có thể để cho Diệp Thiên Dật thành công được chứ?
"Ha ha ha -"
Đại Đế Lôi Lăng cười to: "Cậu Diệp đây đúng là một thuật sĩ tài giỏi, có thể tạo ra sức mạnh kinh khủng như vậy, thậm chí đây là điều mà Gia Cát Thanh Thiên và Tiên Nhất Môn cũng không thể làm được, thật kinh ngạc, tin rằng không chỉ riêng ta mà ngay cả tất cả mọi người ở đây đều bàng hoàng và kinh ngạc ”
Mọi người đều gật đầu vô cùng kinh ngạc.
Điều này thực sự khủng khiếp!
"Nhưng..."
Khóe miệng của Đại đế Lôi Lăng kia khẽ nhếch lên, nói: "Các vị cũng đừng hoảng sợ, thứ này đương nhiên thật kinh khủng, thật không thể tin nổi, nhưng thử nghĩ xem, thứ này có thể có nhiều được hay không? Ta e rằng cậu Diệp đây cũng chỉ có một cái hoặc vài cái thôi có phải không? Ta e là dùng hết rồi sẽ không còn nữa đâu."
Nghe được lời nói của Đại đế Lôi Lăng, đám cường giả lúc này mới hoàn hồn trở lại!
Giáo Hoàng nói: "Quả thực là chấn động, bổn tôn chưa từng nghĩ tới trên đời này có thể có chuyện như vậy, nhưng cũng như Đại đế Lôi Lăng nói, loại chuyện nghịch thiên khiến cho thiên địa không cách nào chống lại này, thì có được bao nhiêu cơ chứ? "
Rõ ràng bọn họ đều là người thông minh, Diệp Thiên Dật muốn dùng thủ đoạn này làm cho bọn họ khiếp sợ không dám hỗ trợ Đế quốc Lôi Lăng, nhưng bây giờ thì sao?
Hắn ta nói toạc ra, vậy thì thất bại trong gang tấc rồi! Những gì còn lại chỉ là cú sốc mà chính Diệp Thiên Dật đã mang đến cho mọi người! Mặc dù điều đó tốt cho Đế quốc Cửu Châu, nhưng hiệu quả của nó không lớn như vậy.
Diệp Thiên Dật liếc nhìn giá trị cuồng ngạo của mình, và khóe miệng hắn khẽ nhếch lên.
"Thật sao? Vậy thì các vị đây có thể sẽ phải thất vọng rồi."
Sau đó, Diệp Thiên Dật vung tay, trực tiếp đổi lấy mười lăm thẻ!
Thẻ này không thể sử dụng hai lần với cùng một người trong cùng một ngày được, nhưng các ngươi nghi ngờ ta chứ gì? Đã thế thì ông đây cũng đếch cần tiết kiệm giá trị cuồng ngạo nữa, mang ta khè chết các người này.
Xoạt--
Lạch cạnh lạch cạnh lạch cạnh--
Tất cả mọi người: ???
Tất cả mọi người đều sững sờ nhìn vế phía Đế quốc Lôi Lăng, ngoại trừ ba vị trưởng lão lúc trước, tất cả mọi người, cùng với Đại đế Lôi Lăng kia, đều hóa thành rùa đen rồi rơi xuống đất.
Ừng ực--
Mọi người nuốt nước bọt.
Mắt của Thường Hi sáng rực lên!
Diệp Thiên Dật này... Diệp Thiên Dật này!!
Thực sự, vào lúc này, nàng thậm chí còn có ý nghĩ nếu Diệp Thiên Dật muốn làm gì nàng, nàng cũng sẽ để cho hắn làm...
Vốn dĩ còn tưởng rằng chỉ cần Diệp Thiên Dật đến làm bình hoa di động thu hút sự yêu thích của các cô gái là được rồi, nhưng bây giờ xem ra toàn bộ Đế quốc Cửu Châu, nàng không làm nên chuyện, lại nhờ một mình Diệp Thiên Dật này làm xong hết rồi!
Ừng ực--
Nuốt nước bọt thêm lần nữa!
Những cường giả này không biết họ có thể làm gì khác ngoài nuốt nước bọt! Cảnh tượng trước mắt ta thật là sốc! Không thể tin được!
"Cái này... Thần vật bậc này mà lại còn có nhiều như vậy sao? Cái này..."
"Đế quốc Cửu Châu này sẽ vô địch thế giới nếu có Diệp Thiên Dật này!"
"..."
Khóe miệng Diệp Thiên Dật quay sang nhìn về phía Giáo Hoàng, nói: "Giáo Hoàng các hạ, bây giờ còn câu hỏi nào không? Thật sự không tin thì ngài có muốn tự mình thử một chút không?"
Giáo Hoàng rùng mình.
Đệch!
"Ha ha, không cần, không cần!"
Diệp Thiên Dật liếc nhìn những người khác rồi nói: "Có vị tiền bối nào muốn tự mình cảm nhận một chút không?"
Mọi người bất tri bất giác lùi lại một bước!
Chết tiệt!
Quái vật gì thế này?
Thử sao?
Thành thật mà nói, rất muốn thử cảm giác đó là như thế nào! Nhưng bị biến thành con rùa đen trước mặt mọi người như thế thì sẽ nhục nhã lắm! Nó làm tổn thương lòng tự trọng của bọn họ! Bọn họ sẽ bị chê cười suốt đời mất!
Hãy nhìn sang Đế quốc Lôi Lăng kìa, rồi xem sau này đám người Đại đế Lôi Lăng sẽ bị chế giễu như thế nào!
Tất nhiên, tin tức này phải được lan truyền ra ngoài thì mới có người biết mà chê cười bọn họ được! Nhưng nó có thể bị lan truyền ra ngoài sao?