Chương 399: Ngươi và Diệp Thiên Dật đi thuê phòng rồi hả?
Làm một lần rồi đi luôn sao? Thật là xa xỉ! Thế mà lúc đầu không thuê phòng theo giờ cho đỡ tốn tiền.
Nhưng anh chàng này thật là đẹp trai….
Hai người họ tay trong tay đi trên phố tới hoàng cung.
“Khi nào chúng ta có thể gặp lại nhau? Hay là ta tới Tà tông tìm ngươi nhé.” Diệp Thiên Dật nói.
“Còn bạn gái ở đây của ngươi thì sao?”Phong Nhã hỏi.
Diệp Thiên Dật:”….”
“Tà tông cũng không dễ dàng thu nhận đệ tử, những đệ tử mà Tà tông chiêu mộ cũng là yêu nghiệt, đương nhiên anh Thiên Dật cũng được coi là một yêu nghiệt.” Phong Nhã nói.
“Vậy khi nào chúng ta có thể gặp nhau được đây?”
Diệp Thiên Dật nhìn Phong Nhã.
“Đại hội thiên hạ, còn chưa tới 2 tháng nữa.”
“Nhưng ta sẽ rất nhớ nàng.”
Phong Nhã liếc nhìn Diệp Thiên Dật.
“Xí, mật ngọt chết ruồi.”
Diệp Thiên Dật: “…..”
“Đừng ép ta cù nàng đấy.”
“Hahaha, đừng mà….”
Phong Nhã khúm người lại không nhịn nổi bật cười.
Có lẽ chỉ có Phong Nhã mới khiến Diệp Thiên Dật thoải mái đối xử như vậy!
Bởi vì nàng luôn là người đặc biệt nhất đối với Diệp Thiên Dật.
“Hy vong lúc đó anh Thiên Dật sẽ không thua ta.”
Diệp Thien Dật lắc đầu: “Sẽ không thua đâu, đừng tưởng ta bây giờ mới ở Pháp Tắc cảnh lục giai, tới lúc đó ta nhất định sẽ đuổi kịp ngươi.”
“Hmm! Cứ chờ xem!”
“Vậy thì chờ xem!” Diệp Thiên Dật mỉm cười.
Hai người họ nắm tay nhau, trong ánh mắt đầy sự ngưỡng mộ của người khác thì họ thực sự giống như nam thần và nữ thần vậy.
“Anh Thiên Dật, ngươi phải thận trọng, thế giới này hoàn toàn không bị ràng buộc bởi pháp luật, kẻ mạnh thì được coi trọng, mà hôm nay ngươi thể hiện quá nội bật, e rằng sẽ có nhiều người để mắt đến.” Phong Nhã nhắc nhở.
“Ngươi cứ yên tâm đi, ta không thích gây sự, sẽ không sao đâu, ngươi còn không tin ta sao?”
Diệp Thiên Dật chân thành thề thốt.
“Nếu là ngươi của trước đây thì ta đương nhiên sẽ tin, nhưng bây giờ thì…. Tra nam.”
Diệp Thiên Dật: “…..”
Woww!
Tiểu Phong Nhã này, hễ mở miệng ra là tra nam tra nam. Thật tức giận!
Nhưng Diệp Thiên Dật biết là nàng đang nói đùa.
“Chờ khi ta tới Thiên Đạo cảnh rồi thì ta sẽ trở thành vô địch! Tới lúc đó ta sẽ bảo vệ ngươi.” Diệp Thiên Dật mỉm cười.
Phong Nhã lắc đầu: “Hình như Thiên đạo cảnh cũng không phải là tuyệt đối vô địch.”
“Ta biết, không phải còn có Thần sao? Nghĩ cũng đủ biết rồi.” Diệp Thiên Dật nói.
Phong Nhã suy nghĩ một chút rồi nói: “Sư tôn cùng một vài kẻ mạnh gần đây dường như đã có một số những phát hiện mới, dường như vẫn còn một vài thế giới khác phía trên Đại lục Thiên Lam này, chúng ta đến từ Trái đất, có lẽ chúng ta càng tin vào điều đó. Trái đất có thể là vị diện bên dưới của Đại lục Thiên Lam, và rất có thể còn có thông đạo để đi tới các thế giới khác nhau.”
Diệp Thiên Dật: “…..”
“Không phải chứ? Không Phải Nguyệt Thần vì thăng lên Thần cấp thất bại mà đã xảy ra chuyện sao?”
“Đó là vì lúc đó không có ai biết là có vị diện cao hơn, kể cả Nguyệt Thần cũng không biết, mọi người đều tưởng rằng trên Thiên Đạo cảnh thì được coi là thần rồi, nhưng hình như không phải thế! Cái này ta cũng không rõ, sư tôn đang nghiên cứu nó, ta cũng không chắc chắn là cuối cùng nó có phải thật hay không, chỉ là ta đang nói cho anh Thiên Dật biết trước một chút mà thôi.”
Diệp Thiên Dật có chút do dự.
Thiên Đạo cảnh mạnh như thế nào? Diệp Thiên Dật cũng đã nhìn thấy, có trở thành vô địch được không? Nếu ở phía trên không còn cảnh giới, thì có vẻ như nó cũng không phải là vô cùng đáng sợ, cũng không thể mạnh đến mức tiêu diệt được một đế quốc trong chốc lát….. mà Thần thì có thể phá hủy một hành tinh được đúng không?
Năng lực của Thiên Đạo cảnh đối với Thần chênh lệch quá nhiều, ở giữa có một khoảng cách quá xa, có lẽ thực sự còn có những cảnh giới khác ở giữa nữa!
Hai người trò chuyện một lúc thì về tới Thiên Chi Đảo.
Liên quan tới chuyện Phong Nhã nói, thà rằng tin còn hơn không!
Vì sao?
Người của thế giới này có lẽ không thể chứng minh được, thế nhưng chắc hẳn hai người Diệp Thiên Dật và Phong Nhã có thể tin ý nghĩ này là thật! Bởi vì họ đến từ một thế giới khác!
Mà ở Trái đất cũng có tu luyện, chỉ là vô cùng yếu, người có thể tu luyện lợi hại nhất ở Trái đất có lẽ cũng chỉ bằng Huyền Thiên cảnh ở Đại lục Thiên Lam? Diệp Thiên Dật không biết, hắn chưa từng tiếp xúc!
Vậy nên nếu như Trái đất là hạ vị diện, Đại lục Thiên Lam là trung vị diện, mà Thần thật sự chắc hẳn là mạnh hơn rất nhiều so với Thiên Đạo cảnh, thăng cấp Thiên Đạo bình thường cũng không nhất định là Thần, nếu như thật sự là thế, vậy thì chắc chắn có tồn tại thượng vị diện.
Có điều những thứ này không phải là thứ Diệp Thiên Dật có thể nghĩ tới, dù sao hắn cũng mới Pháp Tắc cảnh.
“Anh Thiên Dật, vậy ta đi tìm sư tôn đây, chúng ta gặp lại ở Đại hội thiên hạ.” Phong Nhã vẫy tay với Diệp Thiên Dật.
“Về ta sẽ nhắn tin cho ngươi liền.” Diệp Thiên Dật nói.
Phong Nhã: “Nếu anh Thiên Dật có thể trả lời tin nhắn của ta nhanh thì ta cũng sẽ trả lời nhanh! Nếu ngươi không trả lời nhanh, mà lại đi làm cái gì đó cùng cô gái khác, vậy có khi Phong Nhã cả ngày cũng không thèm trả lời lại ngươi đâu.”
“Chị đại à, chúng ta đừng nói tới cô gái khác nữa được không?.”
Diệp Thiên Dật bóp má nàng một chút.
“Ai bảo ngươi đào hoa cho lắm vào?”
Phong Nhã vẫy tay:
“Vậy ta đi trước đây anh Thiên Dật.”
“Đi đi!”
Diệp Thiên Dật nhìn Phong Nhã đi tới trước mặt Tà Phi đằng xa.
Hazzz ——
Diệp Thiên Dật thở ra một hơi sâu.
Rất miễn cưỡng, nhưng hắn rất vui vẻ! Bởi vì Phong Nhã không sao, nàng đã trở lại! Mặc dù bọn họ vẫn phải xa nhau, nhưng thì cứ xem như hai người yêu xa là được rồi? Nhiều lắm thì xem như thời gian gặp mặt tương đối ít mà thôi, chờ bọn hắn lợi hại hơn, vậy thì ngày ngày dính lấy nhau là được rồi, ừm, bơ phệch!
“Nghe những Thánh nữ của các tông môn khác và mấy cô gái khác nói, ngươi và Diệp Thiên Dật đi thuê phòng rồi hả?”
Tà Phi nhìn thoáng qua đồ đệ của mình.