Chương 40: Truyền kì trong thành Thánh Thiên Thủy
---
Một thiếu nữ xinh đẹp đang ngồi một mình trên bậc thềm nâng lấy đôi má ửng hồng như đang có tâm sự, Diệp Thiên Dật biết nàng, chính xác mà nói là kí ức đầu tiên hiện ra là nhìn thấy nàng.
Tinh Bảo Bảo, cháu gái của hiệu trưởng Học viện Thiên Tinh, cũng chính là người bị đồn có quan hệ trai gái với Diệp Thiên Dật, nói thật, hắn đã rất ngạc nhiên khi nhìn thấy nàng.
Đôi mắt trong trẻo sáng ngời, lông mày lá liễu cong cong, lông mi dài khẽ rung rung, làn da trắng nõn không tì vết lộ ra một chút ửng hồng, đôi môi mỏng như cánh hoa hồng mỏng manh nhỏ giọt, đôi mắt của nàng là đẹp nhất, dường như biết nói chuyện, rất có linh khí, đôi môi hơi bĩu một cái, trên môi có hai rãnh lê nông, mặc bộ quần áo thường ngày màu trắng đơn giản, quần jean, giày thể thao nhỏ màu trắng, bên hông mang một thanh kiếm dành cho nữ, toàn thân toát ra hơi thở trẻ trung, thế nhưng hai đầu lông mày lại có chút u sầu, mỗi một động tác đều có chút mềm yếu khiến người ta nhịn không được muốn che chở, khiến kẻ đồi bại lại nhịn không được muốn nhào lên bắt nạt nàng.
CMN chứ! Một em gái xinh đẹp như vậy, tên hỗn đản lúc đó lại còn muốn cùng mấy tên bạn lưu manh của hắn..
May mắn mà không thành công! Đệch!
Tinh Bảo Bảo, có người gọi nàng là Tinh Tinh, có người gọi là Tinh Nhi, thân mật một chút thì gọi là Bảo Bảo ...
"Anh ... Anh Thiên Dật."
Khoảnh khắc Tinh Bảo Bảo nhìn thấy Diệp Thiên Dật, đôi mắt xinh đẹp của nàng ấy lóe lên sự vui mừng, nàng vô thức đứng lên, không nhịn được muốn chạy tới ôm hắn, nhưng chợt nghĩ ra điều gì đó, nàng khẽ cắn môi, lại đứng ở nơi đó, hai tay luống cuống loay hoay vặn góc áo của mình.
Diệp Thiên Dật không biết phải làm gì khi nhìn thấy nàng, mặc dù không phải hắn làm, nhưng vẫn rất xấu hổ.
"Ting... Chúc mừng ngươi kích hoạt nhiệm vụ [Tán đổ Tinh Bảo Bảo], phần thưởng nhiệm vụ: Võ kỹ thuộc tính Thiên Băng, hình phạt nhiệm vụ: không có, thời hạn nhiệm vụ: trong suốt thời gian tồn tại của hệ thống tra nam."
Diệp Thiên Dật:"..."
Quả thật đúng là không sai, sự xuất hiện của Tinh Bảo Bảo đã được chấm chín mươi bốn điểm, hệ thống lưu manh này thực sự đã kích hoạt một nhiệm vụ liên quan đến nàng, nhưng nhiệm vụ này trực tiếp là tán đổ?
Trờiiiiiiiiiii ạ!
"Khụ Khụ -"
Diệp Thiên Dật chạm vào chóp mũi ho khan một tiếng, hắn có chút không biết phải đối mặt với nàng như thế nào.
"Thật xin lỗi anh Thiên Dật, ông nộ ... Ông nội nói rằng nếu ông ấy nhìn thấy Tinh Tinh gặp anh Thiên Dật một lần nữa, thì ông sẽ sẽ giết anh, cho nên ..."
Tinh Bảo Bảo cắn môi khẽ nói.
Tuy nàng rất muốn ôm hắn, nhưng mà... không được.
Nàng biết đêm hôm đó xảy ra chuyện gì, người khác nói cho nàng biết, nhưng đôi khi người con gái đối với mối tình đầu luôn ngốc nghếch đến mức khiến người khác cảm thấy đau lòng, dù biết điều đó, trong lòng nàng cũng thể quên được Diệp Thiên Dật, nàng thích Diệp Thiên Dật, nếu trong hoàn cảnh bình thường, nàng nhất định sẽ lựa chọn tha thứ cho Diệp Thiên Dật, ít nhất bây giờ trong lòng nàng cũng không hề trách móc, thậm chí còn suy nghĩ thay hắn.
"Không sao, là vấn đề của ta."
Diệp Thiên Dật khẽ gật đầu, sau đó bước tới ngồi ở bậc thềm cách nàng không xa, châm một điếu thuốc rồi im lặng hút thuốc.
Tinh Bảo Bảo cắn môi cúi đầu, hai tay nắm lấy góc quần áo và không nói lời nào.
"Diệp Thiên Dật, ngươi cũng đến à, đến rồi thì chuẩn bị xuất phát đi, Tinh Tinh, ngươi cũng chuẩn bị một chút."
Thương Dự lúc này đem theo bảy người đến và nói với bọn họ.
Họ không biết Tinh Bảo là ai, Thậm chí thì không nhiều người trong Học viện Thiên Tinh biết mối quan hệ giữa Tinh Bảo Bảo và hiệu trưởng, tất cả mọi người chỉ biết rằng Diệp Thiên Dật đã ngủ với cháu gái của hiệu trưởng Thiên Tinh, nhưng mà người cháu gái này là ai thì không có mấy người biết điều đó.
"Àh... tôi biết rồi đội trưởng."
Sau đó Tinh Bảo Bảo khẽ gật đầu, nhìn về phía Diệp Thiên Dật.
Ánh mắt của Diệp Thiên Dật cũng rơi vào trên người của Tinh Bảo Bảo.
"Ngươi đi làm gì?"
Diệp Thiên Dật nhướng mày hỏi, nàng cũng muốn hỏi Diệp Thiên Dật cái này.
"Ta muốn ra ngoài thư giãn chút, vì vậy ta đã gia nhập Quân đoàn Huyết Sắc để trải nghiệm, anh Thiên Dật, tại sao anh lại ..."
"Ngươi vẫn là đừng đi."
“Hả, không được rồi, chúng ta đã ký hợp đồng rồi, còn phân phối một số việc, hai người xem bộ dáng có vẻ là bạn bè của nhau hả, vậy thì càng tốt, chăm sóc giúp đỡ lẫn nhau nhau càng tiện.” Thương Dự nói.
Tinh Bảo Bảo nhìn về phía Diệp Thiên Dật, nói nhỏ: "Ta muốn đi."
Diệp Thiên Dật khẽ thở dài.
"Được rồi."
Sau đó ánh mắt Diệp Thiên Dật lướt qua bảy người kia, không có gì lạ, có một người dáng dấp có vẻ khá đẹp trai với nước da màu đồng, so tuổi tác có vẻ lớn Diệp Thiên Dật một chút, ánh mắt của hắn có chút đặc biệt.
"Lên xe trước đi, sau đó trên đường thì giới thiệu sau."
Thương Dự lái một chiếc xe buýt nhỏ chạy tới, mọi người lần lượt lên xe, chạy hướng về bên ngoài thành Thánh Thiên Thủy.
Vạn Yêu Thiên Lâm vị trí rất gần với Đế quốc Thiên Thủy, nếu không Thương Dự sẽ không chấp nhận giao dịch này, mất khoảng bốn giờ lái xe từ thành Thánh Thiên Thủy để ra khỏi Đế quốc Thiên Thủy, và khoảng thêm một giờ lái xe nữa thì mọi người mới nhìn thấy Vạn Yêu Thiên Lâm.
Diệp Thiên Dật và Tinh Bảo Bảo ngồi cùng một chỗ, Tinh Bảo Bảo ngồi gần cửa sổ, khuôn mặt nhỏ ửng đỏ, không dám nhìn Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật thấy thật kỳ lạ, rõ ràng là lỗi của hắn ta, sao cô gái này lại có bộ dạng như là mình mắc lỗi?
"Nè, Diệp Thiên Dật ngươi sẽ không phải là cái tên rác rưởi của thành Thánh Thiên Thủy đấy chứ? Hahaha!"
Trương Siêu không nhịn được cười trêu ghẹo nói.
"Ta nói này Trương Siêu, ngươi không hiểu đâu, ngươi nhìn Diệp Thiên Dật cùng em gái này quen biết, quan hệ có vẻ khá tốt, nếu hắn ta là tên Diệp cặn bã đó, làm sao có thể có một cô gái xinh đẹp như vậy làm bạn với hắn cơ chứ, đúng không? "
Một thiếu niên khác cười với Diệp Thiên Dật rồi nói.
Diệp Thiên Dật lúng túng chạm vào chóp mũi của mình sau đó gật đầu.
"Theo ta thấy, tên Diệp Thiên Dật này quả thực rất lợi hại, nghe nói hắn đã ngủ với cháu gái của hiệu trưởng học viện Thiên Tinh rồi cơ đấy, tuy rằng có chút bỉ ổi, nhưng mà người bình thường thật sự là không làm được."
Thương Dự vừa lái xe vừa cười nói.
"Đúng vậy, hắn có thể được coi là một truyền kì trong thành Thánh Thiên Thủy của chúng ta."