Chương 407: Xạo !ìn thành công mỹ mãn (2)
"Đúng rồi, thần tiên tỷ tỷ xinh đẹp như vậy, mẫu thân ngươi khẳng định cũng rất xinh đẹp rất ưu tú, ngay cả nàng cũng tìm bạn đời thì mới có thể sinh ra thần tiên tỷ tỷ chứ, vậy sao thần tiên tỷ tỷ lại không tìm bạn đời cho mình? À đúng rồi, ngươi cũng không nói là không tìm, ngươi đang hỏi là vì sao thích thì phải kết thành bạn đời của nhau.”
Diệp Thiên Dật trầm ngâm một chút, sau đó đánh một đòn tâm lý: "Vậy thì thần tiên tỷ tỷ tương lai cũng không thể tìm một người mà ngươi căn bản không thích, cho phép hắn cầm tay ngươi, hôn ngươi, sờ vếu ngươi đúng không nào, hắn mà dám thế có mà ngươi giết hắn từ tám đời rồi ấy chứ.”
Mộ Thiên Tuyết: "......"
"Nhưng mà nếu ngươi thích hắn, thì hắn sẽ có thể làm thế, đúng không?" Diệp Thiên Dật nhếch miệng cười.
Nói xong Diệp Thiên Dật vươn tay nắm lấy bàn tay ngọc ngà thon thon của Mộ Thiên Tuyết.
Mộ Thiên Tuyết cau mày.
Không cảm thấy đáng ghét lắm, nhưng nàng suy nghĩ một chút, nếu hiện tại là một người đàn ông khác làm như vậy, nàng chắc chắn sẽ rất phẫn nộ! Cho nên, mình đã thật sự thích Diệp Thiên Dật sao...... ừm...... chắc là vậy.
"Thấy chưa...... Ngươi xem, hiện tại ta năm tay ngươi ngươi cũng không đánh ta, còn nhớ rõ lúc mới gặp nhau, ta huých tay ngươi một cái mà ngươi đều muốn giết ta luôn rồi, đúng không? Cảm tình phải bồi đắp mới xuất hiện, cho nên ngươi hiện tại xác thực đã rất thích ta rồi."
"Thế…. Ta phải cho ngươi hôn sao?" Mộ Thiên Tuyết hỏi.
Diệp Thiên Dật; "......"
"Khụ khụ khụ...... Thần tiên tỷ tỷ nếu ngươi không ngại, có thể thử một chút nha."
Mộ Thiên Tuyết đưa tay lên chạm vào đôi môi đỏ mọng của mình.
Nàng không hiểu quan hệ nam nữ, nàng không biết, trước kia Diệp Thiên Dật cầm tay nàng nàng không thích, đó là đến từ bản năng, nàng cũng không biết nam nữ gần gũi ý nghĩa là gì, quan hệ thân mật như thế nào? Dù sao có đồng ý hay không đều là quyết định bởi nàng có bài xích với hành động đó hay không......
Có điều là Diệp Thiên Dật vừa nói một câu, nàng đã trầm tư .
"Nhất định phải thử sao?" Mộ Thiên Tuyết hỏi.
Nàng muốn biết mình có muốn hay không.
"Đúng vậy, thử xem nhỡ đâu ngươi nguyện ý cho ta hôn, vậy ngươi chẳng phải chứng minh thật là thích ta sao?"
Diệp Thiên Dật hỏi.
Định mệnh! Kích động! Kích động quá!
Mộ Thiên Tuyết do dự một chút. Sau đó gật gật đầu: "Được thôi."
Ừng ực ——
Diệp Thiên Dật nuốt một ngụm nước miếng.
Quá đã!
Hệ thống tạo mộng này thật là quá đã.
Thần tiên tỷ tỷ cũng đã bị lừa rồi, he he.
Mộ Thiên Tuyết thật sự không hiểu quan hệ nam nữ, thậm chí cảm thấy rất thẹn với chính giấc mơ của mình, bởi vì hai người trực tiếp đối diện nhau, nàng tuyệt đối làm không được!
Còn việc nam nữ môi chạm môi......
Giống như rất thân mật, nhưng là có ý nghĩa gì đặc biệt?
Môi chạm môi với tay chạm tay không giống nhau sao? Đều là một bộ phận nào đó trên thân thể tiếp xúc cùng người khác giới, có vẻ như cũng không có gì khác.
Đây là suy nghĩ của Mộ Thiên Tuyết.
Nàng chính là muốn biết một việc, bản thân mình rốt cuộc có phải thích Diệp Thiên Dật hay không......
Ừm...... Ngẫm lại buổi tối hôm đó chơi trò chơi, mình hình như đa hôn Diệp Thiên Dật, hơn nữa còn là mình chủ động nữa, đó có phải là thật thích hắn rồi không?
Ừm...... Thử lại thử.
"Ờm... Thần tiên tỷ tỷ, ta hôn nhưng ngươi đừng động thủ ha." Diệp Thiên Dật thiệt tình rất sợ sau khi mình chạm vào môi của nàng, nàng trở tay theo bản năng đi đường quyền hoặc là một cước đá văng, hắn không kham nổi sức mạnh bản năng của thần tiên tỷ tỷ.
"Ừm."
Mộ Thiên Tuyết gật gật đầu, sau đó nhìn Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật tiến đến gần.
"Ngươi... Không nhắm mắt à?"
Thần tiên tỷ tỷ mở to đôi mắt xinh đẹp nhìn hắn, Diệp Thiên Dật cũng không dám tiến gần.
"Vì sao phải nhắm mắt?"
Diệp Thiên Dật;"......"
"Tốt nhất là nên nhắm mắt."
"Nhắm mắt không có cảm giác an toàn." Mộ Thiên Tuyết thản nhiên nói.
Diệp Thiên Dật sờ sờ chóp mũi.
Được rồi được rồi......
Dù sao chỉ cần hôn thần tiên tỷ tỷ, đã có thể chứng minh quan hệ giữa hai người đã nhảy vọt một bước tiến mới, sau này Diệp Thiên Dật càng có thể làm càn hơn nữa.
"Vậy ta tới nha."
Khoan nãy nói chứ, Diệp Thiên Dật thật sự rất rất căng thẳng.
Mộ Thiên Tuyết gật gật đầu, sau đó thấy Diệp Thiên Dật càng ngày càng tới gần mình.
Ban đầu nàng không muốn nhắm mắt, nhưng mà theo bản năng nàng lại nhắm hai mắt lại, sau đó nàng cảm nhận được một cỗ khí tức của nam giới đang tiến lại gần mình......
Khi Diệp Thiên Dật chạm vào môi Mộ Thiên Tuyết... cả người Mộ Thiên Tuyết run rẩy...
Một mùi khói thuốc ập đến... tuy không phải là chán ghét lắm, nhưng nàng rất không thích cái mùi này.
Diệp Thiên Dật có thể phải cảm ơn bản thân, nếu như không phải vừa nãy hắn nhắc nhở Mộ Thiên Tuyết một câu để nàng đừng làm gì, chỉ sợ lúc này Mộ Thiên Tuyết đã vô ý thức phản ứng theo bản năng đá Diệp Thiên Dật ra xa ngàn mét rồi ấy chứ...
Nhưng lúc này những lời nói của Diệp Thiên Dật cứ quanh quẩn trong đầu Mộ Thiên Tuyết, nàng cố gắng nhẫn nhịn cảm giác muốn động thủ, bởi vì nàng đang dựa lưng vào bàn nấu ăn, giờ phút này cả hai tay đang dùng lực nắm chặt thành bàn bằng đá cẩm thạch.
Chỉ là... lực đạo hơi mạnh một chút, đá cẩm thạch ở mép bàn bị vỡ ra, sau đó biến thành bột phấn trong bàn tay của Mộ Thiên Tuyết.
Có thể tưởng tượng được nàng nhẫn nhịn khó chịu như thế nào.
Còn Diệp Thiên Dật thì sao...
Mẹ ơi!
Đây chính là môi của thần tiên tỷ tỷ sao? Thèm muốn đôi môi này rất lâu rất lâu rồi! Thật ngọt ngào!! Hắn thực sự muốn hung hăng chà đạp nàng, đỉnh cao cuộc sống là đây chứ đâu!
"Aowwww -"
Qua hai giây Diệp Thiên Dật phát ra một tiếng hét thảm.
Lưỡi... đầu lưỡi bị cắn...
"Chảy... chảy máu."
Diệp Thiên Dật lè lưỡi ra rồi hà hơi phù phù phù cho bớt đau.
Thần tiên tỷ tỷ cắn mình!
Khuôn mặt xinh đẹp của Mộ Thiên Tuyết đỏ bừng.
Vốn dĩ là nàng vẫn có thể chấp nhận được, nhưng khoảnh khắc đầu lưỡi của Diệp Thiên Dật chạm vào lưỡi nàng, nàng thực sự không thể chấp nhận được.
Sau đó Mộ Thiên Tuyết phóng thích Phép tạo hóa, bàn đá cẩm thạch và vết thương trên đầu lưỡi của Diệp Thiên Dật hoàn toàn được bình phục.
“Ta đi nấu ăn đây.” Mộ Thiên Tuyết xoay người thản nhiên nói.
“A… Vậy ngươi có thích ta không?” Diệp Thiên Dật hỏi.
Mộ Thiên Tuyết lại trầm ngâm.
Thích không?
Hình như là có?
"Hình như là có..."
"Vậy chúng ta có phải là bạn đời không?"
Diệp Thiên Dật cười hỏi.