Chương 410: Đế quốc sắp khai chiến (1)
Không sai, Diệp Thiên Dật nhìn nét mặt của nàng quả thực là không dám tin!
Đệch?
Thần tiên tỷ tỷ chủ động yêu cầu một ngày hôn một lần?
Chuyện gì xảy ra? Tối hôm qua hệ thống tạo mộng không còn rồi, nàng không thể đột nhiên thay đổi lớn như vậy?
Chẳng lẽ... nàng thích hôn?
Ka ka ka ka!
Thực ra không phải đâu, thực ra Mộ Thiên Tuyết đang nghĩ, vậy ban ngày ta cùng ngươi thay đổi tần suất hôn, thì nàng sẽ không có suy nghĩ phương diện nam nữ này nữa, sau này ngủ cũng sẽ không thể mơ loại giấc mơ đó nữa!
Vừa vặn bây giờ có hiệu quả rồi, cũng không thể dừng lại, nếu không lại mơ mấy giấc mơ kiểu kia nữa thật là không tốt, vậy nhất định phải tăng cường công kích, trực tiếp bóp chết hoàn toàn không cho giấc mơ đó xuất hiện nữa! Cũng giống như việc chữa bệnh, nếu một loại tiên dược nào đó trị liệu có hiệu quả, thì phải tiếp tục sử dụng cho đến khi khỏi hẳn bệnh mới thôi!
Ừm... thật thông minh! Bơ phệch!
“Vậy thì lần này… ngươi không được cắn ta nữa nha?”
Diệp Thiên Dật bày ra vẻ mặt tủi thân nói.
"Tại sao lại vươn đầu lưỡi ra? Thật là buồn nôn."
Mộ Thiên Tuyết nhíu chặt mày.
“Như thế mới thật sự gọi là hôn, nếu không thì chỉ có thể là đụng một cái.”
Mộ Thiên Tuyết vẫn có chút không chịu được.
“Vậy không hôn nữa.” Mộ Thiên Tuyết lắc đầu.
Diệp Thiên Dật; "..."
"Ấy ấy ấy, vẫn hôn đi, đợi ngươi sau này đồng ý lại nói."
"Được!"
Mộ Thiên Tuyết đứng đó nhắm mắt lại, như thể đang chờ đợi nụ hôn.
Nói cũng hơi buồn cười, đại khái nàng coi nụ hôn như một cách để chữa cho nàng không phải nằm mơ nữa.
Sau đó Diệp Thiên Dật nhếch khóe miệng, một tay quàng tay qua eo nàng, tay còn lại đặt lên sau gáy nàng, trên đó đặt môi của mình chạm lên đôi môi của nàng.
Diệp Thiên Dật ngay từ đầu cũng rất vui vẻ, những sau đó lại thấy hơi hơi khó chịu!
Này mà gọi là hôn gì, không có linh hồn gì cả, nhưng nghĩ lại cũng rất mãn nguyện rồi.
Tiểu Anh Vũ dụi dụi đôi mắt to của mình bước ra khỏi phòng, sau đó thấy trong bếp có hai người đang hôn nhau, hơi há miệng nhỏ, nhẹ nhàng đi qua, ở bên cạnh ngẩng đầu ngước nhìn, xem xong bên này lại đi sang bên kia ngẩng đầu xem tiếp.
Thật kỳ quái, tại sao chủ nhân papa lại cùng chị gái xinh đẹp dùng miệng chạm vào nhau làm gì?
Hai người họ quá nhập tâm, hoàn toàn không cảm nhận được sự xuất hiện của tiểu Anh Vũ.
Tiểu Anh Vũ nhìn một vòng, sau đó lặng lẽ đưa tay lên giật mạnh góc áo của Diệp Thiên Dậti.
“Tiểu Anh Vũ cũng muốn.”
Diệp Thiên Dật: ???
Mộ Thiên Tuyết: ???
Mộ Thiên Tuyết nhanh chóng đẩy Diệp Thiên Dật ra, rồi bước nhanh đi.
Diệp Thiên Dật nhìn tiểu Anh Vũ ở trước mặt mình đang ngẩng cái đầu nhỏ của nàng lên rồi chu chu cái miệng!
Chết tiệt!
Này mới một phút thôi, nếu không thì ít nhất cũng phải hôn mất năm phút, lại bị nhóc con này làm gián đoạn!
"Đưa mông đây!”
Diệp Thiên Dật hung tợn nói.
“Hà.”
Sau đó tiểu Anh Vũ chìa cái mông ra.
Bộp-
Sau đó Diệp Thiên Dật tét một phát vào cái mông nhỏ của nàng.
Phải đánh cho chừa cái tội.
Tiểu Anh Vũ: ???
...
Sau đó, Diệp Thiên Dật đến chỗ Thường Hi, người lúc này đang nhìn bản đồ địa hình ở trước mặt.
Tịch Thiên Vũ ở bên cạnh dường như đang thảo luận điều gì đó với Thường Hi, Liễu Khuynh Vũ và Tử Yên Nhiên rất ít tới Thiên Chi Đảo, ngoài Thường Hi, còn có hơn mười đại thần, nhà mưu lược, nhà quân sự quan trọng khác nữa.
Nhìn thấy Diệp Thiên Dật, Tịch Thiên Vũ hơi tránh sang một bên.
Gần đây nàng vẫn không muốn nhìn thấy hắn, vì không biết phải đối mặt với hắn như thế nào!
Đêm hôm đó nàng đã đợi cả đêm cũng không đợi được hắn!
Không hiểu sao có chút tức giận, khả năng cũng có chút mất hứng.
Tại sao hắn không đến? Chẳng lẽ Tịch Thiên Vũ nàng thực sự không có sức hấp dẫn nào trong mắt Diệp Thiên Dật sao?
Diệp Thiên Dật tỏ ý, sao ngươi không nói sớm, ngại nói trước mặt, ngươi gửi Wechat cũng được mà?
“Đây là bản đồ địa hình của Đế quốc Cửu Châu và nước nào vậy?”
Diệp Thiên Dật bước tới hỏi.
“Đế quốc Thần Phong.”
Thường Hi liếc nhìn Diệp Thiên Dật một chút rồi thản nhiên nói.
Đế quốc Cửu Châu cùng Đế quốc Thần Phong cách xa nhau ngàn dặm, mà Đế quốc Thần Phong có thể xuất ra hơn 5 triệu đại quân, đối với đế quốc Cửu Châu mà nói, cũng là lực lượng không thể khinh thường, mấu chốt nhất là còn có Đế quốc Lôi Lănh nhiều binh lực hơn đế quốc Cửu Châu!
Hai nước đại chiến, cường giả chiến đấu với cường giả, binh sĩ bình thường sẽ chiến đấu với binh sĩ bình thường, trừ khi đế quốc của ngươi có quá ít cường giả, thì những đế quốc khác mới có thể phái cường giả đến giết binh lính bình thường!
Trên đại lục có một truyền thống bất biến từ xưa đến nay, nếu như giữa đế quốc cùng đế quốc đại chiến, không được phép sử dụng bất kỳ loại hình vũ khí nóng nào, chỉ có thể dùng vũ khí lạnh để chiến đấu, bởi vì vũ khí nóng chiến đấu, ngươi không thể khống chế!
Mẹ nó! Đánh bằng vũ khí nóng, những thứ như tên lửa hạt nhân thả đánh bùm một cái, thế thì còn đánh cái mọe gì nữa?
Cho nên đại lục cho phép các đế quốc khiêu chiến, nhưng nếu ai sử dụng vũ khí nóng, vậy nhất định sẽ phải hứng chịu sự thù địch không đáng có từ các đế quốc khác, các môn phái và thế lực lớn của đại lục!
Ngươi không tuân thủ các quy tắc của đại lục, vậy ngươi chính là kẻ thù của cả đại lục!
Vì vậy, ngoài số lượng cường giả, binh lực có đủ hay không, cách bày binh bố trận, số lượng võ giả bên trong binh sĩ bình thường cũng là một điểm rất quan trọng.
Đế quốc chiến đấu dù sao cũng là cuộc chiến theo kiểu truyền thống, không phải trận chiến của khoa học kỹ thuật! Điều này cũng là vì đại lục suy tính, tất nhiên có thể sử dụng một số thiết bị khoa học kỹ thuật để tiến hành điều tra hoặc một số thiết bị dò đường.
Diệp Thiên Dật nhìn thoáng qua bản đồ.