Chương 431: Hoàng Nguyệt đến, mở thương thành cấp hai! (1)
Thời gian chầm chậm trôi qua, Mộ Thiên Tuyết liên tục bị đánh lui!
"Ha ha ha, Thiên Hồ các hạ, ngươi cũng chỉ đến thế thôi à!"
Tần suất công kích của Tà Quân Thủy kia tựa như đạt tới nghìn quyền một giây. Sức mạnh của mỗi một quyền không thể nào tưởng tượng được, mà hai tay Mộ Thiên Tuyết ngăn cản rất nhanh. Chỉ là có một điểm không tốt chính là...
Mỗi một lần công kích của Tà Quân Thủy đều mang theo độc tính cường đại!
"Hơ!"
Lão Viên kia xuất hiện sau lưng Mộ Thiên Tuyết.
"Ám Ảnh Song Sinh!"
Sức mạnh hắc ám kinh khủng của lão Viên khống chế được Mộ Thiên Tuyết.
Chân mày Mộ Thiên Tuyết nhíu chặt!
Ầm --
Chớp mắt tiếp theo, lão Viên cường tráng kia đánh một quyền vào sau lưng của nàng.
Phù --
Mộ Thiên Tuyết phun ra một ngụm máu tươi, người nàng đập xuống mặt đất.
"Ha ha ha, Cửu Vĩ Thiên Hồ, không phải mười đuôi quả nhiên không có mạnh như vậy!"
Tà Quân Thủy cười to một tiếng, sau đó liếm môi một cái, rất nhanh liền có thể ăn ngon rồi!
Mặc dù Mộ Thiên Tuyết có chín đuôi, ba người bọn họ hợp lực cũng rất khó mới thắng lợi, nhưng sức mạnh của nàng bị phong ấn và thương tổn mà nàng chịu đựng lần trước thật cũng còn chưa lành hắn!
"Bớt nói nhảm, nếu như nàng trước đây không bị chúng ta làm cho bị thương, dù cho là Cửu Vĩ cùng cảnh giới cũng không phải là người mà chúng ta có thể đối phó được! Hơn nữa thứ nàng phóng ra mới là thực lực của Ngũ Vĩ mà thôi, trước hết giải quyết đi rồi hãy nói!"
Lão Minh hừ lạnh một tiếng.
Vèo --
Theo đó, ba người xông về phía Mộ Thiên Tuyết.
Mộ Thiên Tuyết đứng lên, ngẩng đầu nhìn ba cỗ lực lượng kinh khủng đang xông tới! Nét mặt của nàng vẫn bình thản như cũ.
Sức mạnh của nàng bắt đầu khởi động, xung quanh toàn bộ bị đóng băng lại, biến thành trời băng đất tuyết!
"Lại là chiêu này à? Vô dụng thôi!"
Mộ Thiên Tuyết giang hai cánh tay ra, mái tóc thanh tú, làn váy múa bay! Nhắm hai mắt lại.
Oanh --
Ba người ầm ầm về phía nàng, song toàn bộ bị một nguồn sức mạnh trước mặt Mộ Thiên Tuyết chặn lại!
"Ầm!"
Chớp mắt tiếp theo, Mộ Thiên Tuyết bỗng nhiên mở đôi mắt xinh đẹp ra!
Két kèn kẹt --
Cánh tay của bọn hắn bắt đầu bị đóng băng lại!
"Rút lui!"
Ba người cấp tốc kéo dài khoảng cách, cùng lúc đó, Mộ Thiên Tuyết biến mất không còn tăm hơi, chớp mắt tiếp theo, xuất hiện ở sau lưng Tà Quân Thủy kia.
Ầm --
Nàng đánh một quyền vào phía sau hắn!
Mà Mộ Thiên Tuyết như đánh vào chỗ không người, thân ảnh hóa thành một đạo hàn quang. Mỗi giây hàn quang dùng tốc độ và tần suất không cách nào tưởng tượng được tiến đánh ba người.
"A -- "
Ba người bọn họ phát ra tiếng kêu thảm thiết khi bị nàng đánh trúng!
Giằng co mười mấy giây, Mộ Thiên Tuyết dừng lại, ba người tụ tập lại cùng nhau!
Phù --
Họ một ra một ngụm máu tươi ra.
"Xong đời ngươi rồi! Vạn Độc Thiên Sát!"
Sức mạnh màu xanh lục quấn vòng quanh cơ thể của Tà Quân Thủy.
"Thái Thản Chi Nộ!"
"U Minh Thiên Khiển!"
Ba cỗ sức mạnh phảng phất gộp lại có thể tiêu diệt thành Bắc Châu Thiên cùng lúc đánh về phía Mộ Thiên Tuyết.
Những phóng viên kia đang quay bọn họ, tay của bọn họ cũng đều run rẩy! Những người xem trực tiếp cũng hoàn toàn đơ luôn rồi!
Xoạt --
Chớp mắt tiếp theo, sau lưng Mộ Thiên Tuyết ẩn ẩn xuất hiện bóng mờ của chín cái đuôi. Ánh sáng màu trắng rọi sáng vào hư không!
"Cửu Vĩ Thiên Hồ! Nàng là Cửu Vĩ Thiên Hồ sao?"
"Thế nhưng, ba người khác đâu? Chuyện này... chuyện này..."
"Cửu Vĩ Chi Lực, Hàn Khí Lăng Liệt!"
"..."
Mọi người đang đờ đẫn.
"Tuyệt Đối... Không Độ!"
Sức mạnh kinh khủng của Mộ Thiên Tuyết bạo phát ra!
Ầm --
Bọn họ ở cao bao nhiêu, ở xa bao nhiêu, sức mạnh kinh khủng đó va chạm vào nhau, thậm chí cuốn bay không biết bao nhiêu người trên chiến trường! Cường giả Thiên Đạo cảnh đang chiến đấu cách bọn họ hơi gần một chút cũng trực tiếp phun máu bay ra ngoài.
Ầm ầm ầm --
Mấy tiếng vang ầm ầm rơi trên mặt đất, bụi bặm nổi lên bốn phía!
Khi bụi bặm tản ra, bốn người toàn bộ hộc máu!
"Mịa! Nữ nhân này ngay cả khi bị thương như vậy mà vẫn còn có thể mạnh mẽ như thế sao!"
Tà Quân Thủy phun ra một ngụm máu!
"Nàng sắp không xong rồi! Cho nàng một đòn cuối cùng đi!"
Trên người ba người xuất hiện hào quang màu xanh, màu đen, màu nâu, sau đó xuất hiện ba bóng mờ! Bóng mờ Thái Thản Cự Viên, Thanh Sắc Cự Giao, còn có cả Song Đầu Lang!
Mọi người ngạc nhiên nhìn một màn này!
Mộ Thiên Tuyết đứng lên, đôi mắt xinh đẹp lạnh lùng nhìn về ba người ở phía trước, nàng lau lau máu tươi trên khoé miệng.
Xoạt --
Ánh sáng màu trắng lần nữa bùng nổ!
Diệp Thiên Dật lúc này đang liều mạng chiến đấu, giết người!
"Cửu Dương Tuyệt Lôi!"
"A -- "
"Đan Long Phần Nguyên!"
"Song Long Hữu Hối!"
Ầm --
Ánh mắt của Diệp Thiên Dật đột nhiên bị phương xa sau lưng thu hút!
"Không được!"
Diệp Thiên Dật cắn răng, nhìn lượng mức còn lại của hệ thống vong linh của bản thân!
Còn thiếu một chút! Còn thiếu một chút!
"Đi chết đi!"
"A ——!"
Ba cỗ sức mạnh không thể nào tưởng tượng được phát ra tiếng rít gào, sói rống, hí lên, xông về phía Mộ Thiên Tuyết.
Mộ Thiên Tuyết hít sâu một hơi!
Thật sự phải chết ở chỗ này sao?
Nàng cảm thấy đây không phải là toàn bộ lực lượng của mình, thế nhưng nàng không có cách nào thôi thúc toàn lực của mình ra được!
Ầm ——
Bốn cỗ sức mạnh va chạm lần nữa.
Phù ——
Mộ Thiên Tuyết phun ra máu tươi, bóng người bay ra ngoài.
Phù ——
Ba người kia cũng phun ra một ngụm máu tươi!
Mịa! Cái người này quá cmn mạnh rồi mà! Ngay cả tình huống như vậy, sức mạnh của một mình nàng còn có thể sánh ngang với ba người bọn họ sao?
Có điều là bọn họ vẫn chưa dùng toàn lực, thậm chí còn chưa biến hoá ra chân thân!
Nhưng hiện tại đã không cần nữa rồi!
"Đi chết đi!"
Tà Quân Thủy thả người nhảy một cái, hóa thành một con thuồng luồng màu xanh, gào thét há miệng lao về phía Mộ Thiên Tuyết.
Phù ——
Mộ Thiên Tuyết vừa đứng lên lại nửa quỳ trên mặt đất, phun ra một ngụm máu tươi.
"Thần tiên tỷ tỷ!"
Diệp Thiên Dật hét lớn một tiếng!
Mộ Thiên Tuyết ngẩng đầu lên nhìn một màn này.
Tất cả những người khác cũng nhìn đến ngây người!