Chương 443: Công chúa
Không gian và thời gian là hai trong những thuộc tính mạnh nhất, hơn nữa lại rất khó tu luyện! Khả năng một vị võ giả Thiên Đạo cảnh thuộc tính thời gian cũng không cách nào nắm giữ được hai mươi phần trăm thời gian! Mà bây giờ Diệp Thiên Dật lại có thể nắm giữ được hoàn toàn, cho nên hắn có thể xuất ra thuộc tính thời gian một cách hiệu quả tuyệt đối để vượt cấp khống chế đối phương.
“Thời Gian Gia Tốc!”
Vèo——
Diệp Thiên Dật trực tiếp vọt qua.
“Song Long Hữu Hối.”
“Phép tạo hóa gia trì!”
Oanh——
Chiêu thức thứ hai Song Long Hữu Hối của võ kỹ Cửu Long thánh giai phóng xất ra, hai hỏa long trực tiếp trùng kích về phía hắn.
“Ah——”
Sau đó hai Lĩnh Vực cảnh nhất giai bị võ kỹ Thánh giai đánh trúng, lập tức té xỉu tại chỗ!
Diệp Thiên Dật nghiến chặt răng.
“Mé! Chuồn thôi!”
Sau đó Diệp Thiên Dật chuồn đi thật.
Cả người Lôi Vũ m như chết lặng tại chỗ
Đợi một chút……
Đây là ý gì? Người này không phải đến để giết mình sao?
Lẽ nào người kia không phải là đến ám sát mình? Ngược lại lại còn giết hai kẻ đến ám sát mình?
Đúng rồi! Đúng rồi người này ngay cả nguỵ trang cũng không có mà đi thẳng vào đây! Khốn kiếp?
Vậy cũng chính là nói! Người này thật sự không phải tới để ám sát mình?
Vậy tới làm gì chứ?
Lôi Vũ m thoát khỏi trói buộc của Diệp Thiên Dât, sau đó thả người nhảy đến bên cạnh hai kẻ kia, xuất ra linh khí của bản thân, không do dự cho chúng một kiếm vào cổ.
Vô cùng sắc bén!
“Khốn kiếp! Bộ dạng của ngươi bản công chúa đã nhớ kỹ rồi, hơn nữa……”
Lôi Vũ m giơ tay lên, trên tay là mảnh vải nát bấy được xé ra từ quần áo của Diệp Thiên Dật
Nàng là tiểu công chúa của Đế quốc Lôi Lăng, vì sao nàng không sống trong đế cung sao?
Rất đơn giản, đó là bởi vì mẹ nàng chỉ là một cung nữ, bị đế vương làm cho có bầu, nàng là một công chúa không được người khác thừa nhận, nhưng vì nỗ lực mấy năm nay, vì thiên phú của nàng, trình độ ưu tú của nàng về bất kỳ mặt nào cũng đều không thua kém đại hoàng tử cùng nhị hoàng tử!
Kỳ thật bây giờ, đế vương, cũng chính là cha của nàng đã băng hà, đế quốc như rắn không đầu, công chúa như nàng tự nhiên cũng sẽ có rất nhiều người coi trọng, hơn nữa nàng cũng có tự tin ngồi lên đế vị này, chỉ có đại hoàng huynh cùng nhị hoàng huynh mới có thể đấu với nàng một trận!
Đối với cái chết của cha mình, nàng không có bất kỳ đau thương nào, bởi vì trong ký ức của nàng cũng chẳng gặp được hắn mấy lần, thật ra nàng rất hận người cha này, nếu như không phải hắn, mẹ của nàng cũng sẽ không phải chết!
Nàng muốn ngồi lên đế vị này chỉ vì một lý do duy nhất…… nàng muốn ngồi lên, cho mẹ của mình một danh phận, sau đó đế vị này, có thể ngồi tiếp cũng được, không ngồi cũng chẳng sao!
Nàng biết nếu như nàng muốn ngồi lên đế vị này thì chuyện đầu tiên nàng phải làm là loại trừ đại hoàng huynh và nhị hoàng huynh, thật ra nàng cũng không muốn làm như vậy! Nhưng nàng nhất định phải ngồi lên đế vị.
Vì cái gì mà thủ vệ không canh gác cẩn mật? Còn không phải là vì thân phận của nàng và các hoàng tử có sự khác biệt sao!
Sưu sưu sưu——
Một đám người vọt đến bên cạnh nàng.
“Công chúa, người không sao chứ?”
Một nhóm người hầu nơm nớp lo sợ cúi đầu.
“Không có chuyện gì? Không phải một đám đều bị giết rồi sao, còn có thể có chuyện gì được chứ? Hừ……bỏ đi, đi chuẩn bị quần áo cho bản công chúa.”
Đúng lúc đó……
“Thiên Phi giá đáo.”
Mọi người nhao nhao nhìn về phía phát ra âm thanh, sau đó vội vàng hành lễ.
“Tham kiến Thiên Phi”
Công chúa Lôi Vũ m cũng hành lễ.
“Vũ m bái kiến Thiên Phi nương nương.”
Đúng vậy, vị Thiên Phi này chính là một trong những phi tử của cha mình, hơn nữa còn là phi tử xinh đẹp nhất hậu cung, nhưng có chút đặc thù, lúc trước nàng là Thánh Nữ của Phong Tuyết Môn một trong tám đại tông môn, sau lại bị biến thành vật phẩm giao dịch của Phong Tuyết Môn, bị gả ra ngoài cũng là một người đáng thương!
Nhưng mà khi nàng mới gả vào mấy ngày, nghe nói đế vương cũng chưa hề đến gặp nàng, nàng chỉ luôn ở lại trong hậu cung, bởi vì lúc đó đế quốc còn đang bận chuyện chiến sự, sau đó thì đế vương liền băng hà!
Nhưng Thiên Phi, vẫn là phi tử có địa vị cao nhất hậu cung, bởi nàng quá xinh đẹp, trước khi được gả tới Đế quốc Lôi Lăng đã được phong làm thiên phi rồi.
Thiên Phi không quá lớn tuổi, nàng thật sự mới chỉ hai bốn hai lăm tuổi mà thôi, nhưng nàng thật sự rất đẹp!
“Các ngươi không cần đa lễ, mau đi xuống đi!”
Thiên Phi nhẹ nhàng nói, sau đó đám người kia đều lui xuống, ở đây chỉ còn lại nàng và Lôi Vũ m.
“Thiên Phi nương nương, xin hỏi ngươi tìm ta có việc gì?”
Lôi Vũ m thật sự đã hiểu quá rõ những mưu mô đố kỵ ở Hoàng cung, nhất là ở hậu cung, sự tranh giành quyền lực và sủng ái giữa các phi tần, nhưng nàng lại cảm thấy khá hứng thú với vị Thiên Phi này!
Thứ nhất, nàng rất lợi hại, trong số những người trẻ tài giỏi ở đại lục, nàng thậm chí còn lợi hại hơn cả Lôi Vũ m.
Thứ hai, nàng không hề tình nguyện trở thành phi tần, mà là bởi vì môn phái trước đây, là công cụ đáng thương Phong Tuyết Môn dùng để đổi lấy sự giúp đỡ của Đế quốc Lôi Lăng mà thôi!
Thứ ba, nàng chưa từng bị lão già đó đụng vào người, Lôi Vũ m rất ghét những người phụ nữ đã từng bị hắn đụng vào, thật ghê tởm.
“Công chúa điện hạ không phải chuẩn bị tới hoàng cung để tranh ngôi vị sao? Ta tới để cổ vũ cho Công chúa điện hạ.”
Thiên Phi cười nhẹ.
“Ý của Thiên Phi nương nương là….”
Lôi Vũ m khẽ cau mày.
“Bây giờ Đế Vương đã băng hà, các vị hoàng tử, bao gồm cả công chúa điện hạ đều có thể tranh giành ngôi báu, bọn ta- những người trong hậu cung của điện hạ đương nhiên cũng phải chọn ra người để ủng hộ, không phải sao?
Thiên Phi liếc nhìn Lôi Vũ m nói.
“Ý của Thiên Phi nương nương là, người ủng hộ ta ngồi vào ngai vàng đó ư?”