Chương 93: Tức giận đến run rẩy
Diệp Thiên Dật phải đứng đầu, vậy cách dễ dàng nhất là gì? Một ván cũng không được thua! Miễn là ngươi có thể đảm bảo không thua một ván đầu nào, vậy ngươi chắc chắn sẽ là người đứng đầu.
Quy định của cuộc thi là không được sử dụng linh khí, những thứ khác thì tùy tiện, có người phán quyết tương tự như trọng tài, vấn đề về an toàn cơ bản có thể đảm bảo, những bị thương cũng sẽ là chuyện bình thường.
"Ta muốn xem ngươi lát nữa sẽ mất mặt như thế nào!"
Lâm Trường Thiên là người ghét Diệp Thiên Dật nhất, hắn ta nhìn thấy Bạch Hàn Tuyết đang xem cuộc thi đấu võ thuật từ phía xa, nàng đến xem ai? Hắn ta thậm chí còn cảm thấy rằng nàng thực sự đến để gặp Diệp Thiên Dật! Lần trước Lâm Hàn Tuyết khóc, Diệp Thiên Dật nói là hai người cãi nhau, sau đó Bạch Hàn Tuyết cũng không giải thích điều gì.
Ta thực sự không hiểu tại sao Bạch Hàn Tuyết lại chọn Diệp Thiên Dật? Hắn đã từng nghĩ rằng có cái gì đó giấu diếm giữa họ, nhưng bây giờ hắn thực sự cảm thấy không hẳn là như vậy nữa.
Mà Diệp Thiên Dật đã từng học ở học viện Thiên Tinh, nên hắn biết ở bên đó có những ai lợi hại! Ba người, một nữ và hai nam, họ đều ở cùng trình độ với Lâm Trường Thiên và Bạch Hàn Tuyết.
Một trận chiến cũng không cần quá nhiều thời gian, trận đấu đỉnh cao có thể mất nhiều thời gian, nhưng giữa hai người này, chỉ cần vài phút.
Cuối cùng, Lý Đại Căn của học viện Thiên Thủy giành chiến thắng!
Lý Bác Nhân đứng bên phía học viện Thiên Thủy đẩy đẩy gọng kính của mình.
Thắng rồi nhưng hắn lại không hề cảm thấy vui chút nào, tại sao?
Vì Diệp Thiên Dật!
Vị trí thứ nhất chung cuộc cũng không phải là thứ mà bọn họ quan tâm nhất, thứ mà hai vị hiệu trưởng quan tâm nhất chính là thứ hạng cuối cùng, tức là tổng số trận thắng của mỗi học viện! Nhưng bên hắn có Diệp Thiên Dật! Diệp Thiên Dật có thể thắng được trận nào không? Một trận cũng không thể thắng nối, có nghĩa là một mình Diệp Thiên Dật có khi đã tặng không cho bên kia 20 điểm rồi! Hắn ta có thể không khó chịu được sao?
"Trận đấu tiếp theo, Trương Mãnh của học viện Thiên Thủy VS Lý Hiểu Vũ của học viện Thiên Tinh."
"Trận tiếp theo, học viện Thiên Thủy..."
...
Sau khi đánh hơn 20 trận liên tiếp, cung không mất quá nhiều thời gian, Diệp Thiên Dật có chút buồn ngủ, còn Bạch Hàn Tuyết thì đứng đó cũng không di chuyển nhiều!
Vì đã đồng ý với Diệp Thiên Dật, nên nàng phải nghiêm túc xem, cho dù nàng cũng không nghĩ rằng Diệp Thiên Dật có thể thắng được mấy ván, huống chi là vị trí thứ nhất, trong 100 người này, thấp nhất cũng là Minh Khiếu cảnh bát giai trở lên?
"Ván tiếp theo, Diệp Thiên Dật VS Triệu Lâm Lâm!"
Diệp Thiên Dật nhướng mày, sau đó khóe miệng nhếch lên bước lên võ đài.
Ngay lúc Diệp Thiên Dật di chuyển, các cô gái bên dưới không khỏi hò hét lên, đúng vậy, chính là khí thế này!
"Trật tự, trật tự hết cho ta!"
Tinh Vân Hải gầm lên!
"Hừ--"
Lâm Trường Thiên cười chế nhạo.
Triệu Lâm Lâm hắn biết, nàng là một nhân vật tương đối mạnh trong học viện Thiên Tinh, hơn nữa nàng cũng xinh đẹp và thu hút được rất nhiều sự chú ý, Diệp Thiên Dật không thể là đối thủ của nàng.
"Thật đáng xấu hổ khi thua một cô gái ngay trong trận đấu đầu tiên."
Lâm Trường Thiên dửng dưng thầm nghĩ.
"Dạy cho hắn ta một bài học nghiêm khắc đi nào!"
Tinh Vân Hải cũng lẩm bẩm trong lòng!
Tên khốn này không thể tự mình học được, vậy học sinh trong trường của hắn dạy cho hắn một bài học?
Trên lôi đài, Diệp Thiên Dật nhìn các cô gái xinh đẹp phía dưới.
"Cuộc đấu bắt đầu!"
Theo hiệu lệnh của trọng tài, không ai trong số họ di chuyển, tất cả mọi người đều sững sờ.
Đôi mắt của Triệu Lâm Lâm bắt đầu đỏ lên, nàng vừa khóc vừa chạy đến chỗ Diệp Thiên Dật, nhào vào lòng của Diệp Thiên Dật.
"Anh Thiên Dật ... em nhớ anh nhiều lắm."
Tất cả mọi người:? ? ?
Cái qué gì vậy?
Lâm Trường Thiên cũng ngẩn ra!
Ôi mẹ tôi ơi, đây là Triệu Lâm Lâm đó, cũng không phải là một cô nàng gái bình thường đâu, tại sao ...
Con mẹ nó?
"Chết tiệt! Tên khốn này thật sự là lợi hại."
Thi Gia Nhất bấc lực ray ray huyệt thái dương khi nhìn thấy cảnh này.
Tất cả mọi người ở học viện Thiên Tinh đều choáng váng! Tinh Vân Hải đứng đó, cả người loạng choạng suýt ngã xuống.
Triệu Lâm Lâm này cũng ...
Đù má! !
Ngươi nói xem những cô gái này không biết rằng Diệp Thiên Dật là một tên cặn bã sao? Biết chứ, nhưng sống chết vì tình yêu, chúng ta có thể làm gì? Một số cô gái thực sự không biết làm giá, da mặt dày, còn có một số cô gái thực sự ngây thơ, nếu họ bị Diệp Thiên Dật lừa dối ngay từ đầu, rất khó để thoát ra khỏi sự lừa dối này.
Bạch Hàn Tuyết rất bình tĩnh khi nhìn thấy cảnh tượng này, nàng biết rằng Diệp Thiên Dật cũng đã bắt cặp với một số cô gái, nhưng nàng vẫn không khỏi cau mày lại.
"Anh Thiên Dật ... Lâm Lâm nhớ anh rất nhiều ..."
Triệu Lâm Lâm khóc như mưa.
Diệp Thiên Dật đau đầu! Hắn ta thực sự rất đau đầu!
"Cái đó ...nhớ gì thì nhớ, nhưng ở đây nhiều người, miệng lưỡi thiên hạ khó cản, ngươi giữ ý chút đi đã."
Diệp Thiên Dật buông nàng ra.
Triệu Lâm Lâm lau nước mắt.
"Ừm... Cố lên, anh Thiên Dật, anh nhất định sẽ giành được vị trí đầu tiên, sau đó... chúng ta có thể đi xem phim sau khi đấu xong được không?"
Diệp Thiên Dật gãi đầu.
"Nói chuyện này sau đi."
"Ok anh."
Nàng vui vẻ gật đầu, sau đó quay sang trọng tài và nói, “Ta nhận thua.” Sau đó, nàng nhảy xuống khỏi võ đài.
Tất cả mọi người:? ? ?
Tinh Vân Hải:? ? ?
"Đù mé? Cái mẹ gì vậy, không phải chứ? Còn có thể chơi như thế này ư? Vẻ ngoài đẹp trai của tên khốn đó thực sự có thể giúp hắn làm bất cứ điều gì hắn ta muốn sao?"
"Ta khóc con mẹ nó rồi, nữ thần trong mắt ta lại là một trong những người Diệp Thiên Dật từng chơi qua á? Đù má ta muốn bùng nổ con mẹ nó rồi!"
"Mẹ nó! Tên đáng chết thiên đao vạn quả Diệp Thiên Dật kia, ngươi đi chết đi cho ta! Aaaaaa!"
"..."
Sự việc xảy ra quá đột ngột, làm không biết bao nhiêu người đang sốc ngất lăn đùng ra! Khốn khiếp vẫn có thể như thế này á?
Tay của Tinh Hải Vân run rẩy đầy tức giận chỉ vào Triệu Lâm Lâm, hắn căn bản không thốt nên lời.
"Hahaha, tốt, tốt!"
Lý Bác Nhân ngoác hết miệng lên cười hả hê.