Chương 167: Sáng tối chập chờn
Phục Linh, năm thứ 14, tháng tám, ngày 17.
Cách Long Thành ba mươi dặm về phía ngoài, sâu trong dãy núi trùng điệp.
Trên mặt đất ngổn ngang chừng mười xác chết bị tàn phá.
Lúc này, Ma tính Thương Tuyết tay cầm Phong Thiết và song đao Lưu Sương, từng bước tiến lại gần tên lính cuối cùng.
"Vương... Vương Chi cô nương, người... người..."
Truyện "Ta Một Con Rắn, Dạy Dỗ Một Đám Ma Đầu Rất Hợp Lý Đi Chương 167: Sáng tối chập chờn" hiện chỉ hỗ trợ đọc trên app của xalosach.com, vui lòng click vào link dưới để tải app về đọc nhé :
Nếu gặp vấn đề gì trong quá trình tải, vui lòng liên hệ cho mình qua link sau nhé
Hỗ trợ qua Facebook
Liên Hệ Bản Quyền
Thanks you !!!
Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này