Chương 10. Trùng sinh giả tồn thủ Lâm Bắc Phàm!
Nàng tin tưởng, dựa vào ưu thế tiên tri của trùng sinh giả, nhất định có thể nắm lấy những kỳ ngộ trọng đại trăm năm qua, nhanh chóng trở thành siêu cấp cường giả, nắm giữ vận mệnh của mình.
Cho dù so ra vẫn kém hơn ẩn giả trong truyền thuyết, cũng tuyệt đối không thể kém hơn đám người La Thiên, Lâm Vi Vi.
Thế nhưng trời ạ, ai có thể nói cho ta biết, đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
Vì cái gì Lâm Bắc Phàm và La Thiên Quân lại đánh nhau?
Vì cái gì cuối cùng Lâm Bắc Phàm thắng?
Vì cái gì Lâm Bắc Phàm đột phá tứ giai?
Điều này khác kiếp trước!
Chẳng lẽ đây chính là hiệu ứng hồ điệp trong truyền thuyết sao?
Ta mới trùng sinh chưa được hai ngày, còn chưa kịp cải biến lịch sử, ngươi đã bày cho ta một màn này, biến hóa cũng quá lớn đi?
Rốt cuộc tình huống này là thế nào?
"Không được, ta nhất định phải điều tra! Nhất là Lâm Bắc Phàm, cuối cùng hắn đã xảy ra chuyện gì, sao lại mạnh lên?" An Khả Hân quyết định, chủ động điều tra Lâm Bắc Phàm.
Kiếp trước, Lâm Bắc Phàm có thể nói là một tên vô danh tiểu tốt, nhưng cũng là một nhân vật cực kì nổi tiếng, bởi vì người yêu hắn là Thái Âm Ma Nữ tiếng tăm lừng lẫy Lâm Vi Vi, cái chết của hắn mới thúc đẩy Thái Âm Ma Nữ Lâm Vi Vi quật khởi.
Nhưng mà hiện tại, rõ ràng Lâm Bắc Phàm không khớp với kiếp trước.
Thế mà hắn lại đánh bại cả Đồ Long Kiếm Thánh La Thiên, ngươi nói có khó tin hay không?
Biết trước hiểu trước là ưu thế lớn nhất của nàng, nàng nhất định phải khống chế sự biến đổi sau này, từ đó khi hoàng kim đại thế tới, nàng mới có thể thuận gió quật khởi, giương cánh bay cao. Nếu như tình huống thay đổi, có thể nàng lại sẽ biến thành bình thường.
Sống lại một lần, An Khả Hân nàng sao có thể cam tâm tầm thường vô vị?
Lúc này, Lâm Bắc Phàm ở ngay trong phòng nhỏ của mình tiếp tục thông qua nguyên thần cảm ngộ phù văn, lĩnh ngộ thiên địa chân lý.
Hắn mượn từ thư viện hai quyển sách liên quan tới linh phù, tổng cộng có 300 linh phù, bài trừ 108 trùng lặp, tổng cộng còn 192 cái, vừa vặn đủ cho hắn suy ngẫm.
Hao tốn một đêm, cuối cùng cũng có thể lĩnh ngộ tất cả, nguyên thần lại lớn mạnh hơn một chút.
Cùng lúc đó, thân thể của hắn lại một lần nữa nhanh chóng trở nên cường đại.
Từ luyện thể giả tứ giai đột nhiên liên tục tăng mạnh, đạt đến trình độ luyện thể giả lục giai.
Nhẹ nhàng vung ra một quyền cũng có thể gây nên âm thanh như sấm nổ.
Lần này ra quyền tốc độ quá nhanh, không khí bị ma sát sinh ra tiếng nổ.
Không đến hai ngày, Lâm Bắc Phàm từ một người bình thường một đường hát vang tiến mạnh, trở thành một luyện thể giả lục giai. Tốc độ tiến bộ của hắn còn nhanh hơn cả kiếm đạo thiên tài La Thiên Quân, được Hệ thống Thổ Hào phụ thân Kim Bất Hoán.
"Hiện tại có thể sản xuất linh phù."
Đối với Lâm Bắc Phàm, quá trình hắn chế phù là quá trình sản xuất, bình quân một giây một cái, xác suất phạm sai lầm là 0%.
Lâm Bắc Phàm lấy số da thú đã mua được hôm nay ra, sau đó bắt đầu sản xuất.
linh phù cấp thấp được sản xuất ít, đại khái khoảng 2000 tấm, chủ yếu dùng để bán lấy tiền, ngẫu nhiên dùng để trang bức.
Còn lại toàn bộ dùng để sản xuất linh phù trung cấp và cao cấp.
Nhưng với hắn, mặc kệ là đê cấp hay là trung cấp, cao cấp linh phù, thời gian đều chỉ tốn một giây.
Một giờ là 3600 tấm, một vạn tấm linh phù là ba tiếng.
Khoảng sau hừng đông, Lâm Bắc Phàm hoàn tất việc sản xuất.
2000 tấm đê cấp linh phù!
3000 tấm trung cấp linh phù!
5000 tấm cao cấp linh phù!
Trong đó Bạo Tạc Phù chiếm phân nửa!
Nếu kíp nổ toàn bộ, chỉ sợ cả học khu này đều sẽ bị san thành đất bằng!
Tay cầm hơn vạn tấm linh phù hoàn mỹ, Lâm Bắc Phàm có cảm giác cả thiên hạ đều là của ta!
Ai không phục ta liền dùng linh phù hầu hạ, đánh tới khi ngươi phục mới thôi!
Hiện tại, rốt cục Lâm Bắc Phàm cũng cảm thấy bản thân có vốn liếng để đặt chân!
"Có thổ hào Kim Bất Hoán ở đây, không cần lo lắng nguồn tiêu thụ Linh phù, về sau không cần buôn bán! Trước tiên ngủ, giữa trưa dậy đi ăn!" Sau khi giải quyết nguy cơ sinh hoạt, nguy cơ sinh tồn, Lâm Bắc Phàm như mắc phải bệnh ung thư lười, ngã xuống nằm ngủ.
Cùng lúc đó, trùng sinh giả An Khả Hân lại tìm hắn thật sớm.
Kết quả chờ hai giờ, ánh nắng đã trở nên gay gắt, vẫn không thấy Lâm Chi Ốc mở cửa.
"Kiếp trước nghe nói Lâm Bắc Phàm tư chất thường thường, lại thêm không chỗ nương tựa, cho nên đặc biệt chăm chỉ cố gắng, mở cửa buôn bán từ rất sớm, sao đến bây giờ nắng đã chiếu đến đít vẫn chưa thấy hắn mở cửa?" An Khả Hân cảm thấy rất buồn bực.
Lại gọi thêm một ly sữa thú, nàng ngồi trước tiệm bán đồ ăn sáng đối diện Lâm Chi Ốc để chờ.
Kết quả, nàng lại đợi thêm hai giờ.
Đã sắp giữa trưa, đối diện vẫn không mở cửa.
"Xuất sư bất lợi!"
Lần đầu tiên chủ động xuất kích, kết quả đợi uổng công nửa ngày cũng không đạt được gì, An Khả Hân cảm thấy thất bại vô cùng.
Nhưng mà, ngay lúc nàng chuẩn bị rời đi, Lâm Chi Ốc rốt cục cũng mở cửa.
Lâm Bắc Phàm duỗi lưng đi ra, cảm giác ánh nắng thẳng tắp chiếu xuống có chút chướng mắt, hắn lại né trở về.
Một giấc ngủ quá sung sướng, từ tảng sáng ngủ đến giữa trưa, điều này khiến hắn cảm thấy bản thân như về lại cuộc sống thời đại học, ban đêm chơi game ê mông, ban ngày ngủ lỳ trên giường, thật khiến người ta hoài niệm vô cùng.
Cảm giác có chút đói bụng, Lâm Bắc Phàm chuẩn bị đi tìm một ít đồ ăn.
Nghe nói gần đây mới mở một tiệm khá ngon, tiệm này làm đồ ăn vô cùng mê người, có thể đi thử một lần.
Đúng lúc này, một nữ nhân mặc trang phục kỵ sĩ màu đỏ, dáng người cao gầy đi tới trước mặt hắn.
"A? Đây không phải Hồng Anh Kỵ Sĩ Huyết Sắc Vi sao? Sao nàng lại tới đây?" An Khả Hân nhỏ giọng nói, lòng đầy hiếu kì.
Hồng Anh Kỵ Sĩ Huyết Sắc Vi hoàn toàn không thua kém các nhân vật thiên kiêu như Đồ Long Kiếm Thánh La Thiên Quân, thế nhưng 30 năm sau, còn chưa kịp nở rộ phong hoa, nàng đã chết trên tay một tên Yêu Vương, khiến người ta bóp cổ tay thở dài.
Đã từng có bậc quyền thế nói, nếu Hồng Anh Kỵ Sĩ có thể sống tới sau này, đương nhiên trong số thiên kiêu phải có một vị trí cho nàng.
Điều khiến nàng kỳ quái là, vì sao Hồng Anh Kỵ Sĩ lại tìm tới Lâm Bắc Phàm?
Đời trước chưa từng nghe nói bọn hắn có quen biết gì nhau!
Lâm Bắc Phàm cũng chú ý tới đại mỹ nữ đang đi tới, ánh mắt nàng nhìn chằm chằm hắn, tràn ngập hiếu kì.
Lâm Bắc Phàm nghiêm túc suy nghĩ, phát hiện mình không quen nàng. Lâm Bắc Phàm cũng không tự luyến cho rằng, bất kỳ mỹ nữ nào nhìn thấy hắn cũng đều sẽ yêu hắn, thế là hắn không thèm để ý đến, đóng cửa lại chuẩn bị đi tìm đồ ăn, trời đất bao la ăn cơm lớn nhất.
"Chờ chút!" Huyết Sắc Vi chặn đường Lâm Bắc Phàm.
"Mỹ nữ, muốn làm gì?"
"Ngươi là phù sư tứ giai Lâm Bắc Phàm đã đánh bại La Thiên Quân?"
"Không thể giả được!"
Huyết Sắc Vi cười, nụ cười rất đẹp: "Có hứng thú đánh một trận với ta không? Giống như hôm qua, đấu văn!"
"Không hứng thú!" Lâm Bắc Phàm phủi mông, chuẩn bị vòng qua nàng đi lên phía trước