Chương 13. Bạch Thanh Thanh, người có Hệ thống Trù Thần!
Sau khi ăn xong, hai người rời đi.
"Ta nói này Lâm đồng học, mới nãy chính mắt ta thấy mỹ trù nương kéo ngươi vào bếp..." Kim Bất Hoán nhe răng, nháy nháy mắt ra hiệu: "Hai người quen nhau lúc nào vậy? Vậy mà ta lại không nhìn ra?"
"Kim đồng học, quan hệ của ta và nàng không phải như ngươi tưởng tượng đâu."
"Ta hiểu ~~ Các ngươi vẫn chưa phát triển tới bước kia, còn đang trong giai đoạn bí mật! Hơn nữa nữ hài tử người ta cũng cần mặt mũi..." Kim Bất Hoán ra vẻ ta hiểu, cười đến rạo rực: "Yên tâm đi, ta sẽ không nói bậy bạ chuyện của các người!"
"Haizz!" Chuyện này có nói nữa cũng vô ích, Lâm Bắc Phàm bỏ cuộc.
Sau khi tới ngã ba, bọn họ mỗi người một ngả.
Kim Bất Hoán hào hứng cầm linh phù, chuẩn bị đi cuồng ngược một đám người, Lâm Bắc Phàm thì đến thư viện của học viện.
Hắn phải trả hai quyển sách đã mượn hôm qua, sau đó lại mượn thêm hai cuốn mới tiếp tục học tập.
Tiện thể, hắn lại mua thêm một lô da thú để họa linh phù.
Bây giờ mỗi ngày hắn chỉ làm hai việc: Một là cảm ngộ thiên địa chân lý, hai là chế tạo linh phù.
Mấy thứ như linh phù này, nhiều hơn một tấm cũng không ai chê nhiều. Ở thời đại nguy hiểm này, nhiều hơn một tấm đồng nghĩa với thêm một phần bảo vệ tính mạng. Vậy nên dưới điều kiện cho phép, hắn sẽ làm nhiều hết mức có thể, lo trước khỏi họa.
Một giờ sau, Lâm Bắc Phàm về nhà, đóng cửa lại, tiếp tục học tập.
An Khả Hân đã theo dõi hắn gần một ngày cảm thấy rầu rĩ muốn chết, không những không thu hoạch được gì lại còn chịu khổ nguyên ngày.
Lòng nàng giận đến ngứa ngáy, thầm thề tương lai có cơ hội nhất định phải tìm hắn báo thù!
Tốn hết mấy tiếng, Lâm Bắc Phàm đã đọc hết hai quyển sách vừa mượn, lại học được hơn 200 loại linh phù, cường độ cơ thể cũng được cường hóa đến thất giai, sắp bước vào cấp độ bát giai.
Xem thời gian một chút, thấy sắp đến giờ hẹn, Lâm Bắc Phàm bèn đi ra cửa.
Ở một bên khác, quán Thanh Bạch Nhân Gia.
Bạch Thanh Thanh ngồi bên trong, mặt đầy lo lắng, thỉnh thoảng nàng còn thò đầu ra nhìn xung quanh, không khỏi có chút thất vọng.
"Sắp đến giờ rồi, sao hắn còn chưa tới nữa? Chẳng lẽ hắn không định tới?"
Trên thực tế, còn gần 10 phút nữa mới đến 12 giờ.
Nhưng nàng đã đợi gần 2 tiếng rồi.
Từ lúc 10 giờ tối nàng đã bắt đầu chờ, cứ cách mấy phút lại thò đầu ra nhìn một cái, mãi đến tận bây giờ.
"Không lẽ hắn đổi ý?" Bạch Thanh Thanh suy tính thiệt hơn.
Không có lô nguyên liệu này, không có thịt của yêu thú cửu giai, nàng phải đợi đến khi nào mới có thể cường đại hơn?
Chẳng lẽ Bạch Thanh Thanh ta đến thế giới này, lại chỉ có thể làm một đầu bếp bé tí thôi sao?
Không sai, Bạch Thanh Thanh là một xuyên việt giả, vừa xuyên việt đã trói chặt Hệ thống Trù Thần, nó muốn dốc sức bồi dưỡng nàng thành thế hệ Trù Thần mới.
Nếu đây chỉ là thế giới bình thường, chỉ cần có hệ thống này, chắc chắn nàng có thể phát triển rất tốt.
Nhưng điều khiến người ta tiếc nuối là nàng lại đến thời đại linh khí sống lại, yêu thú vây thành. Đây là thời đại hoàng kim lấy tui luyện làm chính, trở nên cường đại mới là chủ đề duy nhất.
Có thực lực mới có thể sống thoải mái được, không thì chỉ có thể làm pháo hôi.
Bạch Thanh Thanh đến từ thời hiện đại, tất nhiên không cam tâm để mình ở đáy xã hội, chỉ có thể làm một con kiến hôi.
Chỉ tiếc phần mềm hack của nàng lại là Hệ thống Trù Thần, là một hệ thống đặc biệt dạy người ta làm thức ăn, không có năng lực biến cường.
Trừ khi nàng vùi cả đời trong quán ăn để được hệ thống bảo vệ, bằng không nàng chỉ có thể làm một người bình thường.
Nhưng may mắn là hệ thống ban cho nàng tế bào mỹ thực, có thể qua việc ăn thức ăn ngon mà tiến hóa, phá vỡ giới hạn của con người, dần dần trở nên cường đại.
Nguyên liệu nấu nướng càng tốt lại càng lợi cho sinh mệnh tiến hóa, nguyên liệu có cấp bậc càng cao lại càng có lợi cho sinh mệnh tiến hóa.
Vậy nên, khi nghe những lời Lâm Bắc Phàm nói, nàng đã dao động.
Ngay lúc này, nàng thấy một bóng người quen thuộc chậm rãi bước đến.
Trong lòng vui mừng, nàng mở ngay cửa kéo hắn vào, giọng nói xen chút hờn giận:
"Sao bây giờ ngươi mới đến?"
Lâm Bắc Phàm sửng sốt: "Không phải ngươi hẹn ta giờ này sao? Vừa đúng 12 giờ mà?"
"Khụ..." Bạch Thanh Thanh cũng biết mình thất lễ, bèn viện cớ: "Vậy cửu giai yêu thú đâu, ngươi đã mang đến chưa?"
"Tất nhiên là có, chỉ là nơi này quá nhỏ, chứa không nổi, ngươi có muốn ta lấy ra luôn không?"
"Đi theo ta!" Bạch Thanh Thanh kéo Lâm Bắc Phàm ra phía sau nhà.
Trong nháy mắt, hắn cảm giác mình đã tiến vào một phòng khách vô cùng rộng rãi.
Đại sảnh này lớn vô cùng, lớn phải cỡ một sân bóng, nhưng Lâm Bắc Phàm biết, quán ăn bình thường không thể có không gian lớn thế này, vậy nên chắc chắn nơi này đã được hệ thống mở rộng.
Hơn nữa nơi đây còn có rất nhiều dụng cụ chạy bằng điện quen thuộc, Lâm Bắc Phàm cảm giác như mình đã về lại thế giới cũ.
Xem ra Bạch Thanh Thanh trước mắt này cũng là một người xuyên việt, hơn nữa còn trói chặt với Hệ thống Trù Thần.
Thật, sao hắn gặp người nào cũng bật hack thế này?
Hơn nữa người ta còn có cả đạo cụ không gian xịn xò, chắc chắn là tiêu chuẩn của nhân vật chính!
Còn hắn thì không có gì cả, chỉ có thể tự nuôi mình và kiếm đủ cơm ăn áo mặc?
Lâm Bắc Phàm nghĩ thế, nhưng mặt hắn không có biểu tình gì.
Bạch Thanh Thanh cũng chú ý hành động của Lâm Bắc Phàm. Nếu hắn có chút tham lam hay suy nghĩ gì khác, vậy nàng sẽ không do dự mà giết hắn. Ở đây nàng là mạnh nhất, dù có cao thủ Siêu Phàm cảnh tới cũng sẽ bị nàng trấn áp.
"Không gian nơi này lớn lắm, ngươi cứ lấy hết yêu thú ra đi." Bạch Thanh Thanh nói.
Lâm Bắc Phàm móc Vận Thâu Phù ra, chỉ thấy xác bảy yêu thú xuất hiện giữa căn phòng.
Có chút máu me đầm đìa, vì chúng đã bị lột sạch da.
Thấy một màn khủng khiếp như vậy nhưng Bạch Thanh Thanh lại không hề sợ hãi, trái lại nàng còn vừa kích động vừa hưng phấn.
Vì tế bào mỹ thực trong cơ thể nàng bắt đầu rạo rực, sục sôi vô cùng.
Điều này chứng tỏ thịt những con yêu thú này rất hữu dụng với nàng, hơn nữa còn là cực phẩm.
"Đã nói từ trước rồi, ta muốn lấy hết nửa số thịt yêu thú này!" Có lẽ tự thấy mình quá tham, nàng lại bổ sung: "Ngươi yên tâm, ta sẽ chế biến thịt chúng thành những món thật ngon, đảm bảo ngươi sẽ thấy không tiếc!"
"Xin cứ tự nhiên, ta đã đồng ý rồi, tất sẽ không lật lọng!" Lâm Bắc Phàm bật cười.
Đối với hắn, thứ quý giá nhất trên người đống xác này là da, nay da đều bị hắn lột sạch cả, vậy nên chút thịt này có mất đi cũng không thành vấn đề.
Hắn lại càng muốn xem mỹ nữ có được Hệ thống Thần Trù này, có thể nấu đám thịt yêu thú trước mắt thành món ngon cỡ nào.
Có thể tạo ra công hiệu tương tự với món cơm chiên trứng hôm nay không?