Chương 46. Khắc siêu linh phù
"Huynh đệ tốt, không phải nói nữa! Đây là một ức hai nghìn vạn, xin Lâm đồng học nhận cho!" Kim Bất Hoán nhận linh phù rồi khoát khoát tay, căn phòng ngập tràn trong linh tệ.
Lâm Bắc Phàm cũng vẫy tay, lập tức thu linh tệ về.
"Lâm đồng học, ta còn việc gấp phải về trước! Gặp lại sau!" Cảm thấy năng lượng trong cơ thể đã rục rịch, sắp tăng vọt, một khi biến hóa sẽ long trời lở đất, từng lỗ chân lông đều sảng khoái.
"Cuối cùng lần này cũng được ăn no rồi!"
Chừng một giờ sau, cơ thể Lâm Bắc Phàm được linh khí lấp đầy, hệt như một mãnh thú hồng hoang.
Lực lượng hiện tại mới là lực lượng thật sự của hắn.
Lâm Bắc Phàm siết chặt quả đấm, cảm thấy một quyền này giáng xuống phải ngang với trăm vạn cân.
Năng lượng trong cơ thể đã đầy ắp, có thể quăng ra một lúc 200 tấm siêu linh phù, nếu đổi thành linh phù cửu giai sẽ là hai vạn tấm. Năng lượng trong cơ thể hắn còn cao hơn cả cao thủ Siêu Phàm cảnh cửu giai!
Ta chính là một vũ khí nguyên tử di động siêu cấp!
"Thực lực còn tiếp tục tăng lên được!"
Lâm Bắc Phàm móc một tấm da yêu quái cực lớn ra. Đây là da hắn lột từ con đỉnh cấp đại yêu kia, hắn muốn dùng phần da này để chế tác siêu linh phù, tích lũy sức mạnh cho mình.
Chỉ nghe vèo vèo mấy tiếng, tấm da yêu quái bị chia thành 1000 phần.
Ngay sau đó, Lâm Bắc Phàm lại móc ra đầy phòng linh tệ.
"Rốt cuộc cũng có thể vẽ siêu linh phù."
Lâm Bắc Phàm rất kích động, Vô Tự Thiên Thư trong cơ thể đột ngột mở ra, lật đến một trang trong đó.
Như thường ngày, phù văn bắn ra khỏi Vô Tự Thiên Thư, in lên một tấm da thú trong đó, rồi đống linh tệ xung quanh hóa thành dòng lũ linh khí bị hút vào trong da yêu thú, ngưng tụ trong phù văn.
Tiếp đó, Vô Tự Thiên Thư trong cơ thể lại lật sang một trang mới, phù văn lại lóe lên, in vào một tấm da thú khác.
Linh tệ xung quanh lại hóa thành dòng lũ, bị hút vào tấm da thú, ngưng tụ trong tấm da thú mới này.
Vô Tự Thiên Thư trong cơ thể mở sang trang thứ ba...
Lặp đi lặp lại tổng cộng 10 lần, mỗi lần chỉ mất một giây.
10 giây sau, cuối cùng một tấm siêu linh phù mới toanh cũng được hoàn thành.
Nhìn tấm linh phù mới toanh trên tay, Lâm Bắc Phàm tổng kết: "Họa một tấm siêu linh phù cần mười giây, cùng với gần mười vạn linh tệ."
Lâm Bắc Phàm thu siêu linh phù vào, nói: "Chẳng trách siêu linh phù lại khó chế tác như vậy!"
Đầu tiên là vật liệu quá quý giá.
Cần da yêu quái, lông yêu quái làm linh bút, còn cần mười vạn linh tệ. Những vật liệu này rất khó thu thập, chớ nói chi là độ khó nhằn của việc chế tạo.
Lâm Bắc Phàm chỉ tốn 10 giây, nhưng những phù sư Siêu Phàm cảnh khác phải giữ vững tinh thần lực, không ngừng thu phát cả ngày mới tạo ra được một tấm siêu linh phù, mà tỷ lệ thất bại lại rất cao.
Đúng là không phải người bình thường có thể làm được.
Vậy nên trên thị trường, một tấm siêu linh phù có thể bán được ít nhất 50 vạn!
Giá trị không đong đếm nổi!
Mà siêu linh phù loại hoàn mỹ như trong tay Lâm Bắc Phàm, trị giá ít nhất cũng phải hơn năm triệu!
Nếu hắn bán cho Kim Bất Hoán, nó sẽ là 5000 vạn!
"Hôm nay phải cố gắng hết sức, tranh thủ tạo được 500 tấm!"
Lâm Bắc Phàm lập một mục tiêu nhỏ cho mình, sau đó linh tệ mới kiếm được không bao lâu đã giảm xuống với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được. Đến tối, số linh tệ còn lại không tới 5000 vạn.
Nhưng vậy cũng đã hiệu quả kinh người! Hắn có 500 tấm siêu linh phù, cảm giác vô cùng an toàn.
Coi như có đứng trước mặt viện trưởng Giang Trường Thanh, hắn cũng không yếu thế.
"Vậy mà đã 10 giờ tối rồi, ta nên đi tìm Bạch Thanh Thanh, tối nay phải đổi nguyên liệu nấu ăn!" Lâm Bắc Phàm chỉnh trang lại bản thân một chút, sau đó đẩy cửa đến Thanh Bạch Nhân Gia cách đó không xa.
"Sao hôm nay ngươi đến sớm vậy?" Bạch Thanh Thanh đang chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn.
"Ta đang dọn nhà, dọn tới nhà đối diện nhà ngươi." Lâm Bắc Phàm chỉ về phía nhà mình.
"Ra là vậy!" Bạch Thanh Thanh gật đầu, lòng nhiều thêm chút vui vẻ.
Nhưng nàng thấy hắn đi một mình, bèn cười chọc: "Tiểu tức phụ của ngươi đâu? Sao không đi chung với ngươi?"
Lâm Bắc Phàm buồn bực: "Tiểu tức phụ của ta bị viện trưởng Giang Trường Thanh nhận làm đồ đệ, hiện tại nàng ngập trong huấn luyện, không có thời gian tới đây. Lão đầu tử đáng ghét này thật xấu xa!"
Trong lòng Bạch Thanh Thanh có phần phấn khích, nàng muốn hát lên, song vẫn an ủi: "Đó là chuyện tốt! Nghe nói Giang viện trưởng có thực lực rất cao, bao nhiêu người muốn bái làm hắn ta làm sư phụ mà không được, hẳn tiểu tức phụ của ngươi phải vui lắm!"
"Tin đồn cả thôi, bản lĩnh của hắn ta cũng chỉ tạm được." Lâm Bắc Phàm nói: "Đừng vội động thủ, ta mang thịt yêu thú đến đây, chúng ta ăn trước đi!"
Lâm Bắc Phàm vẫy tay, phòng khách nhiều thêm một đống thịt máu me đầm đìa.
Mặc dù đã không thể nhìn ra đây là yêu thú gì, nhưng uy áp truyền tới từ trên xác yêu thú vẫn khiến Bạch Thanh Thanh cảm thấy hơi khó chịu.
"Đây không phải thịt yêu thú, mà là thịt yêu quái!" Bạch Thanh Thanh sợ hãi.
"Cũng có gì khác nhau, dù sao mục đích cuối cùng cũng là nhét vào miệng." Lâm Bắc Phàm bâng quơ.
Bạch Thanh Thanh ngạc nhiên nhìn hắn: "Ngươi lấy được nhiều thịt yêu quái như thế từ đâu?"
"Chuyện này ngươi đừng quan tâm, dù sao ta cũng đã lấy tới rồi, mau nấu nó lên đi, ta không chờ nổi nữa!" Lâm Bắc Phàm sốt ruột.
"Được!" Bạch Thanh Thanh nhìn hắn hồi lâu, cuối cùng bắt đầu động thủ.
Nàng không phải người thích bới móc, tọc mạch, bản thân nàng cũng có bí mật lớn, vì thế nàng sẽ giữ bí mật của người khác kín như bưng.
Nàng rất chờ mong, không biết thịt yêu quái sẽ giúp nàng biến hóa như thế nào.
Lâm Bắc Phàm cũng nhắm mắt nghỉ ngơi, kết nối với nguyên thần để cảm ngộ phù văn.
Hiện tại hắn đã cảm ngộ được hơn 3200 tấm, còn cần 800 tấm nữa mới đạt đến sơ thành cảnh giới tầng một Vô Tự Thiên Thư, hắn vô cùng chờ mong sự biến hóa này.
Lĩnh ngộ càng nhiều phù văn, thân thể hắn càng mạnh, đồng thời nguyên khí trong cơ thể lại tinh thuần hơn một nấc, không hề vô dụng.
Ước chừng hơn hai tiếng sau, mùi thơm nức xộc vào mũi , là mùi từ thịt của yêu quái.
Hai người không nói gì cả, tốc độ ăn rất nhanh.
Tinh hoa từ máu thịt yêu quái bị hấp thụ rất nhanh, cuối cùng Lâm Bắc Phàm cũng đại tiến một bước, cường độ cơ thể đạt đến luyện thể giả Siêu Phàm, tiềm lực cơ thể cũng được mở mang thêm một nấc.
Bạch Thanh Thanh cũng thu hoạch không kém, chỉ với máu thịt yêu quái, cuối cùng nàng cũng trở thành một cao thủ cửu giai.
Hai người thu được rất nhiều, vô cùng thỏa mãn.
"Sau này chúng ta đổi sang ăn thịt yêu quái luôn đi, như vậy tốc độ tăng tiến cũng sẽ nhanh hơn." Lâm Bắc Phàm nói.
Bạch Thanh Thanh gật đầu.
Lâm Bắc Phàm gói phần dư lại, chuẩn bị mang đi cho tiểu tức phụ của mình.
Huấn luyện thực sự quá cực khổ, nên bồi bổ nhiều hơn.