Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo

Chương 845. Dẫn thiên ma ngoại vực tới ngăn cường giả dị thế

Chương 845. Dẫn thiên ma ngoại vực tới ngăn cường giả dị thế


Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
"Chúng ta cứ án binh bất động!" Thánh quân nói, đám người như thiên lôi sai đâu đánh đó.
Chỉ thấy Yêu Hậu và Vô Cực thiên đế bay thật nhanh về phía chiến trường, phóng tới thông đạo không gian.
"Đường đại ca, hai người kia tương đối đặc biệt, làm phiền ngươi lát nữa ra tay nhẹ một chút!" Sở Ngự Tọa ở bên cạnh cười đùa hí hửng, dưới chân hắn là Đông Hoàng đế quân Tuyết Lệ Hàn đã bị lực lượng Tu La của Đường Tam trói chặt.
"Được!" Đường Tam cười, sau đó lại lần nữa thi triển Tu La chi thủ, xuyên qua thông đạo không gian nhanh chóng nắm chặt Yêu Hậu và Vô Cực thiên đế đang xông tới.
Dù hai nhân vật cấp bậc thiên đế này đã chuẩn bị kỹ càng, nhưng vẫn không phải là đối thủ của Đường Tam, trong nháy mắt đã bị Tu La chi thủ bắt được, cuối cùng bị kéo qua bên kia vứt xuống dưới chân Sở Ngự Tọa, vô cùng chật vật.
"Hai vị, tình huống lần này có chút đặc biệt, ta cũng là bất đắc dĩ, thứ tội thứ tội!" Sở Ngự Tọa chắp tay.
Đông Hoàng đế quân nghiến răng: "Sở Dương, Sở huynh đệ, nếu như sau này ngươi không cho ta một lời giải thích chính đang, ta nhất định sẽ lột một tầng da của ngươi!"
Hậu phương thế giới Cửu Thiên, thánh quân và mấy vị thiên đế còn lại đều mang sắc mặt nặng nề.
Quá đáng sợ!
Thế mà trở tay đã bắt được cả Yêu Hậu và Vô Cực thiên đế đi.
Nếu lần bắt Đông Hoàng đế quân là ngoài ý muốn, vậy lần bắt một đế một hậu này thì sao? Bọn họ đã chuẩn bị đầy đủ, thế nhưng vẫn không thể trốn thoát đại chưởng màu máu kia.
Đây chính là chuyện mà ngay cả Thánh quân, cường giả đệ nhất thế giới Cửu Thiên cũng không làm được!
Điều này có thể nói rõ bên kia thông đạo có một nhân vật cực kỳ cường đại!
Người này cường đại hơn thánh quân, hơn nữa còn hơn rất rất nhiều!
Mấy vị thiên đế hoảng hốt.
"Thánh quân, bây giờ chúng ta... Chúng ta làm sao bây giờ?"
"Tiếp tục chiến đấu sao? Có thể thắng được không?"
"Nhưng ai có thể là đối thủ của bàn tay đỏ máu kia?"
...
Lúc này trong lòng Thánh quân cũng có chút hoảng, có chút hối hận, đáng ra không nên trêu chọc vào cường giả như thế.
Dù bây giờ hắn cúi đầu nhận thua thì đối phương cũng nhất định sẽ không bỏ qua cho kẻ cầm đầu là hắn, đám người ở thiên khuyết lại càng sẽ không tha thứ cho hắn, chỉ có thể càng đi càng đen.
"Chư vị, đã đến lúc quyết định sự tồn vong của thiên khuyết rồi!"
Thánh quân ngữ điệu nặng nề nói: "Thế giới đối phương có vô thượng cường giả vượt qua chúng ta, cho dù chúng ta xuất thủ thì chỉ sợ vẫn không thể thắng được... Dù cuối cùng có thắng thì cũng là thắng thảm, kết quả không biết chỉ còn sót lại mấy vị huynh đệ!"
Chư vị thiên đế nghe vậy, trong lòng đều có chút ưu tư, lo lắng cho vận mệnh tương lai của bản thân.
Bầu không khí trở nên chán nản.
Có thiên đế đã đánh trống lui quân, không muốn chiến tiếp.
Bởi vì hoàn toàn không nhìn thấy hy vọng.
"Nhưng chúng ta còn chưa tới mức sơn cùng thủy tận!" Thanh âm Thánh quân cao lên.
Chư vị thiên đế đều sáng mắt lên, vội vàng hỏi thăm.
"Thánh quân, ngươi có thượng sách gù?"
"Mau chóng nói ra, ta nhất định toàn lực phụng bồi!"
"Thánh quân..."
...
Nhìn ánh mắt mong đợi của chư vị thiên đế, thánh quân lắc đầu, cười khổ nói: "Cũng không phải là ta không muốn nói ra, mà là kế hoạch này quá mức âm hiểm, quá mức độc ác, có thể làm tổn thương hòa khí, hơn nữa hậu quả cũng khó lường!"
Chư vị thiên đế vội vã.
"Thánh quân, bây giờ là lúc nào rồi mà còn quan tâm tới chuyện này?"
"Hiện tại bên chúng ta đã có ba vị thiên đế rơi vào tay bọn họ, sinh tử chưa rõ, tình huống vô cùng không ổn!"
"Chúng ta không có nhiều lựa chọn!"
"Thánh quân, ngươi cứ nói phương pháp nói trước, có được hay không chúng ta bàn sau!"
...
"Nếu các vị đã muốn biết, vậy ta cũng không che giấu nữa." Thánh quân hết sức trịnh trọng nói, sau đó nghiêm túc gằn từng chữ một: "Kế hoạch này chính là dẫn thiên ma tiến vào, dùng thiên ma để đối phó với cường giả dị thế!"
Đám người giật nảy mình, thế mà lại là biện pháp như vậy!
Thiên ma ngoại vực cũng là kẻ xâm chiếm!
Khi xâm chiếm thế giới Cửu Thiên vào một trăm vạn năm trước đã vô cùng tà ác hung hãn, Tử Tiêu Thiên thiên đế và đế hậu vì vậy mà vẫn lạc, từ đó Tử Tiêu Thiên biến thành ma quật.
Trong một trăm vạn năm này bọn chúng vẫn một mực chiếm đóng ở Tử Tiêu Thiên, mỗi thời mỗi khắc đều muốn xâm lấn thiên khuyết.
Nhờ có binh sĩ chống trả ở đường biên giới, lại thêm sương trắng thần bí ngăn cản mà đám Thiên Ma này mới không thể nào vượt qua biên giới tiến vào.
Nhưng nếu bỏ mặc bọn chúng tiến vào, phải khống chế tình hình thế nào?
Nhỡ bọn chúng ăn vạ không rời đi thì phải làm sao bây giờ?
Đây chính là một thanh kiếm hai lưỡi, trách nhiệm như vậy ai có thể gánh chịu?
Nhưng so với cường giả dị thế, bọn họ càng chán ghét thiên ma hơn, bởi vì thiên ma quá tà ác, việc ác phóng hỏa đánh giết cướp bóc bất tận, hơn nữa thoạt nhìn cũng không phải cùng một chủng tộc, không phải tộc ta chắc chắn sẽ sinh ra dị tâm.
So sánh như vậy, nhìn người dị thế ngược lại càng giống đồng loại, càng dễ tiếp nhận hơn.
Các vị thiên đế nhất thời đều do dự.
"Việc này..."
"Chư vị thiên đế, các ngươi còn do dự cái gì? Các ngươi còn có điều gì phải do dự?" Mặc Vân thiên đế chân chó số một của Thánh quân lớn tiếng nói: "Các ngươi có thể ngăn cản người của thế giới đối phương sao? Còn có biện pháp nào khác để ngăn cản bọn họ sao?"
Chư vị thiên đế lắc đầu, chán nản không nói được lời nào.
"Không có chứ gì? Nói một câu không khách khí, đây chính là biện pháp tốt nhất rồi, cho nên cá nhân ta vô cùng tân thành chủ ý này của thánh quân! Dù sao cả hai phe kia cũng là kẻ xâm chiếm, đều muốn tới chiếm thế giới Cửu Thiên của chúng ta, dứt khoát cho bọn chúng chó cắn chó, chờ tới lúc hai bên lưỡng bại câu thương chúng ta lại đi ra thu thập tàn cục!"
"Nếu không chỉ dựa vào ngươi, dựa vào ta, dựa vào mấy vị thiên đế chúng ta đang ngồi đây có thể cùng đối phó với cả cường giả dị thế và thiên ma chắc? Đông Hoàng đế quân, Vô Cực thiên đế, Yêu Hậu đều đã bị bắt đi, chúng ta bây giờ chỉ còn bảy vị thiên đế và thánh quân, đây là lực lượng cuối cùng của thiên khuyết, không thể tiếp tục hy sinh, nếu như chúng ta hy sinh, thiên khuyết sẽ thật sự không còn hy vọng gì. Cho nên bây giờ chúng ta chỉ có thể hy sinh những thứ không quá quan trọng khác thôi!"
Mặc Vân thiên đế dõng dạc tuyên bố: "Cho dù có hy sinh thì đó cũng là chuyện khó tránh khỏi, làm gì có chiến tranh nào không có hy sinh? Chỉ xem hy sinh đó có đáng giá hay không! Ta cho rằng chỉ cần có thể giữ được thế giới Cửu Thiên, tất cả hy sinh đều đáng giá! Đây đã là biện pháp ít phải hy sinh nhất mà thánh quân nghĩ ra được rồi! Hiện tại thứ chúng ta cần nhất chính là dũng khí quyết đánh đến cùng! Có thể sống sót khỏi tuyệt địa hay không chỉ xem các vị có dám làm hay không!"
"Nếu chư vị không thể quyết định được thì danh ác nhân này cứ để ta gánh!" Thánh quân hít sâu một hơi, trên mặt tràn ngập vẻ thâm trầm kiên quyết trước nay chưa từng có: "Tới khi người dị thế và thiên ma ngoại vực đều chết hết, ta sẽ lấy cái chết... Đền đáp thiên hạ!"
"Trách nhiệm này chúng ta cùng gánh!"
"Không sai, không thể để cho thánh quân hy sinh được, chúng ta cũng phải có trách nhiệm!"
...
Các vị thiên đế cuối cùng cũng đồng ý.
Thế là bọn họ thi triển thần lực, đả thông thông đạo, liên kết với Tử Tiêu Thiên.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất