Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo

Chương 870. Tự phược nhất lực, chém giết Thiên Ma cự đầu

Chương 870. Tự phược nhất lực, chém giết Thiên Ma cự đầu


Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
"Lão tam, lão tứ cũng đã chết?" Hai vị Thiên Ma cự đầu còn lại kinh hãi.
Bọn họ chưa bao giờ dám tin, trong ngũ đại cự đầu Ma Lê bọn họ thế mà lại có ba người liên tiếp vẫn lạc, hơn nữa còn ở trong cùng một ngày.
Dù là ở trong vạn giới thì tiên thiên Thần Ma cũng đều không vẫn lạc nhanh như vậy.
Vừa nghĩ tới thanh pháp tắc trường thương muốn tránh cũng không tránh được kia, bọn họ lại cảm thấy trên đầu thật lạnh, giống như có một thanh kiếm đang treo lơ lửng trên đầu mình.
"Lão nhị, ngươi đi ngăn cản hắn, ta đi tìm viện binh, sau đó sẽ trở về giúp ngươi!"
"Đại ca, là lão đại thì ngươi nên đi ngăn hắn mới đúng, ta đi tìm viện binh!"
"Lão nhị, thực lực của ngươi là mạnh nhất, nên là ngươi đi!"
"Đại ca quá khiêm tốn!"
Hai vị Thiên Ma cự đầu còn sót lại "nhiêm nhượng" với nhau một hồi, hận không thể để đối phương đi ra đứng trước nòng súng, giúp mình thoát mạng.
Đúng lúc này.
"Vụt" "Vụt"
Hai thanh pháp tắc chi thương lần lượt bay tới.
Hai vị Thiên Ma cự đầu bị dọa đến mức linh hồn suýt lìa thể xác, vừa chống trả vừa chạy trốn.
"Vụt" "Vụt"...
Liên tục bốn thanh pháp tắc chi thương bay tới.
Cuối cùng hai vị Thiên Ma cự đầu cũng kích hoạt quy tắc "Ba kích không thương, tổn thương hoàn trả gấp ba", ồ ạt đổ máu, trạng thái không bằng lúc trước.
Hai vị Thiên Ma cự đầu còn lại rốt cuộc đã được hưởng đãi ngộ của ba vị cự đầu trước đó.
Đó là cảm giác bất lực phản kháng thế nào cũng vô dụng.
Mỗi lần tiếp nhận một thanh pháp tắc chi thương, liền tương đương với một lần gõ lên chuông tang Thần Ma.
"Vút" "Vút"
Lại thêm hai thanh pháp tắc chi thương đuổi theo.
"Lão nhị, nếu còn tiếp tục như vậy nữa chúng ta sẽ lần lượt bị đánh bại, cuối cùng vô duyên vô cớ hi sinh, chúng ta nhất định phải liên hợp lại chặn đánh hắn, có lẽ như vậy sẽ có sức lực phản kích!" Một Thiên Ma cự đầu lo lắng nói.
"Đại ca, ta hoàn toàn tán đồng với ý kiến của ngươi!" Một Thiên Ma cự đầu khác cũng nói, sau đó quay trở lại.
Tuy bọn họ chỉ vì lợi riêng, nhưng khi đối mặt với uy hiếp chung vẫn có thể liên hợp lại, đây cũng là cơ hội duy nhất của bọn họ.
"Lại dám trở về?" Ánh mắt Lâm Bắc Phàm lấp lóe: "Trước hết giết một tên, sau lại chiến với tên cuối cùng!"
Thế là pháp tắc trường thương trong tay Lâm Bắc Phàm nhắm hết về phía Thiên Ma cự đầu có thực lực yếu nhất.
"Vụt" "Vụt"...
Thiên Ma cự đầu có thực lực yếu nhất kia xếp hàng lão nhị trong số năm vị Thiên Ma cự đầu, một thân thực lực công phu thâm hậu tạo hóa, mặc chiến giáp hắc sắc trên thân, vũ khí là một thanh ma kiếm, là Thiên Ma cự đầu dạng người.
Thoạt nhìn vô cùng uy mãnh, hung danh hiển hách, hắn đã từng hủy diệt vài trăm thế giới đại thiên.
Nhưng bây giờ khi đối mặt với pháp tắc chi thương thế đến hung hăng, vì tư lợi muốn lại lần nữa chiếm thế thượng phong nên không chút do dự xoay người chạy đi, hoàn toàn không để ý tới Thiên Ma cự đầu còn lại.
Bởi vì chạy còn có thể kéo dài một chút thời gian, không chạy sẽ chết càng nhanh.
Thiên Ma cự đầu còn lại tức muốn hộc máu, nghiến răng nghiến lợi: "Cái tên hỗn đản lão nhị "
Tình hữu nghị giữa hai người tự sụp đổ.
"Vụt" "Vụt"...
Dù kéo dài thêm được một chút thời gian, nhưng vị Thiên Ma cự đầu hình người kia vẫn không thoát khỏi kiếp bị pháp tắc chi thương truy sát.
Khi pháp tắc chi thương thứ mười đuổi theo đánh vào ngực hắn Thiên Ma cự đầu không cam lòng gầm rú: "Không!!!"
"Ầm ầm"
Ma thân nổ tung, Thiên Ma cự đầu thứ tư vẫn lạc.
"Ngươi còn dám trở về?" Lâm Bắc Phàm đưa mắt nhìn tớiThiên Ma cự đầu cuối cùng, hắn không chọn chạy trốn, mà vòng trở lại, trực tiếp triển khai thế công như lôi đình.
"Đại Thiên Ma thí thiên!"
Cả người hắn đều hóa thành ma vụ hắc sắc, tràn ngập bốn phía, che khuất bầu trời.
Những ma vụ hắc sắc này hấp thu thân thể vỡ nát của bốn vị Thiên Ma cự đầu trước đó cho bản thân sử dụng, thực lực của hắn cũng từ từ mạnh lên, khí thế liên tiếp tăng vọt, thực lực trong nháy mắt tăng lên gấp đôi!
Chưa đến chốc lát đã lại tăng lên gấp đôi!
Sau khi hấp thu hết tất cả tinh túy, thực lực của hắn đã tăng gấp ba, thế mà đạt đến Thần Ma tứ giai đỉnh phong!
Một thân thực lực hùng hậu đè ép mấy ngàn thế giới xung quanh!
Đôi mắt xanh đen thâm thúy kia chỉ cần nhìn một cái là hãi hùng khiếp vía, dường như có thể hút người ta vào trong đó!
"Nhân tộc cộng chủ, chết đi!"
Vô số ma khí cuồn cuộn tràn đến, muốn ma hóa Lâm Bắc Phàm.
Lâm Bắc Phàm mở rộng vòng tay, chủ động hút ma khí vào trong cơ thể, hóa thành lực lượng của bản thân.
Cùng lúc đó trong tay hắn lại lần nữa ngưng tụ ra pháp tắc chi thương.
"Vụt" "Vụt"...
Thiên Ma cự đầu không hề tránh né, mỗi một thương đều đánh trúng.
Cho đến thương thứ mười, cuối cùng Thiên Ma cự đầu cũng kích phát quy tắc "hoàn trả gấp mười lần", nổ ra một trận tự bạo lớn.
Thanh âm tự bạo ầm ầm vang lên, hắn bị nổ cho chia năm xẻ bảy.
Thế nhưng chỉ chốc lát sau, hắn lại khôi phục về chỉnh thể, biến ra một cái đầu khổng lồ, điên cuồng cười to: "Ha ha, ta là bất tử! Ngươi không thể làm tổn thương ta!"
"Nỏ mạnh hết đà, kéo dài hơi tàn, ta tới chém ngươi!" Lâm Bắc Phàm sử dụng quy tắc thứ tư
"Tự phược nhất lực, đối phương ngang bằng!"
Ý là, Lâm Bắc Phàm tự hạn chế một loại lực lượng của bản thân, không thể vận dụng, đối phương cũng không thể vận dụng, đạt tới trạng thái bình đẳng.
Lâm Bắc Phàm hạn chế "Khí" của bản thân, chính là không thể vận dụng nguyên khí.
Tương ứng ma khí của đối phương cũng không thể vận dụng.
Hạn chế nguyên khí tuy có ảnh hưởng cho Lâm Bắc Phàm nhưng tình huống không quá nghiêm trọng.
Bởi vì bây giờ thứ cung cấp lực lượng cho hắn chủ yếu là vạn giới trong cơ thể, lực lượng Thiên Đạo bên trong vạn giới chứ không phải nguyên khí.
Còn đối phương, không thể vận dụng ma khí liền thảm rồi, bởi vì vừa rồi hắn chủ yếu hấp thu ma khí do bốn vị Thiên Ma cự đầu vẫn lạc tỏa ra, hiện tại không chỉ không thể vận dụng mà còn ngay cả tiên thiên ma khí vốn có của bản thân cũng không vận dụng được, thực lực hạ xuống.
Vốn đang có mười phần thực lực, hiện tại chỉ phát huy ra được chưa đến năm phần.
"Đây ... Đây là xảy ra chuyện gì? Tại sao ta không thể vận dụng ma khí?" Thiên Ma cự đầu vô cùng kinh hoảng.
"Lại là năng lực quỷ dị này!" Ma chủ vẫn luôn lặng lẽ quan sát thầm nói.
Vì sao đối phương lại có nhiều năng lực kỳ quái không thể hiểu được như vậy, tìm khắp chư thiên vạn giới cũng chưa từng nhìn thấy chưa từng nghe thấy có ai như thế.
Trong lòng càng thêm kiêng kỵ Lâm Bắc Phàm.
"Hiện tại ngươi không chống trả được nữa, ngoan ngoãn chịu chết đi!" Lâm Bắc Phàm kêu to, lúc này thực lực của Thiên Ma cự đầu còn không bằng cả ma chủ, có thể giết chết, thế là lập tức thi triển thần thông trấn áp Thiên Ma cự đầu.
Chưởng trung vạn giới, tịch diệt vạn pháp, trích tinh phủng nguyệt ...
Đủ loại thần thông hạ bút thành văn, đương nhiên còn có pháp tắc chi thương chưa từng trượt phát nào, Thiên Ma cự đầu sắp bị đánh hỏng luôn rồi.
Thiên Ma cự đầu điên cuồng, hai mắt đỏ bừng, nhảy vào bên trong thời gian trường hà.
Trong lòng Lâm Bắc Phàm khẽ động: "Hắn muốn làm gì?"
Lập tức đuổi theo vào.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất