Ta Ở Hokage NTR

Chương 2: Xuyên qua (2)

Chương 2: Xuyên qua (2)
Hắn vừa mới bước ra mấy bước, chỉ cần khống chế cơ thể hợp lý lùi lại là có thể tránh được tai họa này.
Lê Hùng không ngờ rằng, việc bình thường hắn yêu thích vận động và thể dục lại giúp hắn có được khả năng tư duy và phán đoán cao đến vậy.
Hoặc cũng có thể là do Andrelanin trong cơ thể hắn bài tiết quá tốt.
Nhưng đây không phải là vấn đề chính, vấn đề chính là nếu cứ như vậy mà lao xuống, Elly trước mặt hắn chỉ sợ sẽ phải bay lên trời mất!
Elly thường ngày tươi cười đáng yêu với hắn, Elly mà hắn yêu thầm không thể cứ như vậy mà chết được!
Trong lòng Lê Hùng lúc này bỗng lóe lên một sự giằng co tâm lý.
Hắn lùi lại, có thể bình an vô sự tai qua nạn khỏi lần này.
Hắn bước lên, có thể cứu Elly, nhưng sau đó hắn sẽ có kết cục thế nào thì bản thân cũng không thể biết được.
Sự mâu thuẫn trong đầu Lê Hùng chỉ xuất hiện chưa đến 0,01 giây thì cơ thể hắn đã tự mình quyết định.
Cảm tính đã chiến thắng lý tính.
Lê Hùng xông lên phía trước, tốc độ cực nhanh, nhanh đến mức chính hắn cũng cảm thấy đây chính là lần gia tốc nhanh nhất trong cuộc đời mình.
Tay, vươn tới!
Mạnh mẽ đẩy một cái!
Elly bị đẩy về phía trước, ngã nhào ra ngoài!
Ầm! Ầm! Ầm!
Hàng loạt âm thanh tai nạn xe cộ vang lên, Lê Hùng chỉ cảm thấy bản thân bị một lực mạnh đánh trúng, toàn thân đau nhói, sau đó là cảm giác mất trọng lực.
Cả người hắn bay lên, chân rời khỏi mặt đất, văng ra phía xa.
Cùng lúc văng ra còn có vô số mảnh vỡ xe cộ và huyết dịch, tiếng la khóc kinh thiên động địa.
Dân chúng xung quanh thấy cảnh này đều trở nên hỗn loạn, tiếng kêu cứu và gọi người hỗ trợ vang lên không ngừng.
Đám học sinh và những người dừng đèn đỏ có nằm mơ cũng không thể ngờ được rằng, bọn họ lại gặp tai nạn ở chỗ này!
Lê Hùng tự giễu trong đầu, cả người nặng nề văng xuống và đập mạnh xuống mặt đất.
“Không tốt rồi, là tai nạn xe cộ!”
“Mau gọi cứu thương, mau gọi cứu thương!”
“Báo cảnh sát đi!”
“Nhanh nhanh nhanh, ra cứu người!”
Dân chúng xung quanh loạn thành một đoàn, còn Elly lúc này cũng mơ mơ màng màng đứng dậy.
Nàng ngơ ngác nhìn xung quanh những chiếc xe tan nát và cảnh tượng máu tươi văng tung tóe, một giây trước vừa xảy ra tai nạn, và nàng đã lướt qua cái tai nạn này.
Chính là một cú đẩy mạnh từ phía sau đã cứu nàng, tính mạng của nàng là do người khác cứu!
Khi người đó lao tới, nàng cũng kịp bắt được một thân ảnh mờ nhạt.
Thân ảnh này vô cùng quen thuộc với nàng, chính là Lê Hùng, người ở cạnh nhà nàng.
Nếu không phải Lê Hùng kịp thời đẩy nàng một cái, chỉ sợ lúc này nàng cũng giống như những người kia, nằm im lìm trên mặt đất như một cái xác chết rồi!
Ánh mắt Elly chợt co lại, nàng thấy bạn thân của nàng lúc này người đầy bụi bặm, máu tươi chảy ra từ đầu đang nằm im lìm trên đường, và bên cạnh nàng nằm chính là cái thân hình quen thuộc kia.
Elly run lên, nàng dùng hết sức lực đứng dậy, thất tha thất thiểu chạy tới bên cạnh Lê Hùng, nước mắt tuôn rơi như mưa.
Bởi vì Lê Hùng lúc này trông vô cùng thảm, chỉ sợ không trụ được bao lâu nữa, chỉ còn thoi thóp một hơi thở mà thôi.
Đây chính là người bạn nhiều năm của nàng, là người bạn thanh mai trúc mã, từ mẫu giáo đến cấp ba đều học cùng lớp với nàng, mỗi ngày đều cùng nàng cười nói, chọc cho nàng vô cùng vui vẻ.
“Lê Hùng, cậu không sao chứ? Tại sao lại như vậy? Tại sao lại cứu tớ?”
Elly khóc, nàng khóc như hoa lê đẫm mưa, vô cùng chân thành và thương tâm.
Lê Hùng là bạn tốt của nàng, là người bảo vệ đáng tin cậy của nàng. Nàng nhớ rất rõ, hồi còn nhỏ, có lần đi học về nàng gặp phải một con chó dữ trong khu phố. Con chó dữ đó là do một ông lão nuôi để đề phòng trộm. Dù sao nhà ông ta cũng khá giả, con trai lại đi làm xa, chỉ có một mình ông lão ở nhà.
Lúc đó, con chó dữ làm nàng sợ hãi vô cùng, nhìn vẻ mặt hung ác, răng nanh sắc bén và nước dãi chảy ra của nó, nàng bất lực! Nàng chỉ có thể đứng yên tại chỗ khóc nức nở. Đúng lúc này, một cậu bé xuất hiện, đánh đuổi con chó dữ và đưa nàng về nhà.
Đó là lần đầu tiên nàng gặp Lê Hùng, và từ đó hai người trở nên thân thiết và trở thành thanh mai trúc mã.
Được Elly ôm trên đùi, đây là lần đầu tiên Lê Hùng có tiếp xúc thân mật như vậy với nàng.
Ánh mắt hắn suýt nữa bị đôi gò bồng đảo cao ngạo của nàng che khuất, may mắn là vẫn có thể thấy được khuôn mặt của đối phương.
Lê Hùng trong lòng thầm nghĩ, Elly quả thật là có vốn liếng hùng hậu, diễm phúc này của hắn đến có hơi muộn, chỉ tiếc là không thể hưởng thụ cảm giác này lâu hơn.
Nhìn thấy Elly bình an vô sự, khóe miệng hắn trào ra một ngụm máu tươi:
“Tớ... tớ có thể lùi lại, nhưng cơ thể tớ tự ý lao lên cứu cậu.
Có lẽ trong thâm tâm tớ, sinh mệnh của cậu rất quan trọng, quan trọng hơn cả sinh mệnh của tớ!”
Lê Hùng cố sức nói ra câu này, nói xong hắn vô cùng thỏa mãn.
Xem phim Hàn nhiều, hắn cũng không ít lần thấy nam chính trong phim nói câu này.
Lê Hùng lúc đó cảm thấy, nam chính nói câu này nghe rất giả dối và có mùi "trang bức".
Ngoài đời, chuyện nam nữ yêu đương cũng bình thường thôi, làm sao có cơ hội nói ra những lời giả dối như vậy? Câu nói này rất cần ngữ cảnh!
Hắn cảm thấy, cả đời này hắn cũng không có cơ hội nói ra câu này, nhưng hôm nay hắn thực sự đã nói ra.
Hắn cũng có thể giả dối một lần, "trang bức" một lần.
Nhưng đây là đang dùng mạng để "trang bức"!
Elly nghe xong cả người run lên, khóc càng thêm kịch liệt, nàng run rẩy nói:
“Lê Hùng, cậu là đồ ngốc!”
“Ha ha, vậy cũng được! Elly, có một câu này tớ muốn nói với cậu từ rất lâu rồi nhưng lại không có dũng khí.
Tớ rất thích cậu!
Trước khi tớ chết, cậu có thể nói cho tớ biết, cậu có thích tớ không?”
Hai mắt Elly lệ nhòa nhìn Lê Hùng:
“Tớ thích, tớ thích cậu chứ đồ ngốc! Tớ thích cậu từ lâu rồi! Tớ đã vì cậu mà từ chối rất nhiều người, để dành vị trí bạn trai cho cậu!
Chỉ trách cậu nhát gan, không dám tỏ tình cũng không dám tiến tới!”
Elly vừa nói vừa khóc, trông vô cùng đáng thương, nhưng Lê Hùng lại cảm thấy rất mãn nguyện.
Ít ra sự hy sinh của hắn là xứng đáng.
Trước khi chết, hắn cũng có thể biết được cảm xúc và suy nghĩ trong lòng Elly.
Hóa ra Elly cũng rất thích hắn!
Có câu "chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu".
Tuy "hoa mẫu đơn" không hình dung đúng lắm về Elly, nhưng hắn cảm thấy hắn chết như vậy cũng không tệ.
Lê Hùng khó thở:
“Elly, tớ đã từng mơ về đám cưới vui vẻ của chúng ta, về cuộc sống sau này, rồi cậu sẽ sinh con cho tớ... Khụ khụ...”
Chưa kịp nói xong, Lê Hùng lại nôn ra mấy bọt máu, tình hình càng thêm nguy kịch.
Elly vội vàng nói:
“Đừng nói nữa, đừng nói nữa. Lê Hùng, nếu đó là nguyện vọng của cậu, tớ nhất định sẽ giúp cậu thực hiện. Cậu nhất định không được buông xuôi!
Thực ra nhà tớ rất giàu, tớ nhất định sẽ tìm cách cứu cậu, dù phải ra nước ngoài tìm đến bệnh viện cao cấp cũng được.
Cho dù cậu chết, tinh trùng của cậu cũng sẽ không chết ngay, tớ có thể mang nó đến ngân hàng tinh trùng thế giới bảo quản, sau này tớ lớn lên cũng có thể mang thai con của cậu...”
Lê Hùng nghe đến mấy chữ “cho dù cậu chết” thì hơi thở cuối cùng cũng muốn đứt.
Elly à, chúng ta đang nói chuyện rất mùi mẫn, rất cảm xúc, sao cậu lại có thể phá hỏng bầu không khí như vậy?
Còn tính đến cả trường hợp tớ chết rồi nữa sao?
Thật khiến tớ đau lòng quá!
Lê Hùng nghe xong câu này liền muốn tắt thở, mắt nhắm lại, những lời phía sau hắn càng không nghe rõ.
Hồ đồ một chút, Lê Hùng tỉnh lại liền phát hiện hắn đang nằm ở chỗ này.
Thời gian tâm sự mùi mẫn với Elly, cứ như vậy ngắn ngủi kết thúc.
Lê Hùng trong lòng thở dài, sau đó nhanh chóng lấy lại tinh thần.
Trước mắt, hắn cần xác định rõ tình hình hiện tại của mình.
Đang định ngồi dậy thì trong đầu Lê Hùng bỗng truyền đến một cảm giác đau đớn, một cỗ ký ức tràn về, nhanh chóng dung hợp với hắn.
Lê Hùng ngẩn người một hồi lâu trên giường mới tỉnh lại, run sợ nói:
“Ta… vậy mà thật sự xuyên qua?”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất