Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 68. Người phụ trách Điện ảnh và Truyền hình Quốc tế NC?! 2

Chương 68. Người phụ trách Điện ảnh và Truyền hình Quốc tế NC?! 2
Khi chuông reo, cửa hiệu sách Tân Hoa bắt đầu mở, vô số phương tiện truyền thông và độc giả bắt đầu tràn vào hiệu sách, Lâm Hạ lại căng thẳng, bàn tay cầm bút lấm tấm mồ hôi.
Chị Dương đứng bên cạnh cô sắp xếp mọi thứ.
Các phóng viên đã phỏng vấn từng người một.
Khi Kiều Hồng Anh và Tuyết Nhân được phỏng vấn, họ đã giới thiệu đâu vào đấy những ý định và kinh nghiệm sáng tạo trong nhiều năm của mình, tất nhiên họ cũng đưa ra những đề xuất về “Mùa Hè Năm Ấy” để giúp thu hút sự chú ý của giới truyền thông đến bên “Mùa Hè Năm Ấy”…
Giới truyền thông ùa vào, Lâm Hạ bị giới truyền thông vây quanh, mặc dù cô đã cố gắng giữ nụ cười và giữ bình tĩnh nhưng đây là lần đầu tiên cô gặp phải tình huống nhiều người hỏi cùng lúc như vậy, đương nhiên hồi hộp đến mức gần như không nói nên lời.
Được rồi, mình có thể làm được, đừng lo lắng, đừng lo lắng!
Cô thở phào nhẹ nhõm nhìn mọi người, không ngừng nhắc nhở bản thân đừng lo lắng, nhưng dường như cũng chẳng có tác dụng gì.
Sau một vòng phỏng vấn với giới truyền thông đã đến giai đoạn ký kết.
Mặc dù mọi người đều rất quan tâm đến Lâm Hạ, nhưng trong buổi ký kết, gian hàng của Lâm Hạ nháy mắt trở nên hơi vắng vẻ, giới truyền thông nhất trí tập trung sự chú ý vào ba tác giả còn lại.
Còn những người đang xếp hàng mua sách cũng là do hàng bên tác giả quá dài, không xếp hàng được nên mới xếp hàng ở đây...
Mặc dù Lâm Hạ đã đoán trước được tình hình này nhưng trong lòng cô vẫn dần dần thất vọng.
Người mới ký bán sách sách lần đầu tiên thật sự rất lúng túng.
Ký với những tên tuổi lớn có thể dễ dàng biến thành một người vô hình, nếu không ký hợp đồng với những tên tuổi lớn, thậm chí ngay cả chút nhiệt độ này cũng không có, cơ bản là không có người hỏi thăm.
Tình trạng lúng túng này kéo dài rất lâu.
Ba tác giả còn lại đã ký năm trăm quyển, trong khi mình chỉ mới lác đác hơn hai mươi quyển...
Lâm Hạ cố gắng duy trì nụ cười, nhìn sang cánh cửa bên cạnh trong lòng không khỏi hơi khao khát.
Có lẽ...
Mình sẽ dần dần bị chôn vùi giống như những người mới trước đây.
“Mùa Hè Năm Ấy” cũng có lẽ viết thực sự không hay đến thế ...
Khi cảm giác chênh lệch giữa lòng sông so với mặt biển dần dần xuất hiện, cô cảm thấy cực kỳ thất vọng.
Cô nhìn thời gian...
“Trương Phán Phán” vốn nên tới trợ trận bây giờ cũng không tới.
Có thể hiểu được hiện tại cô ấy có lẽ đang vướng vào tranh chấp hợp đồng với công ty, bản thân đã là bồ tát qua sông, chính mình còn khó bảo toàn.
Thời gian trôi qua, mặc dù cô cũng đang ký bán và thấy vẻ kinh ngạc trong ánh mắt của một số chàng trai nhưng sự chú ý của giới truyền thông vẫn luôn ở bên ngoài.
Cô thở dài trong im lặng.
Đúng lúc cô thấy mất mát đến mức muốn khóc...
Chợt nhìn thấy một nhóm người đang tràn tới cạnh mình.
“Ồ!”
“Trời ơi, cuốn sách này đẹp quá! Tôi muốn mua mười cuốn!”
“Lâm Hạ, ồ, dĩ nhiên là Lâm Hạ. Tôi đã thấy người thật rồi. Cô ấy không phải là tài nữ đến từ Đại học Yến Kinh của chúng ta sao?”
“Ôi trời ơi!”
“Bản quyền của Mùa Hè Năm Ấy đã được bán chưa? Tôi ra giá ba triệu, mọi người hãy nhường một chút. Đừng chen lấn, đừng chen lấn. Bản quyền cuốn sách này đã được bán chưa?”
“Lâm Hạ, cô ấy là hoa khôi trường học của chúng tôi, xin nhường đường...”
“Ồ, là Tom. Tom, nhà phê bình tiểu thuyết nước ngoài nổi tiếng đã đến…”
“...”
Đầu tiên là sự náo động la hét từ đám đông ở phía sau. Ngay sau đó, một người nước ngoài mặc vest hào hứng bước tới và nói tiếng Anh lưu loát.
“Nữ sĩ Lâm Hạ, tên anh ta là Tom, anh ta là nhà phê bình tiểu thuyết nước ngoài nổi tiếng, người phụ trách bản quyền Phim và Truyền hình Quốc tế NC, đồng thời là khách mời đặc biệt của Giải thưởng Kim Tượng của hiệp hội điện ảnh quốc tế Listenbourg...”
Lâm Hạ ngơ ngác nhìn thanh niên đeo kính, mặc vest, đi giày da, nhìn như giới thượng lưu đang nhiệt tình giới thiệu một người nước ngoài bên cạnh.
Cô choáng váng hồi lâu...
Sau đó một lúc lâu, cô nhận ra chàng trai đeo kính đã giới thiệu mình chính là Trương Thắng!
Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?
Phim và Truyền hình Quốc tế NC là gì?
Listenbourg là gì?
Tại sao cô chưa từng nghe nói?
Đang lúc Lâm Hạ đang ngơ ngác thì lại có thêm vài “phương tiện truyền thông” mang theo máy ảnh từ phía sau tiến vào, như thể họ đã phát hiện ra một đại lục mới, họ hào hứng phỏng vấn vị “Tom” tiên sinh kia...


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất