Chương 23. Đạo lộ tương lai của riêng mình
Mấy ngày sau, trong một gian khách điếm ở phường thị ngoài Hoàng Phong Cốc, mấy trưởng lão luyện khí hậu kỳ đương nhiệm đang giữ chức quản sự của Lý gia đang đầu đầy mồ hôi nhận lỗi với Lưu Tĩnh.
Lý Hóa Nguyên còn chưa có hậu nhân trực hệ, trong Lý gia cùng hắn có quan hệ huyết thống tương đối gần cũng đã sớm xuống mồ, so sánh với mấy người huyết mạch xa lánh, tu vi thấp kém của Lý gia hiện nay, hắn cùng đệ tử nhà mình càng thân cận, lại càng có tác dụng.
Mấy tên quản sự Lý gia này không dám tưởng tượng, lão tổ nhà mình biết được có người Lý gia cấu kết tà tu mưu hại đệ tử của hắn, sẽ tức giận cỡ nào, lúc này mới không buông tha việc cầu xin Lưu Tĩnh vì bọn họ hướng lão tổ cầu tình một hai.
"Sư phụ việc nhà, ta không tiện quản nhiều, có thể làm chỉ có thành thật bẩm báo, không thiên vị, còn lại sư phụ tự có định đoạt."
''Lý sư chất vẫn cần tĩnh dưỡng, các ngươi mang nàng về chăm sóc thật tốt.''
''Ta còn phải ở lại phường thành vài ngày, Lạc sư điệt phải ở lại hầu hạ, về cái chết của Lý Minh Kinh, các ngươi hỏi hắn là được.''
Lưu Tĩnh chỉ vào Dư Ứng, hắn bây giờ tựa như thuốc dán da chó dính vào Uyển Uyển, ý thì lại rõ ràng muốn che chở Lạc Hồng.
Có thể đáp ứng không thiên vị cũng đã coi như không tệ, vài tên quản sự Lý gia sợ chọc giận Lưu Tĩnh, không dám có bất kỳ ý kiến gì.
Bọn họ vốn đối với chuyện Lạc Hồng giết chết Lý Minh Kinh không có bất mãn, phải nói bọn họ mới là người muốn giết chết Lý Minh Kinh nhất.
''Lưu sư thúc muốn mua linh vật gì, vãn bối có thể làm thay.''
Đưa mắt nhìn Lý gia tỷ muội cùng Dư Ứng rời đi, nghĩ đến Hoàng Long Đan trong túi trữ vật, Lạc Hồng liền biết hành động cứu viện lần này xem như kết thúc.
Sau khi trở về cần phải khổ tu thêm nữa, thừa dịp hiện tại hảo hảo đi dạo phường thị, tăng thêm kiến thức, không thể nghi ngờ là lựa chọn không tồi.
"Ngày mai, ta sẽ tham gia một hồi ẩn tính giao dịch hội của Trúc Cơ tu sĩ, ngươi đến lúc đó có thể cùng đi để mở mang kiến thức."
''Có năng lực thì có thể nghĩ biện pháp chuẩn bị chút linh thạch, đến lúc đó sẽ xuất hiện một ít linh đan linh dược hiếm có, giao dịch Trúc Cơ cấp độ không thường có, chớ bỏ lỡ.''
Sau khi dặn dò một phen, Lưu Tĩnh liền một mình rời khỏi khách điếm, địa phương hắn đi không phải tu tiên giả Luyện Khí kỳ có thể tiêu phí nổi, không muốn Lạc Hồng đi theo hắn lãng phí thời gian.
Nhưng mà Lưu Tĩnh cũng không biết, lấy tài lực của Lạc Hồng, chi phí linh thạch bỏ ra nhiều nhất cũng chỉ có thể làm cho hắn hơi đau lòng mà thôi.
Nói như vậy, trên người tu tiên giả Luyện Khí kỳ có thể có trên trăm khối linh thạch cấp thấp, đã có thể dẫn tới tu sĩ cùng giai hâm mộ không thôi, thậm chí còn có thể đưa tới họa sát thân.
Nếu là tu tiên giả Trúc Cơ kỳ, trong túi trữ vật chuẩn bị sáu bảy trăm khối linh thạch, cũng đã đủ đi tham gia đấu giá hội. Nếu là thân mang một hai ngàn linh thạch, những thứ Trúc cơ linh vật kia, cơ bản không người có thể tranh đoạt với hắn được.
Có thể một hơi xuất ra hơn vạn linh thạch, đó không phải cỡ trung thế lực, phải là đại tu sĩ Kết đan kỳ giàu có mới có thể làm được!
Nếu là trên người Lý Hóa Nguyên cất hai vạn linh thạch, vậy hắn ở trước mặt tu sĩ cùng giai nói chuyện đều có thể kiên cường vài phần.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là nói riêng linh thạch mà nói, với rất nhiều linh vật hi hữu chân chính, người có được đều chỉ muốn tiếp nhận lấy vật đổi vật.
Linh thạch không thể định nghĩa toàn bộ thân gia của một tu tiên giả, tu vi càng là cao giai, lại càng là như thế.
Trong phường thị Hoàng Phong Cốc, linh vật đạt tới cấp độ pháp khí cao nhất, có thể trở thành bảo vật trấn điếm của một cửa hàng lớn.
Nhưng nếu mua những bảo vật trấn điếm này, sẽ khiến cho người bên ngoài chú ý rất lớn, lai lịch linh thạch của Lạc Hồng không dễ nói cho lắm, hắn sẽ không mạo hiểm như vậy.
Mặc dù như thế, sau khi Lạc Hồng đi dạo trong phường thị một ngày, vẫn có thu hoạch rất lớn.
Hắn mua đều là linh vật cấp thấp tầm thường, mỗi loại số lượng không nhiều lắm, nhưng cơ hồ bao hàm toàn bộ chủng loại trong phường thị có thể mua được.
"Những linh vật cấp thấp này cộng lại chỉ sợ tốn gần ngàn khối linh thạch của ta, cái giá như vậy ngay cả tu tiên giả Trúc Cơ Kỳ cũng không thể dễ dàng gánh vác, nhưng thông qua nghiên cứu vật tính của chúng, lại có thể làm cho vật lý học tu tiên của ta bước ra bước mấu chốt đầu tiên."
Trước khi bái vào Hoàng Phong Cốc, Lạc Hồng từng dùng mấy khối Phàm Thiết và Linh Thiết làm mấy tổ thí nghiệm đối chiếu.
Bằng cách đo lường, phàm thiết và linh thiết hoàn toàn phù hợp về ngoại hình, mật độ và dung tích, nhiệt độ cụ thể, có thể có một khoảng cách lớn về khả năng chống axit, độ cứng, điểm nóng chảy và khả năng chịu lạnh.
Lấy tính kháng axit làm ví dụ, phàm thiết và linh thiết ngâm trong dung dịch axit giống nhau, mặc dù đều xuất hiện dấu hiệu bị ăn mòn, nhưng linh thiết bị ăn mòn với tốc độ chậm hơn mười lần so với phàm thiết .
Trong các thí nghiệm sau đó như nung chảy, chống lạnh, đều tồn tại sự khác biệt tương tự.
Mà trong sách cổ lại thường ghi chép rằng có phàm thiết quặng bởi vì linh mạch thay đổi tuyến đường, tại thời gian dài bị linh khí xâm nhiễm sau chuyển biến thành linh thiết quặng, Lạc Hồng không thể không thừa nhận loại năng lượng- linh khí này, có thể ảnh hưởng đến vật chất nguyên tử cấp độ, hoặc là càng vi mô càng cơ bản- hạt cấp độ, thế cho nên năng lượng linh khí sẽ có ảnh hưởng lớn đến một loại tính chất của vật.
Vì thế Lạc Hồng đưa ra phỏng đoán: Linh khí ở thế giới vi mô biểu hiện là trạng thái linh tử, có đặc tính có thể phụ thuộc vào gần như tất cả nguyên tử.
Muốn nghiên cứu linh tử dị thường khó khăn, bất kể là tốn hao thời gian, hay là linh thạch, đều là một cái con số làm cho người ta nhìn mà sợ .
Nhưng nhìn vào tiền lời thật lớn ở phía sau khó khăn này mang đến, Lạc Hồng cho dù như thế nào đều sẽ kiên trì xuống, bởi vì một khi có thành quả, liền tương đương với đẩy ra đại môn của vi mô tu tiên, kém nửa bước liền có thể chạm đến căn nguyên của thế giới phàm nhân.
"Mấy năm gần đây, mục tiêu hàng đầu của ta là xây dựng nền móng cho bản thân, mục tiêu thứ yếu là hoàn thành giai đoạn đầu tiên của công trình tuần hoàn kinh mạch ngoài cơ thể, mà nghiên cứu Linh Tử là mục tiêu siêu dài hạn, hiện tại lấy thu thập số liệu liên quan làm chủ, mà không thể ảnh hưởng đến mục tiêu hàng đầu và thứ yếu."
Để ý đến suy nghĩ hỗn loạn của mình, Lạc Hồng nhìn bút tích chưa khô gật gật đầu, hắn đối với con đường tương lai của mình có phương hướng rõ ràng hơn.
Lúc chạng vạng tối, Lưu Tĩnh vẻ mặt thất vọng trở lại khách sạn, hắn hôm nay liên tiếp đi dạo mấy cái bí điếm, tất cả đều không thu hoạch được gì, chỉ có thể đem hy vọng ký thác vào giao dịch hộingày mai.
Nhưng vừa nghĩ tới hội giao dịch, sắc mặt của hắn liền từ thất vọng biến thành âm trầm.
''Không nghĩ tới lần này ngay cả Yểm Nguyệt tông và Linh Thú sơn cũng tới, mặc dù không biết bọn họ là vì bảo vật gì, nhưng linh dược và linh đan ta cần, bọn họ tất sẽ tranh đoạt một hai. Cứ như vậy, linh thạch ta chuẩn bị sẽ không đủ.''
Lưu Tĩnh chần chờ một lát, cuối cùng vẫn không bỏ xuống được cơ hội mười năm một lần này, xoay người lại ra khỏi khách sạn.
''Không được, ta lần này nhất định phải mua được mấy viên đan dược có thể tăng trưởng tu vi, vì vượt qua bình cảnh Trúc Cơ hậu kỳ làm chuẩn bị. Ai, ta là con cháu bất hiếu, lại phải bán lấy của cải của tổ tiên.''
Lưu Tĩnh sở dĩ cảm thấy cấp bách như thế, hoàn toàn là chịu ảnh hưởng của Trúc Cơ Tà Tu Huyết lão quỷ.
Người này tuy rằng tội ác ngập trời, nhưng coi như là một kiêu hùng, lại bị kẹt ở bình cảnh Trúc Cơ hậu kỳ, không tìm được bất kỳ biện pháp nào, bị vây khốn gắt gao gần trăm năm.
''Chí hướng của ta chính là đột phá Kết Đan, mang vinh diệu cho gia tộc, tuyệt không thể dừng lại ở Trúc Cơ trung kỳ.''
Nghĩ tới đây, trên mặt hắn không còn do dự nữa.
''Hôm nay cho dù ta bán lấy hết gia sản, đợi ta kết đan rồi nhất định phải trả lại gấp 10 lần cho gia tộc!''