Chương 44: Không nghĩ đến người
Túc chủ: Chu Dương
Lực lượng: 144 (Găng tay cường lực +18)
Thể chất: 81 ( Đồng phục chiến đấu High Fiber +18)
Nhanh nhẹn: 139 (Giày nhanh nhẹn +18)
Tinh thần: 90 (Kính chắn gió +18)
Năng lượng: 900
Dị năng: Dị năng nước nóng (LV2) cấp độ B cùng dị năng cực băng chi lực (LV2) cấp độ A.
Năng lực thiên phú: Năng lực mắt Ưng cấp độ E, năng lực cường hóa thính giác cấp độ E, trinh sát (cấp độ E), Thân Thép (MAX) cấp độ D, nhìn thấu nhược điểm(cấp độ C), Phong Hành Như Yến (C+), thần lực hổ phách (C+), bật hết hỏa lực (cấp độ B), đứa con của nguyên tố (cấp độ S).
Năng lực đặc thù: XX gia tăng 10 cm. ( chắc là tiểu đệ đê iu dấu)
Thiên phú chiến đấu: kỹ xảo cẩn chiến cấp đại sư, tinh thông vũ khí nóng.
Vũ khí: Súng trường AK 47 băng đạn vô hạn, súng bắn tỉa Barrett M82A1 băng đạn vô hạn , Tyep-25, vũ khí linh năng Trảm Lôi kiếm.
Đạo cụ: Nhẫn không gian 10 m³, Găng tay cường lực, đồng phục chiến đấu High Fiber, Kính chắn gió, Giày nhanh nhẹn.
Điểm hiện có: 12743
Tiềm năng kết tinh: 17
Lực lượng và nhanh nhẹn đã vượt trăm điểm, hai mục thuộc tính khác cũng gần trăm điểm.
Chu Dương cảm giác được lực lượng trong thân thể tăng lên cả một sải dài, cất một bước là hai mét, Chu Dương dang hai tay dùng sức ôm hết thân cây to như thùng phi rồi nhổ lên.
Hắn cảm giác lực lượng cơ thể của hắn bây giờ có thể dùng sức vả bay xe bọc thép.
Chu Dương rất muốn thử một chút, làm sao không có xe tăng chứ...
Phương diện tốc độ cũng tăng rất lớn, tuyệt đối vượt qua 100m/s, cụ thể đạt đến đến mức nào nếu không có công cụ chuyên nghiệp thì cũng không có cách nào ra kết quả chính xác.
Chu Dương nhìn về phía tam nữ, các nàng vẫn còn đang trong quá trình tiến hóa, Chu Dương thủ hộ ở bên cạnh, không để cho người khác quấy rầy tam nữ.
“Tại sao khói mù màu trắng lại giảm bớt nhiều như vậy?!” Đặng Vân Bàng mang theo bảy tám cái cầm súng thở hồng hộc đuổi tới.
“Đặng lão đại, trong bọn hắn tám chín phần mười có giác tỉnh giả.”
Đặng Vân Bàng trịnh trọng gật gật đầu, phân phó nói: “Các ngươi đi thông báo cho hội trưởng, còn ta ngăn cản tiểu tử này.”
Thự Quang Hội không chỉ có một mình hắn là giác tỉnh giả, tám hướng khác đều có giác tỉnh giả trấn thủ.
Trừ chỗ đó ra, khu vực trung tâm của khói mù màu trắng, còn có thành viên nòng cốt của Thự Quang Hội, mỗi người đều là giác tỉnh giả.
Cho dù đối phương là giác tỉnh giả, nếu như dám đến nháo sự ở địa bàn của Thự Quang Hội, hắn nhất định sẽ bị chết rất thảm.
Chu Dương ngay lập tức cảm thấy người tới, nghiêng đầu qua nhìn đoàn người đang đi tới, nhìn thế nào cũng giống như đã chờ đây rất lâu.
“Tiểu tử ngươi lá gan rất lớn, dám chạy đến nháo sự ở địa bàn của Thự Quang Hội.”
Đặng Vân Bàng đánh giá xung quanh, nhìn thấy khói mù trong phạm vi ngàn mét đã biến mất, cảm nhận được hàn ý lưu lại trong không khí, cười nói.
“Không nghĩ đến ngươi cư nhiên giác tỉnh năng lực hệ nguyên tố, thế nào, có hứng thú gia nhập Thự Quang Hội hay không ?”
Đặng Vân Bàng một giây trước còn đang hùng hổ hỏi tội, trong nháy mắt đã ngồi đó lôi kéo Chu Dương, trận địa sẵn sàng đón địch đã vỡ.
Lẽ nào đây chính là kế hoãn binh của Đặng lão đại. Có thể nhìn thấy bộ dáng nghiêm túc của Đặng Vân Bàng, giống như là đang mời gia nhập một cách thật lòng.
Đặng Vân Bàng khó có thể che dấu sức nóng trong đôi mắt mình tỏa ra.
Khói mù màu trắng được Thự Quang Hội gọi là nguyên sương tiến hóa, có thể khiến cho thể chất của người thường tăng cao, còn có nhất định tỷ lệ nhất định trở thành giác tỉnh giả.
Từ khi sau khi phát hiện sự thần kỳ của nguyên sương tiến hóa, Thự Quang Hội đương nhiên phải nghĩ cách lưu giữ lại, bồi dưỡng nhân tài và hậu thế.
Thứ làm bọn hắn nhức đầu nhất là nguyên sương tiến hóa đang biến mất dần theo thời gian, tối đa hai ngày sẽ biến mất hoàn toàn.
Bọn họ suy nghĩ rất nhiều biện pháp cũng không có cách nào lưu giữ được , chỉ nghĩ ra được một biện pháp duy nhất chính là đóng băng lại tiến hóa nguyên sương sau đó bảo quản.
Nhưng mà tuy rằng số lượng giác tỉnh giả không ít, nhưng phần lớn giác tỉnh giả đều là lực lượng, nhanh nhẹn, bốn loại thuộc tính, nguyên tố hệ giác tỉnh chỉ đếm được trên đầu ngón tay, đến mức độ một người nắm giữ năng lực giác tỉnh là nguyên tố băng hệ cũng không có.
Thự Quang Hội nghĩ hết tất cả biện pháp để cho nguyên sương tiến hóa kéo dài thời gian tan biến ra, thậm chí ngăn người bình thường ở ngoài, chính là vì giảm bớt lượng tiêu hao của nguyên sương tiến hóa.
Đặng Vân Bàng thật không ngờ, người xâm nhập lần này đưa cho hắn một món quà bất ngờ.
Hắn tới nơi này với mục đích lấy đi nguyên sương tiến hóa sao.
Vật này đã sớm thành tài sản của Thự Quang Hội, sao lại để người khác mang đi.
“Chỉ cần ngươi gia nhập Thự Quang Hội, vì Thự Quang Hội góp sức, hội trưởng đại nhân nhân từ, chắc chắn sẽ để ngươi ngồi ở ghế phó hội trưởng của Thự Quang Hội.”
Đây là tổ chức gà đất nào thế?
Chu Dương một chút hứng thú cũng không có, hắn không muốn bị trói buộc bởi trách nhiệm và nghĩa vụ, càng không muốn quấn thêm xiềng xích cho mình.
“Không có hứng thú! Ta là người khá là yêu thích an tĩnh, không thích người khác đến quấy rầy ta.”
“Hi vọng các ngươi không để ta tức giận, nếu không hậu quả rất nghiêm trọng.”
Đặng Vân Bàng sắc mặt ấm trầm lại, lẩm bẩm nói: “Ta coi trọng ngươi vì năng lực hàn băng nên mới nể mặt ngươi, đừng không biết điều như thế!”
“Muốn đánh nhau sao?! Ta phụng bồi!” Chín đạo trường mâu ngưng tụ từ cực băng chi lực giương ea, mũi thương nhắm ngay vào nhóm chín người của Đặng Vân Bằng, chỉ cần ý nghĩ khẽ động, trường mâu trong nháy mắt sẽ đâm lủng đầu bọn họ.
Người bình thường của Thự Quang Hội giơ súng lên, họng súng nhắm ngay vào Chu Dương, chỉ cần ra lệnh một tiếng, đạn sẽ trong nháy mắt bắn Chu Dương thành cái rỗ.
Hai bên giương cung bạt kiếm, chiến đấu bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra.
Đặng Vân Bàng không nhịn được toát mồ hôi lạnh, hắn không muốn lưỡng bại câu thương với tên này ở chỗ này.
“ Số lượng giác tỉnh giả của Thự Quang Hội đã gần trăm, ngươi không còn nơi nào để trốn.”
“Bọn họ chẳng mấy chốc sẽ chạy tới, ngươi sẽ hối hận về quyết định của mình bây giờ!”
Chu Dương cười lên, ánh mắt quét ngang dọc trên người Đặng Vân Bàng.
“Không nghĩ đến người có vóc người cao lớn như ngươi, lại thích mách gia trưởng!”