Ta Tại Tận Thế Nhặt Thuộc Tính

Chương 02: Zombie đột kích

Chương 02: Zombie đột kích
Bành!
Theo một tiếng vang trầm, máy đo lực khí trên màn hình số lượng không ngừng nhảy vọt, 200kg, 300kg… Cuối cùng dừng lại tại 370kg!
Con số này đã đạt tới cực hạn của người bình thường. Giống như Quyền Vương ở thế giới của Tần Hạo, một quyền không lấy đà thuần túy chỉ có hơn hai trăm kg mà thôi!
Lực lượng 370kg có thể đánh người bay ngược, một nắm đấm như vậy có thể nghiền nát xương cốt của bất kỳ ai!
"Ha ha, thoải mái!" Tần Hạo cười lớn, tiếp tục thế này, chẳng bao lâu nữa mình sẽ có được tố chất thân thể so sánh với tiến hóa giả.
Tần Hạo tiến về nhà ăn. Ở Hắc Phong căn cứ, lính tráng được ăn uống khá tốt, mỗi bữa đều có một chút thịt. So với trước đây chỉ ăn đồ hợp chất dinh dưỡng không vị, thế này tốt hơn nhiều.
Ăn no nê xong xuôi, gã nam tử khôi ngô tới vỗ vai Tần Hạo: "Nhanh lấy vũ khí, hôm nay đội của chúng ta trực."
"Ừm." Tần Hạo gật đầu. Giờ là giữa trưa, họ sẽ trực đến tối rồi đổi ca.
Trong Hắc Phong căn cứ, người đi lại tấp nập, ai cũng bận rộn. Ở nơi này, chẳng ai ngồi không!
Đi một mạch đến tường thành. Gọi là tường thành, nhưng thực chất chỉ là đá nham thạch đen dựng thành, cao chưa tới mười mét. So với tường thành cao hơn năm mươi mét của Mặc Thanh Thành thì không cùng đẳng cấp. Đương nhiên, Mặc Thanh Thành là một trong ba trăm lẻ tám thành của nhân loại, Hắc Phong căn cứ chỉ là một chi nhánh, so ra kém cũng là bình thường.
Tần Hạo lên tường thành, bên hông đeo một thanh hợp kim chiến đao, tay cầm súng trường tấn công. Đây là trang bị tiêu chuẩn tối thiểu của lính Hắc Phong căn cứ, nhưng Tần Hạo tới đây ba ngày rồi, vẫn chưa dùng đến chúng.
Quá trình phòng thủ vô cùng tẻ nhạt và nhàm chán. Thỉnh thoảng lại có người đến tuần tra, khiến chẳng ai dám lười biếng.
"Sáu giờ rưỡi… Đợi thêm nửa giờ nữa là đổi ca." Tần Hạo đứng trên tường thành, nhìn đồng hồ, thầm thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng sắp xong.
Nhưng rồi Tần Hạo sững người. Ở phương xa trong đêm tối, hắn thấy từng bóng đen như quỷ mị tiến về phía Hắc Phong Thành. Chúng đi lảo đảo, mặc quần áo rách rưới, hai mắt lóe lên ánh lục u ám!
"Zombie! Zombie kìa!" Tần Hạo khựng lại rồi vội kêu lên. Những cái bóng tiến đến từ xa kia là zombie. Ở thế giới này, zombie là một trong những loài quái vật đông đảo nhất. Chúng khát máu thịt, không biết mệt mỏi. Rất nhiều thành phố đã bị zombie chiếm đóng, trở thành tử thành.
"Ngạc nhiên cái gì? Lính mới thì hay nhát gan." Một gã cao gầy bĩu môi, có vẻ coi thường. Tường thành Hắc Phong căn cứ cao mười mét, zombie bình thường không thể uy hiếp họ.
Sắc mặt Tần Hạo cũng ngưng trọng. Anh cầm lấy kính viễn vọng trên bàn, nhìn về phía xa, lập tức hít một hơi lạnh.
"Nhiều zombie quá! Ít nhất cũng phải mấy trăm con!" Anh thấy trong đêm tối, lũ zombie dày đặc như kiến, số lượng có lẽ trên mấy trăm!
Sắc mặt gã cao gầy cũng hơi biến. Nam tử khôi ngô đã quả quyết kéo chuông báo động. Nếu chỉ có vài ba chục con zombie, cứ diệt là xong, nhưng nếu vượt quá trăm con, nhất định phải báo động, vì rất có thể có zombie biến dị ngang hàng tiến hóa giả!
"Tích tích tích!"
Tiếng cảnh báo chói tai vang lên, tất cả binh sĩ Hắc Phong căn cứ đều biến sắc, chạy về phía tường thành.
Hô!
Trên tường thành, không biết từ lúc nào xuất hiện một nam tử trung niên lạnh lùng. Thấy người này, mọi người cung kính nói: "Trương thống lĩnh!"
Nam tử trung niên lạnh lùng này mặt lạnh tanh, toàn thân tỏa ra một luồng hơi lạnh. Ông ta là một trong số ít tiến hóa giả của Hắc Phong căn cứ.
Tiến hóa giả là những người siêu việt người thường. Một tiến hóa giả có thể bộc phát ra lực lượng mấy tấn, thậm chí mười tấn, đấm xuyên tường dễ như trở bàn tay. Vài tiến hóa giả còn mạnh đến mức không thể tưởng tượng!
Trương thống lĩnh Trương Huân không dùng kính viễn vọng, mắt ông ta trong đêm tối vẫn sáng tỏ. Ông ta đảo mắt nhìn đám thi thể tiến đến, trầm giọng nói: "Chờ đến gần năm mươi mét thì nổ súng. Phải để ý, trong đợt zombie này có lẽ có zombie biến dị."
"Rõ!"
Mọi người đồng thanh đáp. Zombie tuy đáng sợ, nhưng có tường thành, họ đứng trên tường thành mà tấn công thì an toàn hơn nhiều.
Tần Hạo hơi khẩn trương, nhưng cũng rất phấn khích. Trước đây anh chỉ là dân thường, đây là lần đầu tiên được chứng kiến zombie. Tần Hạo cầm chắc súng trường, nhớ lại những ngày huấn luyện, nhắm họng súng xuống dưới.
Trên tường thành, đã tập trung bốn năm mươi lính. Các binh sĩ khác đang đến, nhưng cần thời gian. Ai nấy đều sẵn sàng nghênh chiến.
"Ngao ô!"
Khi zombie tiến gần tường thành trăm mét, một tiếng rít lên vang vọng. Chúng như nhận được mệnh lệnh, mỗi con đều tăng tốc đến cực hạn, điên cuồng lao về phía Hắc Phong căn cứ, tốc độ nhanh đến kinh ngạc!
Khác với lũ zombie chậm chạp trong Resident Evil, zombie ở thế giới này rất đáng sợ. Lực lượng và tốc độ của chúng tối thiểu gấp hai ba lần người thường. Nói cách khác, dù là lính được huấn luyện bài bản, nếu không có vũ khí, đối đầu zombie chỉ có đường chết!
"Nổ súng!"
Zombie quá nhanh, còn nhanh hơn cả nhà vô địch chạy nước rút thời bình. Chỉ hai ba giây đã đến cách tường năm mươi mét. Trương Huân quát lớn, bóp cò, khai hỏa phát súng đầu tiên.
Phốc!
Một zombie chạy đầu đàn bị trúng đạn, đầu nổ tung tóe máu đen. Xác zombie theo quán tính lộn nhào trên đất.
"Phanh phanh phanh phanh!"
Lập tức mọi người bóp cò, họng súng phun lửa. Từng viên đạn như bão táp kim loại, trút xuống lũ zombie đang điên cuồng lao đến.
Phốc!
Một zombie trúng đạn vào miệng, nhưng chỉ khựng lại rồi tiếp tục lao nhanh. Với zombie, chỉ có đầu là yếu huyệt, phá hủy tim chúng cũng không giết được.
"Móa!"
Tần Hạo bực mình. Anh mới đến Hắc Phong căn cứ ba ngày, thời gian huấn luyện ít ỏi, kỹ năng bắn súng tệ là đương nhiên. Anh bắn bảy phát, chỉ một phát trúng vai một zombie.
Không còn cách nào. Đây không phải bắn bia cố định. Zombie di chuyển rất nhanh, lại phân tán ra, kéo dài chiến tuyến. Kỹ năng bắn súng kém thì không thể bắn trúng.
Trái lại, Trương thống lĩnh Trương Huân ở gần đó có thể gọi là thần bắn súng. Ông ta không bắn liên tục, nhưng mỗi phát đều chuẩn xác đến kinh người, mỗi phát đều làm nổ đầu một zombie. Lúc này Tần Hạo thấy một quả cầu ánh sáng rơi ra từ người Trương thống lĩnh, trên quả cầu có in hình một khẩu súng lục.
"Phát hiện thuộc tính rơi ra, có nhặt không?" Tần Hạo nghe thấy tiếng hệ thống nhắc nhở. Trong lòng anh hơi hiếu kỳ, thứ này không giống những thuộc tính đã nhặt trước đây. Nhưng Tần Hạo lập tức chọn nhặt…

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất