Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma

Chương 100: Cho Bản Quan Một Quyển (1)

Chương 100: Cho Bản Quan Một Quyển (1)

Cố Thanh Phong lật xem. Hoàng giai thượng phẩm linh binh, Quy Văn Giáp.
Hoàng giai trung phẩm linh binh, Xích Dương kiếm.
Huyền giai hạ phẩm linh binh, Tử Kim Chùy.
Huyền giai trung phẩm linh binh, Phược Long Tác.
。。。。。。。
Đối với linh binh, Cố Thanh Phong cũng không có nói lấy một quyển, bởi vì thân thể hắn đã là linh binh tốt nhất, đa số linh binh cơ bản đều không dùng được.
Ví dụ như linh binh loại phòng ngự, lực phòng ngự huyền cấp căn bản không thể sánh bằng thân kim cương không thể hư, một chút tác dụng cũng không có, cũng chỉ có linh binh địa cấp có thể sánh ngang, nhưng ở đây không có.
Còn có rất nhiều linh binh loại công kích cũng không dùng được, bọn chúng làm sao có thanh linh binh Địa giai có thể dùng được như Mộc Vương Kiếm chứ? Có tiền còn không bằng mua thêm chút địa bảo thiên tài thuộc tính mộc giúp Mộc Vương kiếm khôi phục phẩm cấp.
Đương nhiên, chủ yếu là mua một quyển cũng không mua nổi, linh binh so với đan dược đắt hơn nhiều.
Cố Thanh Phong lật qua lật lại, cuối cùng tìm được một cái linh binh có thể mua.
Huyền giai hạ phẩm linh binh, [Tật Phong Kình Lý], linh binh phụ trợ thuộc tính gió, có thân nhẹ, cấp tốc, chức năng khác ngự phong, còn có thể bay trên không trong thời gian ngắn.
Tốc độ là điểm yếu lớn nhất trước mắt của Cố Thanh Phong, Tật phong Kình Lý này vừa hay có thể tăng cường tốc độ, không thể nào thích hợp hơn nữa.
Không nói thêm nữa, nhất định phải mua.
Sau khi mua linh binh xong, Cố Thanh Phong lại mua mấy trăm tấm phù triện, không phải mua một quyển, bởi vì rất nhiều bùa chú đều là dùng để đối phó với yêu ma, những thứ này hắn hoàn toàn không cần chúng, cho nên chỉ mua một ít để đối phó với người, cùng với để phụ trợ.
Còn mua rất nhiều trận bàn, có thể trực tiếp tung ra đủ loại trận pháp, cùng với một lượng lớn địa bảo thiên tài thuộc tính mộc.
Võ kỹ không mua, Nhất Tự Phần Dương kiếm trước mắt đủ dùng.
Công Pháp mua một quyển [Thuần Dương Vô Cực Công]
Cố Thanh Phong tu luyện Thuần Dương Công chính là phiên bản đơn giản hóa của Thuần Dương Vô Cực Công, Thuần Dương Vô Cực Công tu luyện khó khăn, không phải thiên tài không thể luyện.
Bởi vì cường độ sức mạnh Thuần Dương Vô Cực Công tu luyện ra vô cùng cao, điều này cũng thể hiện nguyên khí thiên địa để tu luyện sẽ tiêu hao rất nhiều, giả thiết người bình thường một ngày có thể hấp thu mười đơn vị thiên địa nguyên khí, vậy mười đơn vị nguyên khí thiên địa có thể chuyển hóa thành mười sợi chân khí Thuần Dương, nếu như chuyển hóa thành Thuần Dương Vô Cực chân khí, mười đơn vị kia chỉ có thể chuyển hóa một sợi, sau đó hai người đều là gom đủ một trăm sợi mới có thể đột phá cảnh giới tiếp theo.
Điều này cũng có nghĩa là, người bình thường tu luyện Thuần Dương Vô Cực Công, hiệu suất so với tu luyện Thuần Dương Công thấp hơn gấp mười lần, tuy rằng chất lượng chân khí có thể tăng lên, nhưng đời nào mới có thể đột phá cảnh giới tiếp theo?
Nếu như là thiên tài tu luyện thì hoàn toàn khác, bởi vì thiên tài có thể một ngày có khả năng hấp thu một trăm đơn vị nguyên khí thiên địa.
Trấn Ma Ti sở dĩ phổ biến Thuần Dương Công, cũng là bởi vì Thuần Dương Công đơn giản, yêu cầu tư chất không cao như vậy, thích hợp với quần chúng hơn, nhưng không thích hợp với thiên tài.
Cố Thanh Phong cũng cảm thấy Thuần Dương Công không thích hợp với mình, cho nên hắn mua một quyển Thuần Dương Vô Cực Công.
Một canh giờ sau, Cố Thanh Phong rời khỏi điện Cống Hiến, trăm vạn công trạng chỉ còn lại không đến mười vạn, có điều một chút hắn cũng không cảm thấy xót, dù sao một con yêu ma của Tiên thiên cảnh cũng đáng giá mười vạn, tiền này dễ kiếm.
Điều bất tiện duy nhất ở đây là rất khó tìm thấy yêu ma ở Tiên Thiên cảnh.
Cố Thanh Phong nhìn chiếc nhẫn Càn Khôn trên tay mình, hài lòng trở về chỗ ở của mình.
Cất hết phần lớn bảo vật quý giá vào trong Dị độ không gian tại chỗ ở của mình, dù sao nhẫn Càn Khôn cũng có nguy cơ bị mất, nhưng Dị độ không gian thì sẽ không.
Chiếc nhẫn Càn Khôn này là được Cố Thanh Phong mua về để che giấu Dị độ không gian, nếu không rất dễ làm người ta chú ý đến.
Sau khi làm xong tất cả những chuyện này, Cố Thanh Phong nhìn thời gian, phát hiện đã gần đến giờ hẹn với các đồng liêu đi Thiên Hương lâu, nên vội vàng thay quan phục lên đường.
Trước khi lên đường, hắn cũng không quên hai thuộc hạ của mình là Vương béo và Hứa đần.
Tiệc ăn mừng làm sao có thể thiếu hai người bọn họ, Cố Thanh Phong đi tới nơi ở của hai người bọn họ, phát hiện bọn họ vẫn còn đang hôn mê.
Cố Thanh Phong nhanh chóng tát hai người họ một cái thật mạnh để đánh thức họ, sau đó đưa hai người đang mê man đến Thiên Hương lâu.
Thiên Hương lâu về đêm có thể nói là rực rỡ đèn đóm, nó chiếm diện tích rất lớn, hơn nữa mỗi một mét đều có treo đèn, còn là đèn nhiều màu sắc, nhìn thoáng qua ít nhất hơn vạn ngọn đèn, chiếu sáng cả con phố rực rỡ sắc màu.
Cố Thanh Phong đã dẫn Vương béo và Hứa đần cùng một nhóm hơn mười lính canh Trấn Ma ngục đi vào Thiên Hương lâu một cách dũng mãnh.
Thái độ phục vụ của Thiên Hương lâu thì không cần nói, vừa bước vào cửa là có ngay một cô nương mười tám đôi mươi mặc váy yếm, tay cầm quạt chậm rãi đi tới với mùi hương thoang thoảng, khuôn mặt tươi cười, nhẹ nhàng thi lễ với mọi người
“Mời các vị khách quý vào trong, xin hỏi các vị tới đại sảnh hay là phòng riêng?”
Cố Thanh Phong nhìn cô gái kia liếc qua một nửa áo yếm, không ngẩng đầu lên trả lời: “Tìm cho ta một phòng riêng lớn nhất.”
Nụ cười của cô gái càng quyến rũ hơn, còn cố ý ưỡn ngực: “Có ngay thưa công tử.”
Sau đó lập tức xoay người nói với người hầu bên cạnh: “Đưa những vị khách quý này đến Ngọa Nguyệt Miên Vân.”
Đám người Cố Thanh Phong theo người hầu đó đi vào trong, Vương béo trong lúc đợi người còn thường xuyên quay đầu lại, nhìn cô gái có chút không nỡ rời đi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất