Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma

Chương 139: Long Thần Công

Chương 139: Long Thần Công

Cố Thanh Phong nhẹ nhàng khua khoắng thanh kiếm, trên thân kiếm lập tức phát ra từng tiếng ve kêu có tần số cực cao, dường như mang theo một loại sóng âm công kích nào đó, khiến cho lỗ tai người ta cực kỳ khó chịu. Đây còn là trong tình huống hắn không dùng sức. Có thể tưởng tượng được, nếu dùng sức khua khoắng, tiếng ve kêu sẽ tạo thành sóng âm lớn như thế nào.
Nhân lúc tiếng ve kêu còn chưa ngừng, Cố Thanh Phong đưa tay ra sờ lưỡi kiếm, kinh ngạc phát hiện trong sự chấn động tần số cao, trong một giây ngắn ngủi lưỡi kiếm ít nhất đã cắt chém chỗ vị trí tay của hắn mấy trăm lần.
Cố Thanh Phong thu ngón tay lại, xem xét tỉ mỉ, phát hiện tay trên ngón tay của mình vậy mà xuất hiện từng sợi bạch ấn.
Chuyện này khiến Cố Thanh Phong rất ngạc nhiên, phải biết tuy hiện tại hắn còn chưa kích hoạt được thể xác Kim Cương Bất Hoại, nhưng mà cho dù trong trạng thái bình thường, phòng ngự thân thể đó cũng không coi khinh. Nhưng thanh kiếm này lại có thể lưu lại bạch ấn, mức độ sắc bén có thể thấy rõ.
Nghĩ tới nghĩ lui, Cố Thanh Phong quyết định đầu tiên là nhỏ máu nhận chủ, đây là con đường nhanh nhất để hiểu rõ thanh kiếm này.
Bởi vì chủ nhân trước đã chết, cho nên thanh kiếm này hiện tại là vật vô chủ, chỉ cần giọt máu lên là được.
Thế là hắn mạnh mẽ vung trường kiếm, trong không khí lập tức vang lên tiếng ve kêu giống như tiếng nổ siêu thanh.
Một khắc sau, trường kiếm cắt lên ngón tay. “Keng keng keng keng”, tiếng kim loại vang lên bên tai không dứt.
Ngón tay Cố Thanh Phong có một chút xíu cảm giác, nhưng mà da vẫn chưa bị nứt, chỉ là bạch ấn sâu thêm một chút.
Không cắt được chỉ có thể bắt đầu cưa giống như cưa cây, một lần rồi lại hai lần…
Sau một nén nhang, ngón tay Cố Thanh Phong cuối cùng cũng đã nứt một vết nhỏ, hắn liền vội vàng nặn máu ra, rất sợ chậm một chút vết thương sẽ khép lại.
Cuối cùng, dốc hết sức lực bình sinh, Cố Thanh Phong đã nhỏ máu nhận chủ thành công.
Thông tin liên quan tới thanh trường kiếm này cũng bị hắn lấy được.
Linh binh “Cánh ve” – Huyền giai thượng phẩm.
Năng lực một: Tiếng ve kêu, công kích sóng âm.
Năng lực hai: Sắc bén: Lưỡi kiếm cực kỳ sắc bén, cộng thêm mỏng như cánh ve, diện tích chịu lực nhỏ, cho nên mức độ sắc bén càng hơn một bậc.
Năng lực ba: Cắt chém tần số cao: Lúc khua kiếm, thân kiếm sẽ rung động với tần số cao, chém ra một kiếm tương đương với hơn trăm kiếm.
Cố Thanh Phong vui mừng khôn xiết, thật không hổ là người của tứ đại gia tộc, ngay bên người cũng mang theo một cái linh binh Huyền giai thượng phẩm, so với Mộc Vương kiếm bây giờ còn cao hơn một phẩm cấp.
Lần này tuy rằng không thể được nắm đấm thép của Bồ Yêu “tác động vật lý”, nhưng ít ra cũng đã kiếm bộn tiền.
Cảm nhận được độ giàu có của Cố Dương, Cố Thanh Phong lại cẩn thận kiểm tra nhẫn Càn Khôn lần nữa, xem xem còn có vật đáng tiền nào nữa hay không.
Đan dược phù triện cơ bản đều là hàng thượng đẳng, có điều chủng loại cũng na ná như loại hắn đổi tại Trấn Ma Ti, thậm chí còn không đầy đủ bằng hắn.
Kiểm kê hồi lâu, có một quyển sách đã hấp dẫn sự chú ý của hắn.
Cố Dương không có nhiều sách, nhưng duy chỉ có cuốn này là được để riêng, hơn nữa màu sắc cũng khác với những quyển vở khác. Bên trên toả ra màu vàng nhạt, nhưng thoạt nhìn không giống đúc từ vàng ròng, trang sách cực kỳ dính nhau, nhìn giống như tơ lụa.
Chất liệu không tầm thường đó đã hấp dẫn Cố Thanh Phong, hắn cầm cuốn thư tịch lên xem, chỉ thấy ngoài bìa có viết ba chữ to.
“Long Thần Công”
Hắn nóng lòng lật ra đọc, chỉ chốc lát sau, Cố Thanh Phong đã hiểu rõ.
Thì ra đây chính là công pháp gia truyền của Cố gia, là công pháp phát triển chuyên cho huyết mạch bản thân, có thể nói thích hợp nhất với người tu luyện có huyết mạch giao long.
Người tu luyện có huyết mạch giao long luyện Long Thần Công có thể nói là làm ít công to, hơn nữa còn có thể giúp đỡ khai phát huyết mạch, nâng cao nồng độ huyết mạch.
Chỉ là, vì sao rõ ràng là huyết mạch giao long nhưng cứ phải gọi Long Thần Công.
Cố Thanh Phong nhớ lại hồi nãy Cố Dương hình như cũng nói như vậy, nói huyết mạch Long Thần gì gì đó.
Chậc chậc, người Cố gia thật biết tự dát vàng lên mặt mình.
Nhưng mặc kệ nó là Long Thần Công hay là giao long công, có ích là được.
Công pháp này chắc chắn phù hợp với ta hơn Thuần Dương Vô Cực Công.
Cố Thanh Phong thầm nói trong lòng.
Thuần Dương Vô Cực Công tuy rằng phẩm cấp cao, nhưng chung quy cũng khá đại chúng hóa, không có tính đột phá cá nhân.
Long Thần Công thì hoàn toàn khác biệt, nó chỉ thích hợp để người Cố gia tu luyện, có thể nói là tạo ra riêng cho họ. Hơn nữa phẩm cấp so với Thuần Dương Vô Cực Công chỉ cao hơn chứ không thấp.
Dù nói thế nào đi nữa Cố gia dù gì cũng là một trong tứ đại gia tộc của Đế Đô, đã coi như là hào môn thịnh thế, nội tình bên trong tuyệt không phải một chi nhánh Trấn Ma Ti quận Ngô Đồng có thể sánh được.
Cho nên…ta lại phải đổi qua tu luyện công pháp khác?
Thuần Dương Vô Cực Công mới tu luyện chưa được mấy ngày, ai mà ngờ lại phải thay đổi công pháp, tuy rằng phẩm cấp càng cao càng thích hợp với mình hơn…
Cố Thanh Phong bất đắc dĩ thở dài một hơi.
May mà cảnh giới của mình thấp hơn, chuyển đổi công pháp tương đối dễ dàng, nếu như cảnh giới cao thì có khi bị hủy căn cơ cũng nên.
Sau khi kiểm kê hết toàn bộ nhẫn Càn Khôn, Cố Thanh Phong liền lại bước lên lộ trình tìm kiếm “thịt lừa nướng”.
Tuy nói trong lúc vô tình hắn kiếm được một khoản tiền nhỏ, nhưng mà con người mà, cho dù là phú ông trăm tỷ thì sao chứ, cũng phải ăn cơm mà! Dù sao cuộc sống của người có tiền cũng chỉ giản dị chân chất như vậy thôi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất