Chương 159: Linh Binh Thiên Giai Trong Truyền Thuyết
“Không có gì, ta ăn một bữa thịt lừa nướng mà thôi, ngươi ăn không?” “Ăn.”
Ỏ…
Bồ Yêu học hư rồi, biết rõ ta chỉ khách sáo mời một tiếng, căn bản cũng không đem theo thịt lừa nướng, hắn lại thật sự muốn ăn, hơn nữa, một đóa bồ công anh như ngươi ăn cái con ấy.
Cố Thanh Phong vội vàng chuyển đề tài nói: “Ngươi tìm ta có chuyện gì? ”
“Ta chuẩn bị cho ngươi một ít đồ.” Bồ Yêu nói xong, liền lấy ra một cái mặt nạ bạc trắng, một viên đan dược, cùng với một tấm phù triện bằng ngọc.
Cố Thanh Phong nhận lấy vật phẩm, vừa vào tay liền cảm giác được bảo khí nồng đậm trên đó, ba món đồ này tuyệt không phải là đá quý phi phàm.
“Đây là?”
“Mặt nạ bạc trắng tên là Huyễn Linh Quỷ Diện, người đeo vào có thể tùy ý biến hóa khuôn mặt cùng với đặc điểm hình thể, cũng thay đổi khí tức bản thân, tu vi, cho dù là cường giả Hóa Long cảnh cũng rất khó coi phá ngụy trang, phẩm cấp Thiên giai hạ phẩm.
Đan dược là Phong Ma Đan, có tác dụng phục dụng trong thời gian ngắn cho người tiêu hao thể lực, đổi lấy lực lượng, cũng lâm vào trạng thái phong ma khát máu cùng giết chóc, tuy rằng tác dụng phụ rất lớn, nhưng là vật bảo mệnh tốt nhất.
Ngọc phù là Tiểu Na Di Phù, một khi kích hoạt, có thể thuấn di ngàn dặm, có thể tái sử dụng, nhưng tối đa chỉ có thể dùng ba lần, không gian lực bên trong sẽ hao hết. ”
Nghe Bồ Yêu giới thiệu xong, Cả người Cố Thanh Phong đều choáng váng: “Đây đều là cho ta? ”
“Ừm, Huyễn Linh Quỷ Diện có thể giúp ngươi che giấu bản thân, một khi bị người phát hiện, Phong Ma Đan và Tiểu Na Di Phù có thể giúp ngươi trốn thoát, những thứ này đều cho ngươi, mà tất cả những gì ngươi cần làm là đi Trấn Ma ngục, tới tầng thứ ba, thôn phệ Huyết Thần Tử, triệt để tiêu diệt nó, từ đó làm suy yếu lực lượng của Huyết Ma.”
Cố Thanh Phong nghe xong lời Bồ Yêu, phản ứng đầu tiên là Bồ Yêu điên rồi, phản ứng thứ hai là không nói hai lời trực tiếp thu vào nhẫn Càn Khôn.
Mặc kệ hắn có điên hay không, dù sao đồ trong tay quan là của quan, ông trời lão tử có tới rồi cũng không trả lại.
Làm xong tất cả, Cố Thanh Phong phát hiện Bồ Yêu cũng không có chút ý định đổi ý nào, nhất thời yên tâm lại.
Không hổ là cường giả Hóa Long cảnh! Thật là chất!
Cái méo gì gọi là không có tính người!?
Cái này đúng gọi là không có tính người!
Ba món bảo bối này, đừng nói là thấy, hắn nghe cũng chưa từng nghe qua.
Thế mà lại còn có linh binh Thiên giai chỉ tồn tại trong truyền thuyết giống như tình yêu!? Mặc dù chỉ là một món linh binh phụ trợ, nhưng Hóa Long cảnh cũng khó có thể nhìn thấu, điều này không phải cũng có nghĩa là, ngoại trừ cường giả Thần cảnh ra, không ai có thể nhìn thấu?
Thần thứ đồ chơi này còn tầm thường hơn so với tình yêu, cho nên không đề cập tới, cho nên ước chừng chẳng khác nào không ai có thể nhìn thấu.
Giàu to rồi, lần này thực sự phát tài rồi!
Cố Thanh Phong thấy Bồ Yêu hào phóng như vậy, đột nhiên cảm thấy trước kia mình có chút quá đáng, sớm biết vậy ta đã mang cho người ta một ít thịt lừa nướng rồi.
“Bồ Yêu, sao ngươi đột nhiên hào phóng như vậy, có phải gần đây tu luyện ra thứ gì hay ho không?” Cố Thanh Phong đột nhiên nghi hoặc nói.
Nét mặt của Bồ Yêu đầy vạch đen, trong lòng chửi ầm lên, mẹ kiếp ngươi mới tu luyện ra thứ hay ho ấy! Nếu không phải Huyết Ma đại nhân dặn dò, sợ ngươi trong thời khắc mấu chốt rớt dây xích, ai chịu đưa bảo vật cho ngươi chứ!
“Ta chỉ hy vọng ngươi có thể hoàn thành nhiệm vụ tốt hơn, được rồi, nói nhảm ít thôi, về nhiệm vụ lần này, nếu ngươi không có nhu cầu gì khác, vậy thì trở về cố gắng tập làm quen những thứ ta đưa cho ngươi, nhớ kỹ, lần này tuyệt đối không thể xảy ra bất kỳ chuyện gì nữa!”
Bồ Yêu nói xong liền muốn đi.
Cố Thanh Phong vội vàng cản lại: “Ể ể, đừng đi mà, ai nói ta không có yêu cầu gì chứ? Ngươi cho ta thêm chút thần thông bí thuật, đan dược phù trận, linh binh trận pháp vân vân. ”
Bồ Yêu nghe vậy, trong mắt tức giận chợt lóe: “Mẹ kiếp sao ngươi không xin nhẫn Càn Khôn của ta luôn đi? ”
“Cái này làm sao mà được chứ, có điều nếu ngươi có lòng tốt, vậy ta cũng sẽ không từ chối đâu.” Cố Thanh Phong nhút ních gãi ót nói.
“Hừ! Quả thực là ngang ngược! “Bồ Yêu giận dữ hừ một tiếng, thân ảnh trong nháy mắt biến mất tại chỗ, rời đi.
Cố Thanh Phong thấy Bồ Yêu đi một mạch không ngoảnh đầu, nhất thời mất hứng.
Hắn chửi: “Thái độ nhờ vả của ngươi đây à? Có ai nhờ vả như ngươi không? Quà cáp cũng không tặng, lời hay cũng không nói, còn ngoảnh đít bỏ đi. Ta mà làm giúp ngươi việc này mới là quái đản đó.
Bồ Yêu ngươi đợi đó cho ta! Nhiệm vụ ngày đó, ông đây chắc chắn sẽ chỉ ngủ, ngủ từ sáng đến tối luôn!”
Vừa dứt lời, một bóng hình mờ mờ dần dần ngưng tụ lại trước mặt Cố Thanh Phong, chính là Bồ Yêu.
“Ồ, đây không phải Bồ Yêu sao? Sao lại quay lại rồi?” Cố Thanh Phong lập tức cười cợt nhả nói.
Chỉ thấy sắc mặt Bồ Yêu rất tệ, nó nhìn chằm chằm Cố Thanh Phong, cắn răng cắn lợi nói: “Cố Thanh Phong, ngươi đừng có được đằng chân lân đằng đầu! Ba món bảo vật ta cho ngươi, có món nào không phải giá trị liên thành không, ngươi còn chưa thỏa mãn?”
“Giá trị liên thành? Ngươi nói thì hay gớm, linh binh Thiên giai đó chẳng có tí lực công kích nào, chỉ là vật phụ trợ. Phong Ma đan thì cực kỳ nguy hại, cũng chỉ có tấm bùa Tiểu Na Di là tàm tạm, nhưng chỉ có thể dùng ba lần. Ngươi đang tống cổ ăn xin đấy à? Ta nói cho ngươi biết, ngươi nhất định phải mang cho ta mười món tám món linh binh Thiên giai nữa, nếu không ngày đó ta chắc chắn sẽ ngủ.”