Chương 2: Dễ Thương Quyến Rũ Trước Mặt Ta (2)
Cố Thanh Phong là một người xuyên không, hắn đã xuyên đến nơi này trong giấc ngủ cách đây ba ngày, hồn của hắn xuyên vào cơ thể của chàng thiếu niên cùng tên, nơi này là một thế giới tương tự như Hoa Hạ cổ đại, nhưng nơi này khác với Hoa Hạ cổ đại, nơi này có yêu ma, có võ giả. Yêu ma hung tàn tà ác, lấy máu người làm thức ăn, chỉ có võ giả mới có thể chống lại.
Khu vực Cố Thanh Phong đang ở gọi là vương triều Đại Viêm, vương triều Đại Viêm vì bảo vệ sự thống trị của mình, đối kháng yêu ma, đã đặc biệt thành lập Trấn Ma Ti, ý nghĩa của trấn ma chính là trấn áp yêu ma trong thiên hạ.
Mà thân phận hiện tại của Cố Thanh Phong chính là ngục tốt trong ngục Trấn Ma của Trấn Ma Ti, chuyên môn trông coi yêu ma.
Nữ tử vừa mới mê hoặc Cố Thanh Phong lại càng không cần phải nói, tất nhiên là yêu ma bị giam giữ.
Lúc này, giọng nói của nữ tử truyền đến từ sau lưng Cố Thanh Phong.
“Nam nhân, ngươi dám làm trái mệnh lệnh của ta, ta sẽ hung hăng trừng phạt ngươi.”
Trong lúc hoảng hốt, Cố Thanh Phong giống như nghe được tiếng roi da đang quất.
âm thanh kia giống như ma âm xuyên vào tai, điên cuồng xâm nhập vào trong tâm trí của Cố Thanh Phong.
Thình thịch thình thịch!
Cố Thanh Phong không nhịp được tim đập nhanh hơn, chết tiệt, thật sự rất kích thích!
Hắn hiện tại rất muốn quay đầu lại nhìn một cái, nhưng lý trí nói cho hắn biết, tuyệt đối không thể quay đầu lại, đây là mị thuật của yêu ma, một khi quay đầu lại sẽ bị trúng chiêu.
Nhưng cùng lúc đó, sâu trong nội tâm lại xuất hiện một giọng nói.
Nhìn một cái thì làm sao? Có chuyện gì chứ???
Ngục Trấn Ma khắp nơi đều là trận pháp phong cấm, chỉ cần ta không mở cửa lao ra thì sẽ không có nguy hiểm gì, có thể tùy tiện nhìn, nhìn thoải mái.
Giọng nói này vừa nói ra, Cố Thanh Phong thoáng suy nghĩ, nói rất có lý nha, nhìn thì sao chứ?
Vì thế Cố Thanh Phong quay đầu lại, ngay lập tức đã nhìn thấy một cảnh tượng không thể miêu tả.
Cố Thanh Phong chỉ cảm thấy tinh thần kích động, trong đầu tràn ngập một suy nghĩ, đó chính là mở cửa lao, sau đó đi vào.
Hắn run rẩy rút chìa khóa từ bên hông ra, nhắm ngay cửa lao, định mở nó ra.
Nữ tử thấy thế, trong mắt hiện lên vẻ dữ tợn khát máu.
Nhưng khi chìa khóa sắp tiếp xúc với cửa lao, Cố Thanh Phong chợt tỉnh táo lại, dùng lý trí mạnh mẽ ngăn chặn mị thuật của nữ tử, cả người mồ hôi đầm đìa.
“Thật nguy hiểm! Suýt chút nữa thì toi nói! Cũng may đây không phải là kiểu ta yêu thích, nếu không thật sự không cầm lòng được mà!”
Trong mắt nữ tử hiện lên vẻ thất vọng, nhưng nàng ta nghe thấy lời nói của Cố Thanh Phong, ngay lập tức cười lạnh.
Ngươi không thích kiểu này? Tỷ tỷ thiên biến vạn hóa, luôn có một loại thích hợp với ngươi.
Ngay lập tức lại lắc mình biến đổi.
Lần này lại biến thành một vị tiểu la lỵ có hai bím tóc đuôi ngựa tuyệt mỹ yểu điệu.
“Ca ca, ngươi thả người ta ra ngoài được không? Làm ơn đi mà.” Tiểu la lỵ bĩu môi, vẻ mặt làm nũng, mái tóc đuôi ngựa còn nhoáng đung đưa lên
“Ôi… Ôi, ôi! Trái tim ta!” Cố Thanh Phong chỉ cảm thấy trái tim mình sắp nhảy ra ngoài rồi, gọi một tiếng ca ca làm cho cả người hắn đều sắp tan chảy rồi.
Hắn chỉ cảm thấy tay mình giống như không khống chế được nữa, cắm chìa khóa vào trong cửa lao, kế tiếp chỉ cần vặn nhje, cửa lao sẽ được mở ra.
Nhưng chính đến bước cuối cùng mấu chốt này, Cố Thanh Phong đã dựa vào chút ý chí kiên trì không còn nhiều.
Hắn liên tục thôi miên bản thân.
“Không thể mở, không thể mở! Tiểu la lỵ như vậy lão tử đánh một quyền có thể bay mười thước, có cái gì tốt chứ? Cố Thanh Phong ngươi phải giữ vững tín ngưỡng của ngươi, tất đen mới là YYDS!”
“Ca ca, tất đen là cái gì vậy?” Tiểu la lỵ chớp chớp đôi mắt to tròn tò mò hỏi.
Cố Thanh Phong nuốt một ngụm nước miếng, vốn không muốn nói, nhưng nhìn đôi mắt to tròn sóng sánh kia, thì ngay lập tức cảm giác miệng mình không khống chế được, không tự chủ được giải thích một chút về cụm từ ám chỉ cô gái mang tất đen cho tiểu la lỵ.
Tiểu la lỵ nghe xong ánh mắt sáng ngời, ngốc nghếch gật đầu: “Ca ca, huynh xem là như vậy sao?”
Nói xong, tiểu la lỵ lắc mình biến đổi, vậy mà lại biến thành một vị mỹ nữ chân dài gợi cảm mang tất đen quyến rũ.
“Lang quân, nô gia có đẹp không?” Mỹ nhân chân dài trong đôi tất đen quyến rũ nói.
Bùm bùm bùm!
Cố Thanh Phong chỉ cảm giác trong đầu mình nổ tung một tiếng, sau đó lập tức cảm thấy trống rỗng, tâm thần thất thủ.
Lúc này trong đầu hắn ngay lập tức vang lên một câu.
Dễ thương mà quyến rũ trước mặt thì không có giá trị!
Ken két! Ken két!
Cố Thanh Phong vặn chìa khóa, cánh cửa lao mở ra!
Rốt cuộc, ai có thể từ chối một nữ nhân có thể bách biến chứ?